Trẫm

Chương 134: Thương ra như rồng (1)

Chương 134: Thương ra như rồng (1)


Triệu Hãn đưa ra năm mươi lượng bạc, Phí Nguyên Y cũng bỏ năm mươi lượng bạc, sư gia lựa chọn khẳng định là: Lấy đi một trăm lượng bạc, ngoan ngoãn nghe lời Phí Nguyên Y!
Loại cách làm này, chưa từng có sơ xuất.
Điều kiện tiên quyết là, đừng gặp phải kẻ không cần mạng.
Ba ngày thời gian, đảo mắt trôi qua.
Triệu Hãn tới huyện nha lấy hộ thiếp, Hà sư gia từ chối còn chưa lấy được đại ấn, bảo hắn về khách sạn tiếp tục chờ hai ngày rồi nói tiếp.
“Sư gia này không thích hợp.” Phí Lẫm cân nhắc nói, “Hắn có phải còn muốn thêm tiền hay không?”
Triệu Hãn lắc đầu nói: “Không thể thêm nữa. Ít nhất trước khi hộ thiếp đóng dấu, không thể cho bạc nữa, nếu không chính là cái động không đáy.”
Trước khi xuyên việt, Triệu Hãn cũng từng đọc chuyện xưa tham quan ô lại, cũng biết các sư gia cổ đại tham lam.
Hôm nay cuối cùng tự mình lĩnh giáo, quả thực làm người ta nhìn mà than thở!
Triệu Hãn bắt đầu chậm rãi xem lại chi tiết, tri huyện kéo dài không làm việc, đơn giản còn muốn tiếp tục kiếm tiền.
Đã muốn kiếm tiền, kéo dài chết cũng không phối hợp.
Cách làm bình thường, nên đóng dấu hộ thiếp trước, giáp mặt bảo Triệu Hãn tăng giá, như vậy mới là làm việc quy củ.
Mãi không đóng dấu, tương đương không vội kiếm tiền, chẳng lẽ còn có mưu đồ khác?
Hai ngày thời gian kế tiếp, Triệu Hãn lặng lẽ giám thị huyện nha, thật sự để hắn phát hiện vấn đề.
Lão Ngũ gia nô tâm phúc của Phí Nguyên Y, và văn lại truyền tin cùng nhau đến huyện thành, cũng kết bạn tiến vào trong huyện nha.
Lão thất phu!
Triệu Hãn cuối cùng biết tình huống gì, hóa ra sư gia này không coi mình ra gì cả, chỉ lo lấy lòng Phí gia lão thái gia.
Bước nhanh chạy về khách sạn, Triệu Hãn nói với Phí Lẫm: “Lẫm thúc, ngươi lập tức ra khỏi thành chuẩn bị, chờ ta đến bến tàu liền nhanh chóng lái thuyền.”
“Làm sao vậy?” Phí Lẫm không biết tình huống.
Triệu Hãn nói: “Gia nô của lão thái gia vừa mới vào huyện nha!”
Thân là tổng quản sự Cảnh Hành uyển, Phí Lẫm cũng không phải kẻ ngốc, lập tức hoảng hốt nói: “Vậy chúng ta mau trở về, thân khế của ngươi đã xé, bây giờ chỉ là một lưu dân. Lão thái gia muốn hại ngươi, huyện nha khẳng định bắt người, trốn vào Cảnh Hành uyển là không sao.”
“Ta không muốn để phu nhân cùng tiểu thư khó xử, ta nếu trốn về Cảnh Hành uyển cầu sinh, các nàng cùng lão thái gia nhất định phải bùng nổ xung đột tiếp.” Triệu Hãn lắc đầu nói, “Ngươi đi bến tàu chuẩn bị lái thuyền đi.”
“Vậy ngươi rốt cuộc nghĩ thế nào?” Phí Lẫm hỏi.
Triệu Hãn cười nói: “Lẫm thúc, ta cùng Phí Thuần tình như huynh đệ, cũng coi như nửa con trai của thúc. Bất luận làm cái gì, dù sao sẽ không hại thúc, đừng hỏi nữa.”
Phí Lẫm nghĩ nghĩ, gật đầu nói: “Được, ngươi là kẻ có chủ kiến, ta không hỏi nhiều nữa. Tất cả cẩn thận là trên hết!”
Nhìn theo Phí Lẫm rời khỏi khách sạn, Triệu Hãn thu thập bọc hành lý tùy thân, dùng vải bông cẩn thận lau đầu thương.
Huyện Duyên Sơn này là không có cách nào nán lại nữa, Triệu Hãn vốn định chậm rãi phát triển thực lực, đáng tiếc nhảy quá lợi hại bị người ta ghi hận.
Hắn cũng có thể lựa chọn không đi, tránh ở Cảnh Hành uyển tiếp tục làm gia nô, quan phủ không dám lao vào trong nhà hào tộc điều tra lưu dân.
Nhưng vậy lại có ý tứ gì?
Dứt khoát chơi lớn, dù sao mấy năm nay rất nghẹn khuất, vừa lúc thả lỏng tâm tình một phen, vừa lúc duỗi gân cốt một lần.
Thực cho rằng lão tử là gia nô ti tiện à!
Một lần nữa dùng vải bọc kỹ lưỡng đầu thương, Triệu Hãn tới quầy khách sạn, lấy bạc ra trả tiền phòng: “Chưởng quầy, tiền còn lại không cần bù, cho ta hai căn hỏa chiết tử là được.”
“Được rồi.” Chưởng quầy lập tức hô, “Lấy hai cây hỏa chiết tử lại đây!”
Triệu Hãn cẩn thận kiểm tra, xác nhận hai cây hỏa chiết tử không có vấn đề gì, liền xách trường thương đi thong thả về phía huyện nha.
“Dừng lại!”
Đi tới cổng huyện nha, nha dịch ngăn hắn lại.
Triệu Hãn chắp tay lấy lòng nói: “Vị quan gia này, ta có hẹn với Hà sư gia, làm phiền cho đi.”
Một tiếng “quan gia”, làm nha dịch rất thoải mái. Trên mặt hắn lộ ra mỉm cười, chỉ vào trường thương của Triệu Hãn nói: “Huyện nha trọng địa, không thể mang theo binh khí tiến vào.”
Triệu Hãn lấy ra một nắm đồng tiền, cúi đầu khom lưng nói: “Còn xin hỗ trợ thông báo.”
Thu tiền, nha dịch cười càng thêm vui vẻ, chạy chậm đi vào thông báo, nhưng vẫn như cũ không để Triệu Hãn đi vào.
Khoảng một nén nhang thời gian, Hà Xán từ huyện nha đi ra, nụ cười đầy mặt nói: “Tiểu huynh đệ, buông binh khí xuống, mau mau vào.”
Triệu Hãn ra vẻ phẫn nộ: “Nói để sư gia biết, chúng ta đợi vài ngày rồi, thật sự là không chờ nổi nữa. Lẫm thúc đã qua bến tàu đặt thuyền, ta đến huyện nha hỏi một phen, nếu vẫn không thể làm thỏa đáng, chỉ đành chờ năm sau lại đến. Sư gia làm việc như vậy, cũng quá làm người ta thất vọng đau khổ rồi!”
Hà Xán giải thích: “Đã làm thỏa đáng, mau buông binh khí tiến vào.”
Triệu Hãn lắc đầu nói: “Cây thương này của tại hạ rất quý trọng, không dám giao cho người ngoài cầm.”
Hà Xán an ủi: “Giao cho nha dịch là được, đường đường huyện nha trọng địa, còn có thể nuốt một cây trường thương của ngươi?”
“Cái này nói không chắc đâu.” Triệu Hãn chết sống không muốn giao ra vũ khí.
Hà Xán không có cách nào, chỉ có thể nói: “Vậy ngươi vào đi, hộ thiếp của ngươi đã đóng đại ấn.”
Dễ dàng như thế, để dân chúng mang vũ khí vào huyện nha?
Quả nhiên có quỷ!
Triệu Hãn theo sư gia bước vào cổng, chưa tiến vào sảnh lớn, mà là đi vòng phòng hộ tịch bên cạnh.
“Ngươi chờ ở đây, ta đi lấy hộ thiếp.” Hà Xán nói.
Triệu Hãn mặt lộ nụ cười lạnh, đứng ở bên ngoài hộ phòng không nói lời nào.
Hà Xán lắc mình vào nhà, đột nhiên đóng cửa phòng, ở bên trong hô: “Bắt tặc tử này, dám mang theo binh khí tự tiện xông vào huyện nha, sợ là mưu đồ gây rối muốn mưu hại huyện tôn!”
Nha dịch sớm mai phục sẵn lập tức từ các phòng chạy ra, cầm theo thủy hỏa côn mang Triệu Hãn bao vây nhiều vòng.
Triệu Hãn biểu hiện phi thường hoảng sợ, hô lớn: “Sư gia chê ít phải không? Ngươi đã thu ba trăm lượng, ta cho năm trăm lượng bạc nữa là được!”
Ba trăm lượng?
Năm trăm lượng?
“Chậm đã!”
Điển sử từ kho võ bị dịch chuyển tức thời đi ra, cưỡng chế đám nha dịch không nên động thủ, hướng phía phòng giấy tờ hô: “Hà sư gia, thế mà lại là vụ làm ăn tám trăm lượng, ngươi không phải nói với ta như vậy!”
Chủ bộ cũng từ kho lương tiền đi ra, không nói một câu, chỉ đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt.
“Đánh rắm!”
Hà Xán lập tức mở cửa phòng, sắc mặt phi thường khó coi, đứng ở cửa hô: “Chớ nghe thằng nhãi này nói bậy, thực có tám trăm lượng, ta còn sẽ cho các ngươi xen vào?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất