Trạm Lam Huy Chương

Quyển 3 - Chương 363: Trăm vạn kim tệ

Trấn nhỏ không tên ở đồng bằng, không có chỗ hiểm có thể thủ, bốn phía đều bị công kích. Dưới tình huống bình thường, bên phía tiến công sẽ tiến hành phong tỏa ba mặt cửa thành, sau đó tiến hành đánh nghi binh ở hai mặt, cường công một mặt.

Bên phía thủ thành nếu bỏ thành chạy sẽ bị kỵ binh truy kích, tổn thất thảm trọng.

Đây là chiến thuật tiêu chuẩn để đối phó cô thành. Chỉ là trong thành có Ma đạo sĩ, phương pháp này có chút mất linh nghiệm. Người Tần Nhân lần này chỉ còn lại binh lực khoảng hai vạn, nếu để lại ba ngàn kỵ binh chuẩn bị công kích quân địch ra khỏi thành, như vậy một vạn tám ngàn người còn lại phân tán ở ba hướng, mỗi hưởng chỉ có sáu ngàn người.

Cho dù mỗi mặt rút ra hai ngàn, chính diện tập kết một vạn người thì doanh tướng cũng không nắm chắc cường công chiếm được.

Vong linh Ma đạo sĩ như là một tảng đá lớn đặt ở trong lòng doanh tướng của Tần Nhân.

Ở trên chiến trường, vong linh Ma đạo sĩ phát huy ra tác dụng lớn hơn nhiều so với nguyên tố Ma đạo sĩ. Nếu có đủ ma hạch cấp cao, vong linh Ma đạo sĩ có thể cuồn cuộn không ngừng triệu hoán vong linh gia nhập chiếnđấu. Loại vong linh có thể triệu hoán quy mô lớn tuy rằng đều là sinh vật cấp thấp, nhưng vong linh cấp hai cấp ba đối với binh sĩ nhân loại mà nói cũng là một cơn ác mộng.

Công kích mặt trái thường thấy nhất của vong linh chính là: độc tố, sợ hãi, già nua, ăn mòn và ảo giác.

Nếu không có Ma pháp sư không ngừng xua tan, sức chiến đấu của binh sĩ bị giảm xuống là tương đối nghiêm trọng. Các Ma pháp sư được mời tới bên cạnh doanh tướng, doanh tướng Tần Nhân nói ra lo lắng của mình.

Trong đội quân này, có một Ma đạo sĩ cấp bảy, bốn Đại ma pháp sư cấp bốn cùng với 20 pháp sư áo bào trắng. Trong quân tiên phong có sáu pháp sư áo bào trắng bị Dực khô lâu bắt về trong trấn, các pháp sư cũng hết sức đau đầu.

Sáu pháp sư áo bào trắng kia bị bắt, không biết quân địch muốn làm gì. Nếu làm con tin còn đỡ, nếu dùng để làm thí nghiệm ma pháp vong linh, sáu pháp sư áo bào trắng đó liền thảm.

Đây là hai quân đối chọi, không phải ân oán cá nhân. Pháp sư áo bào trắng cho dù có hậu trường cũng rất khó lấy lại thể diện.

- Phái người đi nói chuyện với Ma đạo sĩ đi.

Ma đạo sĩ cấp bảy của Tần Nhân có chút buồn bực nói. Hắn vốn cho rằng đây là một trận chiến đấu dễ như trở bàn tay cho nên đáp ứng xuất chinh. Nếu biết kẻ địch là một vong linh Ma đạo sĩ hắn mới không chịu tham gia náo nhiệt. Đối phó vong linh Ma đạo sĩ, cho dù quân địch là một người cấp bảy cũng phải dựa vào pháp sư nguyên tố cấp tám đi áp chế.

Doanh tướng cười khổ. Làm thế nào nói chuyện? Bên mình tổn thất thảm trọng, chẳng lẽ nói lời xin lỗi với Ma đạo sĩ kia sau đó rút quân?

Các pháp sư cũng biết phiền não của doanh tướng, một Đại ma pháp sư cấp bốn

- Như vậy, chúng ta trở về nói đỡ cho ngài. Kẻ địch là vong linh Ma đạo sĩ, trước đó chúng ta không hề biết chút nào. Khai chiến liền tổn thất ba ngàn kỵ binh, hơn hai ngàn bộ binh. Tiếp tục tấn công thành thị, chúng ta không chiếm được chỗ tốt gì.

Doanh tướng gật đầu nói:

- Vậy cũng phải công kích một chút, nhìn xem thương vong như thế nào. Các vị pháp sư đại nhân, chúng ta đánh nghi binh ở cửa chính, xin các vị dùng ma pháp phối hợp, cố gắng làm giảm thiệt hại. Ghi chép lại chiến đấu cầm trở về, ta cũng dễ nói chuyện.

Các pháp sư cũng không có chủ ý tốt hơn, bọn họ không có khả năng xung phong hãm trận, ở phía sau thêm vào ma pháp cho binh sĩ là nhiệm vụ chủ yếu của họ. Nếu doanh tướng đưa ra yêu cầu này bọn họ cũng chỉ đành phải đáp ứng.

Trong quân đội Tần Nhân đi ra một tiểu đội, lại là một sĩ quan cấp thấp dẫn theo bốn mươi tán kỵ đi ra ngoài thành, kêu gọi với lên trên.

- Người trong thành nghe đây. Có hai trăm người Tanggulas hóa trang thành binh sĩ Mesterlin tiến vào thôn trấn các ngươi. Tướng quân của chúng ta...

Sĩ quan cấp thấp này ở dưới thành nói dối, Dực khô lâu trên tường thành sao có thể nghe hắn nói bậy, một xạ thủ vong linh bắn xuống một tên. Mũi tên xương trắng trực tiếp xuyên thấu thiên linh cái sĩ quan cấp thấp này.” Bụp” một tiếng, cả đầu lâu bị đều vỡ nát, óc màu trắng bắn tung tóe ra bốn phía.

Đúng lúc này Woodan lên tiếng, một bóng đen thật lớn bao phủ phía sau lưng hắn, hình thành một khuôn mặt người khủng bố. Môi của khuôn mặt này mấp máy, thanh âm của Woodan được khuếch đại mấy chục lần.

- Cho Ma đạo sĩ trong quân các ngươi ra nói chuyện. Người như thế... không xứng!

Bốn mươi tán kỵ phản ứng hơi chậm. Từng mũi tên xương trắng trên tường thành bắn xuống, nháy mắt liền tiêu diệt hơn một nửa binh sĩ. Mười mấy tán kỵ còn lại lúc này mới quay đầu ngựa chạy trở về. Trong phủ Bá tước, Sarin cởi trói cho sáu pháp sư áo bào trắng Dực khô lâu đưa tới, cho mỗi người một cái ghế nhỏ, để cho bọn họ ngồi đối diện với mình.

- Các ngươi biết ta không?

Sarin cười tủm tỉm hỏi.

Sáu pháp sư áo bào trắng lắc đầu. Hình tượng của Sarin còn chưa nổi danh gì. Hắn lại mặc pháp bào Ma thần, nhìn qua như là một chiếc giáp nhẹ. Các pháp sư áo bào trắng thậm chí còn không ý thức được Sarin là một Đại ma pháp sư.

Một pháp sư áo bào trắng lớn gan nói:

- Chúng ta là pháp sư Tần Nhân, bất kể ngươi là ai, thả chúng ta ra. Nếu không...

“Bốp”. Beatrice bên cạnh rút roi ra, nháy mắt liền vụt lên mặt pháp sư áo bào trắng này. Gai nhọn trên roi của hắn không nhô ra, cho dù là vậy vụt lên mặt pháp sư áo bào trắng này cũng trực tiếp vụt rơi da thịt, lộ ra xương trắng bên trong.

Sarin tiện tay ném ra một cái Thuật xuân sương, cầm máu cho pháp sư áo bào trắng này.

- Ngươi không thể dùng hình với chúng ta. Luyện Kim Thành...

Một pháp sư áo bào trắng khác hô tới đây, roi của Beatrice lại vụt ra, trực tiếp vụt rách miệng của hắn. Sarin bên cạnh lại ném một cái Thuật xuân sương cầm máu. Nhìn các pháp sư câm như hến, lúc này Sarin mới nói tiếp:

- Tự giới thiệu một chút. Ta tên là Sarin - Sarin Mesterlin.

Cho dù không có roi của Beatrice uy hiếp, các pháp sư cũng hoảng sợ ngậm miệng.

Liên quan đến người tên Sarin này, trong pháp sư đã có không ít lời đồn. Nghe nói đây là một pháp sư thiên tài, tuổi không tới hai mươi đã là Đại ma pháp sư cấp sáu. Hơn nữa Sarin này còn bằng vào lực lượng của mình thu phục không ít cường giả, thành lập một cái vương quốc.

Ma pháp sư trong vương quốc này hơn một ngàn, đều nghe theo Sarin bệ hạ điều khiển. Vương quốc này còn hoàn toàn tiêu diệt quân viễn chinh hơn 12 vạn người của Giáo đình, thu phục Thần thuật sư cấp chín.

Nếu Sarin là Ma đạo sĩ, tuyệt đối sẽ được phong danh hiệu truyền kỳ.

Thành Mesterlin đã mơ hồ trở thành thánh địa ma pháp thứ ba của Tần Nhân. Thứ nhất là Luyện Kim Thành, thứ hai là quận Grievances, thứ ba chính là thành Mesterlin.

- Lá gan của các ngươi không nhỏ. Một đường phái người quấy rối rầm rĩ thì cũng cho qua. Ta đều tiến vào phạm vi Quận quốc Grievances, không ngờ còn dám phái quân đội đến đuổi giết. Chuyện này ta sẽ viết thư nói cho Augustini bệ hạ. về phần các ngươi, chỉ có hai lựa chọn.

Sarin nói rồi dùng ánh mắt bình thản nhìn sáu pháp sư áo bào trắng này.

Sáu pháp sư áo bào trắng này chỉ còn biết gật đầu. Nếu đối phương là vị Đại ma pháp sư truyền kỳ kia, như vậy dùng cái gì để uy hiếp đều là vô ích. Pháp sư áo bào trắng ở trong mắt đối phương là nhân vật rất nhỏ bé.

- Con đường thứ nhất: Các ngươi từ nay về sau theo ta, không cần trở về Tần Nhân nữa. Ta hỏi cái gì, các ngươi hiện tại đáp cái đó. Tương lai Augustini có hỏi cũng phải nói lời tương tự.

Thấy sáu pháp sư áo bào trắng đều có do dự, Sarin cũng không gấp nói tiếp:

- Con đường thứ hai: Ta đem các ngươi giao cho vong linh Ma đạo sĩ, cho các ngươi chuyển hóa thành vong linh Vu sư, ban cho các ngươi sinh mệnh vạn năm trở lên. Đây là phần thưởng cho việc các ngươi tập kích ta.

Biểu tình trên mặt sáu pháp sư áo bào trắng còn khó coi hơn cả là khóc. Bọn họ không cho rằng Sarin đang uy hiếp họ, Sarin chỉ là đang nói một sự thật.

Nếu rơi vào trong tay vong linh Ma đạo sĩ biến thành vong linh Vu sư, từ nay về sau chỉ có thể nghe theo lệnh đi chiến đấu, cũng không còn ngửi thấy mùi thơm, không có vị giác, không biết mệt mỏi, không biết đau đớn gì nữa.

Đây là kết quả còn đáng sợ hơn so với cái chết. Các pháp sư áo bào trắng thà rằng chết. Vấn đề là Sarin sẽ không cho phép bọn họ chết. Hai con đường chỉ có thể chọn một.

- Chúng ta lựa chọn con đường thứ nhất.

Các pháp sư áo bào trắng nhìn lẫn nhau, bất đắc dĩ trả lời.

- Tốt. Ai phái nhánh quân đội này tới?

Sarin không dây dưa vấn đề nhỏ nhặt. Nhánh quân này tới khẳng định có cái bóng của quý tộc Hạ nghị viện. Hắn không có khả năng đi tìm phiền toái Hạ nghị viện, nhưng là người chấp hành phải nhận trừng phạt.

Các pháp sư áo bào trắng nếu đã quyết định con đường của mình, về sau đi theo Sarin lăn lộn đương nhiên không có gì cố kỵ nữa. Những người này bối cảnh đều không thâm hậu, nếu không cũng sẽ không bị phái tới làm tiên phong.

- Đại nhân. Phái nhánh quân này tới là Hầu tước Antoshi.

Thấy Sarin trầm ngâm, một pháp sư áo bào trắng bổ sung:

- Hầu tước Antoshi là người của Công tước Andre Griffith. Hai nhà này nhiều đời thông gia, Công tước Andre Griffith lại là một trong sáu đại Công tước của Hạ nghị viện, thế lực không nhỏ.

- Ta biết.

Sarin cười cười. Khi Lex bảo hắn giả mạo quý tộc của vương triều thứ tư, hắn đã học thuộc lòng gốc rễ những quý tộc cường đại của thành San Rock này.

- Ta muốn hỏi một chút. Nếu ta treo giải thưởng cái đầu của Antoshi cần tốn bao nhiêu kim tệ?

Sarin hỏi một vấn đề khiến các pháp sư khó thể trả lời.

Sáu người thấp giọng thương lượng một phen, một pháp sư áo bào trắng nói với Sarin:

- Đại nhân. Hầu tước Antoshi có được đất phong ngàn dặm, tư binh mấy ngàn. Quân đội hắn có thể tập kết trên thực tế cũng tới mấy vạn, dưới tay còn có một Ma pháp sư cấp tám. Nếu muốn treo giải thưởng, chỉ sợ phải trên trăm vạn kim tệ đó.

Sarin nghĩ một lát rồi nói:

- Quý tộc cấp dưới của Antoshi, tính hết quân đội chỉ sợ có hơn trăm vạn. Giải thưởng trăm vạn kim tệ, cũng không tính là đắt. Dám xuống tay với ta, ta cho hắn một ngày đều không yên ổn.

Các pháp sư áo bào trắng hai mặt nhìn nhau. Trăm vạn kim tệ còn không tính đắt? Dùng trăm vạn kim tệ này có thể mua được bao nhiêu ma hạch cấp thấp a!

- Không biết giải thưởng của Giáo đình đối với ta tăng lên đến bao nhiêu kim tệ

Sarin lẩm bẩm.

- Đại nhân, đã tới năm trăm vạn rồi.

Beatrice ở bên cạnh đáp lời.

- ừm, như vậy đem giải thưởng thông qua chức nghiệp giả công hội tuyên bố. Beatrice, ngươi... Quên đi, đến thành Girders rồi tính đến chuyện này.

Trong lòng Sarin tính toán một chút. Treo thưởng trăm vạn kim tệ, nếu như thành công, còn phải trả cho chức nghiệp giả công hội 10% tiền thuê. Nếu không thành, mình phải trả chẳng qua là một ít tiền lãi.

Xuất binh tấn công lãnh địa của Hầu tước Antoshi là không có khả năng. Đó tương đương trực tiếp khai chiến với thành San Rock. Nhưng là loại treo giải thưởng này Công tước Andre Griffith đều không làm sao được. Ai bảo Antoshi trêu chọc hắn trước. Tương lai nếu hắn có thể đích thân xử lý người kia, ngay cả tiền thưởng đều có thể tiết kiệm được. Hiện tại chẳng qua là lợi dụng chức nghiệp giả công hội đem tin tức này truyền ra.

Giải thưởng trăm vạn kim tệ. Đây chính là một khoản tiền thuê khiến hầu hết người mạo hiểm đỏ mắt!
Bá tước Besta ở bên cạnh nghe cũng biết dụng ý của Sarin. không có đưa ra bất kỳ ý kiến phản đối nào. Hắn sợ nhất chính là Sarin nóng đầu, trực tiếp đi tìm Antoshi phiền toái.

Sarin treo thưởng chính là đang cảnh cáo Antoshi. không nên đối nghịch với Mesterlin. Hiện tại thế đạo càng ngày càng loạn, dám đi ám sát Antoshi có đầy người.

Một khi giải thưởng được tuyên bố, Antoshi hoặc là trực tiếp đối nghịch với Sarin hoặc là tìm người liên hệ, thỉnh cầu Sarin thu lại treo thưởng.

Thỉnh cầu Sarin thu lại treo thưởng chẳng khác nào nói Antoshi chịu thua. Tiền Sarin phải trả đều phải do Antoshi chi. Tính cả lãi, phí dụng hủy treo giải thế nào cũng phải mười vạn kim tệ.

Phản kích của Sarin nhìn qua không nhẹ không nặng, trên thức tế hắn cố ý dừng ở nơi này, cho Dực khô lâu đối địch đã là có sát tâm. Quân đội hơn hai vạn đã đòi vây công hắn, vậy Dực khô lâu hơn một năm đến nay triệu hoán không gián đoạn chẳng phải là vô công lãng phí thời gian sao?

Ma hạch của Sarin tiêu hao nhanh, một bộ phận rất lớn nguyên nhân chính là vì Dực khô lâu. Dực khô lâu chế tạo ra Ngọc khô lâu bản thân cũng có trí tuệ, có thể triệu hoán vong linh. Những bộ xương khô này trừ điều khiển chiến hạm, rèn luyện thủy quân thì thời gian còn lại cũng chính là giúp Sarin chứa đựng quân đội vong linh.

Sarin không có nhiều Lục u linh như vậy, vong linh triệu hoán ra muốn bảo trì sức chiến đấu thì phải bố trí ma pháp trận khổng lồ, mỗi ngày đúng giờ từ vong linh vị diện hấp thu lực lượng, cung cấp nuôi dưỡng những vong linh này.

Bảo thạch Lục u linh đa phần đều ở trong tay Dực khô lâu, tổng cộng chứa đựng hơn năm vạn vong linh. Còn lại phải dựa vào ma hạch chống đỡ.

Những vong linh này lần này được mang tới không ít, muốn tặng cho Lex để dùng làm binh sĩ trên chiến hạm. Nếu gặp phải tập kích, cho vong linh và quân đội Tần Nhân chiến đấu một phen, làm bia để cho Dực khô lâu huấn luyện cũng tốt.

Sarin cũng không tiếp tục hỏi sâu hơn sáu pháp sư áo bào trắng này. Hắn chỉ là nói với hai pháp sư bị thương:

- Người đánh các ngươi gọi là Beatrice. Các ngươi có hận hắn hay không?

Hai pháp sư ngẩng đầu nhìn qua, trường tiên trong tay Beatrice đã biến mất. Hắn đứng sau Sarin. ánh mắt lạnh lùng. Hai pháp sư áo bào trắng cười khổ nói:

- Beatrice là người của đại nhân, chúng ta làm sao sẽ...

- Không dám là tốt rồi. Ta còn sợ các ngươi vô duyên vô cớ chết đi đấy. Pháp sư là quý báu, đừng lấy tính mạng của mình để mạo hiểm. Các ngươi đều là pháp sư cấp mấy?

- Bẩm đại nhân, chúng tôi đều là pháp sư cấp hai. Trong quân Tần Nhân không có Ma pháp sư cấp ba, pháp sư cấp ba đều đang nghĩ phương pháp thăng cấp Đại ma pháp sư.

- Pháp sư cấp hai còn có chút tác dụng.

Lời nói của Sarin khiến các pháp sư có chút nản lòng. Bọn họ còn tưởng rằng Sarin muốn tuyển nhận người truy tùy. không nghĩ tới Sarin cũng không coi trọng thực lực bọn họ. Đúng lúc này, Elena và Isabella đi vào phòng.

- Chủ công.

Sáu pháp sư áo bào trắng nhìn thấy hai nữ pháp sư mặc áo bào màu xám, ảo tưởng trong lòng cũng tan biến. Trên trường bào của hai nữ pháp sư này đều là ba cái dấu hiệu ma pháp, đó là dấu hiệu của Đại ma pháp sư cấp sáu.

Người truy tùy của Sarin xem ra ít nhất phải là cấp bậc này mới được.

Sarin đương nhiên sẽ không tùy ý ký kết khế ước người truy tùy. Một Ma pháp sư có thể ký kết khế ước người truy tùy cũng là có hạn chế, phải xem tinh thần lực của pháp sư này cường đại bao nhiêu. Ký khế ước nhiều dễ dàng xuất hiện lỗ hổng khế ước.

Khế ước Sarin đã ký, Nerys. Dực khô lâu, Nicolas. Zola và Su đều là cường giả vượt qua cấp sáu. Ký kết bất kỳ người nào trong số đó đều phải chiếm hai vị trí khế ước trở lên. Một mình Nicolas lại càng chiếm sáu vị trí mới có thể khiến khế

ước vững chắc.

Hơn nữa loại đồ vật khế ước này, ký kết người truy tùy cấp thấp ít nhất cũng phải chiếm một vị trí khế ước. Sarin sao có thể lãng phí trên người của pháp sư cấp

Đối với Đại ma pháp sư cấp sáu khác mà nói, Ma pháp sư cấp hai làm người truy tùy coi như không tệ. Sarin thì không được. Hắn cần đều là nhân tài tốt nhất.

Lúc này Dorothy tiến vào, thấp giọng nói bố trí trên đầu tường với Sarin. Sarin gật đầu nói:

- Besta, quân địch chỉ khoảng hai vạn, chiến đấu rất nhanh sẽ được kết thúc. Ta phải nhanh chóng tới thành Girders một chút. Sau khi chiến đấu, ta sẽ cho Binh chế tạo một ít thi binh và cương thi, ở lại giúp ngươi phòng ngự.

- Điện hạ, cảm ơn ngài!

Besta biết là Sarin lo lắng sau khi hắn đi người Tần Nhân còn tới tìm phiền toái.

- Ngươi không cần cảm tạ ta. Lần này là ta muốn cho thành San Rock một cảnh cáo, làm có thể là hơi quá.

Sarin nói xong, lại nói với sáu pháp sư áo bào trắng:

- Các ngươi theo ta đi thành Girders.

Nói rồi hắn lại quay đầu nói:

- Các ngươi cần nhân thủ không?

Elena lắc đầu, nàng mới không cần pháp sư nam tính đi theo. Nếu nàng thiếu người thì đã lấy của Tieta mấy nữ chiến sĩ Caucasus, thậm chí có khả năng bồi dưỡng ra một hai pháp sư.

Isabella cũng lắc đầu. Đi theo Sarin, nàng không cần nhân thủ loại học đồ gì cả, hết thảy đều có Sarin xử lý. cần vài pháp sư này, còn phải tự mình chi tiền để nuôi. Sáu pháp sư áo bào trắng không khỏi có chút lo lắng. Bọn họ không nghĩ tới mình lại có một ngày như vậy, rồi lại trở thành trói buộc không ai muốn.

- Đại nhân, đem vài người bọn họ cho ta đi.

Dorothy lên tiếng. Hắn am hiểu ma pháp tinh thần, không quá thích phương thức chiến đấu vật lộn. Nhận mấy pháp sư cấp thấp này dạy dỗ một phen, có thể khiến sáu tên này tinh thần lực tăng vọt, rất nhanh thăng cấp ngược lại là một trợ giúp không tồi.

Sarin nhìn mấy ác ma khác một cái, đám người Beatrice lắc đầu.

Beatrice không cần người giúp đỡ, nếu có thể lựa chọn hắn nguyện ý dẫn dắt trên vạn ác ma đi chiến đấu. Laura hoàn toàn là phương thức chiến đấu của một kiếm sĩ nhân loại, kỹ xảo gần bằng với cường giả cấp bậc Kiếm thánh. Eva là một ác ma dựa vào lực lượng chiến đấu, cũng không tính toán thu pháp sư.

- Được, vậy giao cho ngươi. Tuy nhiên... Dorothy, ta cũng không muốn bọn họ không quá mấy năm liền chết không rõ ràng.

Sarin cảnh cáo Dorothy. Đối với ác ma, phải thường xuyên uốn nắn. Nếu không không chừng có lúc sẽ gây thêm loạn cho ngươi. Nếu pháp sư mà Sarin hàng phục không có kết cục tốt, về sau ai còn dám tới nương tựa vào hắn nữa.

- Làm sao lại vậy chứ, đại nhân. Nếu ta làm như vậy, chủ nhân Nerys sẽ giết ta.

Dorothy mặt mày hớn hở trả lời. Hắn đang ảo tưởng, chờ mình đem sáu pháp sư nhân loại này thúc lên tới cấp bốn, sau đó liền có sáu Đại ma pháp sư ở phía sau thêm vào hộ thuẫn cho mình, trong chiến đấu an toàn hơn nhiều.

về phần sáu tên này có thể thăng cấp nữa hay không, không phải vấn đề hắn cần suy nghĩ. Trước giờ đều là nhân loại hàng phục ác ma, hiện tạirốt cục có thể đến phiên hắn hàng phục nhân loại.

Sáu pháp sư áo bào trắng bất đắc dĩ cùng Dorothy yểu điệu ký kết khế ước. Nhìn thấy ký hiệu của khế ước, pháp sư áo bào trắng thậm chí có chút tuyệt vọng. Bọn họ nhìn thấy gì? Là văn tự ác ma!

Dorothy cười tít mắt nhìn sáu pháp sư nhân loại nói:

- Không tệ, không tệ nha. Các ngươi đều rất có học vấn, không ngờ biết văn tự ác ma. Ta là ác ma, là ác ma của Nerys đại nhân, về sau nếu các ngươi không nghe lời...

- Dorothy!

Sarin trừng mắt liếc nhìn Dorothy.

Dorothy nhanh chóng chữa lời:

- Nếu các ngươi không nghe lời sẽ không còn khả năng thăng cấp nữa. Ta sẽ cho các ngươi trở thành Đại ma pháp sư, học tập ma pháp của ác ma!

Một pháp sư áo bào trắng có chút thất thần nói:

- Tại sao lại như vậy!

Sarin ở bên cạnh nhìn. Dorothy không giở thủ đoạn uy hiếp gì, trong lòng cũng là buồn bực. Vì sao mình thu phục mấy nhân loại nhỏ yếu đều khó như vậy, nhân loại ký kết khế ước chủ tớ trong lòng đối với mình không ngờ là miệt thị!

Sarin thấy biểu tình của Dorothy nhíu mày nói:

- Dorothy, ngươi có thể cho bọn họ chỗ tốt gì, nói thẳng luôn, không nên lăng phí thời gian. Sau đó bốn người các ngươi đi trợ giúp Binh nhanh chóng đẩy lùi quân địch.

Nhìn thấy Beatrice cũng không vui trừng mắt nhìn mình, Dorothy vội nói với các pháp sư:

- Trong một tháng, ta cho các ngươi thăng lên Ma pháp sư cấp ba. Trong vòng một năm các ngươi sẽ đạt tới trạng thái Ma pháp sư cấp ba đỉnh, về phần khi nào trở thành Đại ma pháp sư thì phải dựa vào chính các ngươi.

Dorothy nói rõ ràng, sáu pháp sư còn có chút không quá tin tưởng.

Dorothy oán hận nói:

- Nếu không phải hiện tại phải đi chiến đấu, ta lập tức cho các ngươi cảm thụ một chút. Hừ, đi theo ta.

- Chờ một chút.

Sarin lên tiếng ngăn Dorothy lại, lấy ra sáu cây pháp trượng cấp thấp cùng với 24 quyển trục cấp thấp giao cho sáu pháp sư áo bào trắng nói:

- Cầm lấy dùng trước, có gì cần thì nói với Dorothy. Ta nghĩ hắn sẽ rất sẵn lòng trợ giúp các ngươi.

Sarin tuy rằng muốn áp chế pháp sư mới thu phục nhưng cũng không muốn nhìn thấy nhân loại bị ác ma tùy ý đùa giỡn. Sáu pháp sư cho Dorothy, về sau Dorothy cũng phải nuôi bọn họ. Sarin không có khả năng cái gì cũng đều chi tiền, nếu không cần đám ác ma làm cái gì?

Sáu pháp sư cúi đầu ủ rũ đi theo phía sau Dorothy. Chờ người đi hết, lúc này Sarin mới thương lượng chuyện khởi hành với đám người Elena. Nơi này cách thành Girders vẫn xa xôi, tuy nhiên với tốc độ của Sarin có thể chạy tới trong vòng ba ngày. Chỉ là Sarin không rõ sau khi mình rời đi Hầu tước Antoshi có thể nào thẹn quá thành giận hay không.

Nếu là xảy ra loại chuyện này, Antoshi khẳng định sẽ tiếp tục phái binh tấn công. Sarin vừa đi khỏi, Bá tước Besta liền gặp xui xẻo. Nhưng là Sarin biết, Bá tước Besta sẽ không vứt bỏ trấn nhỏ này để chạy trốn. Trừ khi có lệnh của Lex.

Sarin ngược lại có thể liên hệ với Lex, tuy nhiên Bá tước chạy trốn đối với Quận quốc Grievances mà nói lại là một đả kích. Quận quốc Grievances đang cùng Tần Nhân tranh đoạt đất đai Kya Loulan. Nếu là mềm yếu, chỉ sợ người Kya Loulan sẽ đi hết đến nương tựa đại quân Tần Nhân.

Sarin nhớ tới thích khách bên cạnh Lex, lão nhân tên Bayern kia. Nếu hắn ta có thể đi giết Antoshi, mình có thể bớt được không ít phiền toái.

Sarin ở nơi này suy tính bố trí sau khi rời đi, chiến đấu ở cửa bắc trở nên kịch liệt ngoài ý muốn. Dực khô lâu bắn chết tán kỵ chọc giận doanh tướng của Tần Nhân, đại quân lập tức đẩy mạnh tới, khí giới công thành cỡ lớn cũng đẩy lên vị trí cách thành bốn dặm, hướng vào trong thành ném đá. Dựa theo tình báo, khoảng cách công kích của máy bắn đá trong trấn không tới ba dặm.

Trong thành lập tức phát động phản kích, trên trăm giá máy bắn đá đem tảng đá gào thét đập tới trận địa Tần Nhân. Không trải qua chỉnh lý, không thăm dò thực địa, còn thiếu sự chỉ đạo của pháp sư cấp thấp... Hơn trăm giá máy bắn đá này dứt khoát dựa theo tọa độ đánh dấu ném loạn. Dù sao trên đầu tường đã tính ra khoảng cách của quân địch.

Trong thành ngoài thành đều thiệt hại nặng nề!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất