Chương 12 - Cấp Bậc Người Siêu Năng
[12] Trạm Thu Nhận Tai Ách - Cấp Bậc Người Siêu Năng
Ôn Văn vừa dứt lời thì cái máy đánh chữ ở bên cạnh thanh niên đã tự động hoạt động, hai phần hợp đồng được in ra.
Ôn Văn nhìn thao tác này mà tròng mắt sắp lọt ra ngoài tới nơi, anh không phát hiện người trẻ tuổi này có bất kỳ động tác nào, máy móc tự hoạt động à?
Khoa học kỹ thuật của liên bang địa cầu không phát triển như địa cầu khác, vì thế trong mắt Ôn Văn, chuyện này có chút khó tin.
"Tất cả thủ tục tôi đã cấp hết cho anh rồi, hợp đồng có hai phần, anh ký xong lấy một phần là có thể rời đi." Đinh Minh Quang ghét bỏ nói, Ôn Văn ở đây quấy rầy cậu xem phim hoạt hình.
Ôn Văn: "..."
Từ trong phòng đi ra, cả người Ôn Văn có chút mờ mịt, chưa bao giờ anh ký hợp đồng nhanh gọn lẹ đến vậy, trước đây khi lấy giấy chứng nhận thám tử, thủ tục phức tạp hơn lần này rất nhiều.
"Sao vậy, bị cậu ta hù à?" Lâm Viễn Triết đứng chờ bên ngoài cười hỏi.
"Ừm... cậu ta quả thật có chút kỳ quái." Ôn Văn thở dài một tiếng nói.
"Năng lực của cậu ta là 'vượn trình tự', là một con vượn từng sống trong thế giới giả tưởng, có thể tự do khống chế tất cả thiết bị điện tử bên cạnh mình.
"Năng lực này làm cậu ta xử lý công việc có liên quan tới trình tự có hiệu suất cao kinh người, rất nhiều khu khác ao ước được như khu chúng ta đó." Lâm Viễn Triết giải thích.
Vượn trình tự...
"Đúng rồi, sự lựa chọn của cậu là gì thế?" Lâm Triết Viễn hỏi.
"Thợ săn tự do." Ôn Văn trầm ngâm một chút rồi trả lời.
"Tiếc thế, bản lĩnh của cậu không tệ, lại từng làm thám tử, tôi còn muốn cậu gia nhập tiểu đội thợ săn của tôi." Lâm Triết Viễn lộ ra biểu tình tiếc nuối, trong lòng lại không biết vì sao cảm thấy thả lỏng.
Tuy hiện giờ Ôn Văn vẫn chưa làm chuyện gì xấu nhưng Lâm Triết Viễn cứ cảm thấy Ôn Văn không giống người tốt, người này có khí chất của những kẻ xấu xa.
"Đều là săn quái vật, ở đâu mà chẳng giống nhau." Ôn Văn thực hào hiệp nói.
"Nếu gặp phải chuyện không có cách nào xử lý thì nhất định phải liên hệ với bọn tôi, đừng tự mình xử lý, như vậy sẽ xảy ra phiền toái rất lớn." Lâm Triết Viễn căn dặn.
"Không có cách nào xử lý, ý anh là sao?" Lời này khơi gợi hứng thú của Ôn Văn.
"Là những sinh vật, quái vật mà cậu không nắm chắc là mình có thể xử lý, còn nữa.... cẩn thận với những tổ chức người siêu năng không phải Hiệp Hội Thợ Săn, bọn họ rất nguy hiểm." Lâm Triết Viễn nhiều lần nhấn mạnh với Ôn Văn.
"Tôi nhớ kỹ rồi, với lại những chuyện anh vừa nói có hết trong tư liệu mà con khỉ hói kia đưa cho tôi, cũng đã dặn dò rõ ràng..." Ôn Văn quơ quơ tay, muốn rời đi.
"Là vượn, không phải khỉ." Lâm Triết Viễn nghiêm túc sửa lại.
"Vượn chính là khỉ còn gì." Ôn Văn cũng nghiêm túc đáp lại.
...
Từ bệnh viện tâm thần rời đi, Ôn Văn có thêm một thân phận nữa, đó chính là thợ săn tự do của Hiệp Hội Thợ Săn.
Cái này làm hành động đi săn của Ôn Văn có thêm một tầng bảo hiểm, rất nhiều chuyện không cần phải cố gắng che giấu nữa, còn có thể hưởng thụ tài nguyên của Hiệp Hội Thợ Săn ở một mức độ nào đó.
Cũng giống như anh từ một người siêu năng không có hộ khẩu biến thành người siêu năng hợp pháp vậy.
Nhưng hiệu suất làm việc của Hiệp Hội Thợ Săn làm Ôn Văn có chút kinh ngạc, nhanh tới mức làm người ta có cảm giác qua loa đại khái, cứ tưởng đâu lần này tới Hiệp Hội Thợ Săn sẽ rất phức tạp.
Trở lại phòng trọ, Ôn Văn lật xem tài liệu Đinh Minh Quang đưa cho mình.
Thực lực của người siêu năng thật sự không dễ phân chia, hiện tượng khắc chế lẫn nhau rất nghiêm trọng, nhưng tổng thể thì có thể căn cứ theo khả năng nắm giữ siêu năng lực để chia thành năm cấp bậc.
Thăm dò, nắm giữ, đồng hóa, chân ngã, siêu thoát.
Thăm dò chính là người siêu năng vừa có được siêu năng lực, không rõ bản thân mình có thể làm được gì, cũng không rõ cực hạn của mình là bao nhiêu, đang từng bước từng bước thăm dò, ngày càng mạnh mẽ hơn.
Mặc dù nhờ vào găng tay mới có được siêu năng lực nhưng Ôn Văn đại khái cũng nằm ở cấp bậc thăm dò này, tuy đã trải qua thăm dò nhất định nhưng anh vẫn chưa biết rõ mình có thể làm tới mức nào.
Nắm giữ chính là khi người siêu năng hoàn toàn hiểu được sức mạnh của bản thân, đồng thời cũng vận dụng sức mạnh này thuần thục, biến nó thành sức mạnh thuộc về chính mình.
Mà đồng hóa thì trong tài liệu không nói rõ, chỉ nói rằng người siêu năng ở cảnh giới đồng hóa sẽ sinh ra biến chất, phần lớn cao tầng của Hiệp Hội Thợ Săn nằm ở cảnh giới này.
Còn phần lớn người siêu năng thì đều nằm ở cấp bậc thăm dò và nắm giữ, cho dù có được tài liệu về đồng hóa thì cũng không có tác dụng gì.
Đồng hóa mà đã không có, chân ngã và siêu thoát lại càng không có tài liệu cặn kẽ, chân ngã là cấp bậc chiến lực cao cấp nhất của Hiệp Hội Thợ Săn, mà siêu thoát thì hoàn toàn không có tài liệu.
Về phần làm sao rèn luyện siêu năng lực thì cũng không được đề cập tới, sức mạnh của mỗi người siêu năng đều có chỗ khác biệt, vì thế cũng không có phương pháp thông dụng.
Hiện giờ Ôn Văn chỉ là nhân viên ngoài biên chế mà thôi, cho dù Hiệp Hội Thợ Săn có thì cũng không nói cho anh biết, anh không chắc lắm.
Ngoại trừ thực lực của người siêu năng, còn có những thứ khác làm Ôn Văn chú ý, đó chính là tổ chức người siêu năng không thuộc về Hiệp Hội Thợ Săn.
Những tổ chức người siêu năng bí ẩn này bình thường cũng không dễ trêu, trong tài liệu cặn kẽ liệt kê những vụ thảm án ghê rợn mà những tổ chức này gây ra, nhưng chi tiết cặn kẽ thì lại không nói tới.
"Quả nhiên, Hiệp Hội Thợ Săn có giữ lại một phần thông tin với 'nhân viên ngoài biên chế' như mình." Ôn Văn nhếch khóe, bọn họ càng giấu thì anh lại càng muốn biết.
Nhưng trong tư liệu không phải chỉ có hai thứ này, trong đó có rất nhiều nội dung, không phải chỉ một chốc là có thể xem xong, sau khi Ôn Văn hiểu rõ được những chuyện này, anh lại hiểu hơn về thế giới người siêu năng.
...
Năm ngày sau.
"Đội trưởng, giám thị Ôn Văn cứ vậy kết thúc à?" Một người đàn ông đầu trọc mặc áo lông hồng nhạt nhíu mày hỏi.
"Năm ngày là đủ rồi, cậu ta chỉ là lính mới, thân phận cũng rõ ràng, tạm thời cứ vậy đi, chúng ta không thể cứ lãng phí thời gian giám thị cậu ta." Lâm Triết Viễn vừa xử lý tài liệu vừa nói.
"Cũng đúng, gần đây nhân viên của chúng ta khá túng thiếu." Người đầu trọc thở dài: "Mấy năm gần đây mấy thứ kia ngày càng sinh động hơn, tôi có dự cảm xấu."
"Cũng tương đối thôi, người siêu năng mới thức tỉnh cũng có không ít, mấy thứ đáng ghét kia cứ giao cho nhóm nhân vật lớn xử lý là được, chuyện chúng ta cần phải làm là bảo vệ tốt thành phố này."
Lâm Triết Viễn dựa vào lưng ghế nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ, lơ đãng nói.
Muốn có được sự tin tưởng của Hiệp Hội Thợ Săn, đương nhiên không phải chỉ ký tên vào hai phần hợp đồng là xong.
Trong mấy ngày nay, Hiệp Hội Thợ Săn đã điều tra triệt để ngọn nguồn của Ôn Văn, tất cả những người anh từng tiếp xúc thời gian dài đều bị kiểm tra, họ muốn xác nhận trên người Ôn Văn không tồn ẩn nguy hiểm.
Đây vốn là chuyện rất rườm rà nhưng với năng lực của Đinh Minh Quang đã bị rút ngắn đi rất nhiều.
Chỉ năm ngày ngắn ngủi đã thông qua xét duyệt, chủ yếu là vì Ôn Văn thoạt nhìn là một người mới vừa thức tỉnh siêu năng, nếu là người siêu năng trước kia chưa từng xuất hiện thì bọn họ sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy.