Trăng Soi Trên Ngọn Ngô Đồng

Chương 15. Phiên ngoại

Chương 15. Phiên ngoại
Phiên ngoại 1 – Thái tử Văn Thừa (kiếp trước)
Năm mười tuổi, ta gặp một cô nương.
Nàng tỏa sáng như ánh mặt trời.
Ở nơi sâu trong hẻm tối có mèo hoang, chó hoang; ngoài phố có ăn mày không đủ bữa...
Hễ nơi nào có khổ đau, là ta lại thấy bóng dáng của nàng.
Một lần tình cờ, ta nghe người trên phố nói: Nàng là tiểu thư của Tể tướng phủ.
Ta lén dò hỏi chuyện trong Tể tướng phủ.
Tể tướng có hai vị tiểu thư — đại tiểu thư đã có hôn ước với Thế tử.
Nhị tiểu thư thì chưa đính hôn với ai.
Mà người ta thường gặp nhất — chính là nhị tiểu thư ấy.
Ngày đại tiểu thư đính thân cùng Thế tử, ta cùng mẫu hậu xin thánh chỉ đến Tể tướng phủ chúc mừng.
Ta chỉ mong được gặp người con gái mà ta ngày đêm mong nhớ.
Không ngờ, lại chứng kiến một cảnh tượng như vậy...
Chuyện đó... ắt là có hiểu lầm.
Một cô nương lương thiện như ánh nắng ban mai ấy, sao có thể làm ra chuyện như vậy được?
Ta muốn can thiệp, muốn thay nàng làm sáng tỏ chân tướng.
Nhưng rồi lại thấy nàng tự mình quỳ xuống, tự thừa nhận bản thân có tình cảm với Thế tử.
Sau đó, ta tận mắt nhìn nàng thành thân với Thế tử.
Thấy hai người ân ái nồng nàn.
Vậy thì... ta chỉ còn cách chôn chặt tình cảm của mình xuống đáy lòng.
Nàng hạnh phúc — là đủ rồi.
Máu tươi phun trào. Chiếc sáo xương rơi xuống đất.
Mẫu phi toàn quyền định đoạt đã chọn hôn phối cho ta — chính là tỷ tỷ của nàng.
Ta biết rõ đây là ván cờ của Tể tướng phủ.
Nhưng... không phải là nàng thì ai cũng thế.
Sau khi thành hôn, ta chưa từng chạm vào Tôn Thanh Việt. Ta thẳng thắn với nàng rằng: đây chỉ là một cuộc hôn nhân chính trị.
Đúng lúc xảy ra lũ lụt ở Giang Nam, ta xin chỉ đến đó cứu trợ.
Nhưng vừa đến nơi, ta đã nhận được tin Công Thượng Chiếu tạo phản.
Ta vội vàng quay về.
Ngoài thành, ta thấy hắn cùng Tôn Thanh Việt âu yếm tình tứ.
Ta nghe bọn họ nói:
"Phải giết A Bảo, rồi giết cả dân trong thành, lẫn tướng sĩ!"
Để bảo toàn tính mạng cho A Bảo, cho dân chúng, cho các binh sĩ — ta đã làm một cuộc giao dịch với Công Thượng Chiếu.
Dùng mạng của ta, đổi lấy nàng và vạn dân.
Phiên ngoại 2
Năm thứ tám thời Văn Thừa,
Hoàng đế đột ngột băng hà.
Văn Thừa hoàng đế không con, không hậu, không phi.
Ngai vàng được truyền cho người trong tông thất.
-
Tại một thị trấn nhỏ vùng biên, có một cặp phu thê mở hiệu thuốc.
Họ cứu dân, cứu binh sĩ, thậm chí chữa bệnh cho cả thú vật.
Giữa lúc nghỉ ngơi, người đàn ông lấy ra một gói hạt dưa, đưa đến trước mặt nữ nhân, cười rạng rỡ:
"A Bảo, ăn hạt dưa đi — ta đã bóc sẵn cả rồi!"
(Hết)

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất