Chương 03: Lần đầu tiên giao dịch
Từ sáng sớm đến tối, bận rộn mười hai tiếng đồng hồ, ngoài thời gian nhàn rỗi ăn bánh bao nhỏ mỹ vị, uống nước suối bổ sung thể lực, Diệp Dư Phi vẫn luôn chăm chú câu cá, sớm đã tinh bì lực tẫn.
Ánh chiều tà ngả về tây, chắc biển cả sắp đón màn đêm.
Nằm ngửa, gió nhẹ mơn man, Diệp Dư Phi khẽ nói: "Để ta kiểm kê thu hoạch hôm nay đã."
Tổng cộng câu được 8 bảo rương, trong đó có hai cái rương sắt lá.
Đã mở năm cái, còn ba cái chưa mở.
Rương rỗng, Diệp Dư Phi không lãng phí, mà phân giải hết, một thùng gỗ phân giải được 3 đơn vị đầu gỗ.
Vậy chỉ cần câu thêm khoảng 7 bảo rương gỗ, dù thùng không mở ra được đầu gỗ nào, vẫn có thể nâng cấp bè gỗ lên cấp hai.
Độ no hiện tại của cô là 80, chưa cần ăn ngay.
Đã mở ra được: 【nước khoáng ×6, bánh bao ×2, mỹ vị được nhạc ×1, bánh bao nhỏ mỹ vị ×1, mì tôm ×5】【đầu gỗ ×62, khối sắt ×15, vải vóc ×4, bông ×5】【hạt giống linh lăng ×3, hạt giống rau xanh ×2】【bản vẽ Thiết phủ sơ cấp ×1】
Phải nói, đồ trong năm thùng mở ra không nhiều.
Cô xoay người, dứt khoát nhúng tay xuống biển rửa nhanh, rồi lẩm bẩm: "Ngọc Hoàng Đại Đế, Như Lai Phật Tổ, Tam Thanh tổ sư gia phù hộ tín nữ con, ước gì được nấy."
【Phát hiện bảo rương gỗ, mở không?】
"Mở, mở ra!"
Lần này chỉ có hai quả cầu sáng, Diệp Dư Phi khẽ nhíu mày, do rửa tay bằng nước biển nên vận may kém đi chăng?
Nhặt cầu sáng, hệ thống báo 【nhận cần câu thường ×1】【nhận bản vẽ Mộc Vi Lan ×1】
Mộc Vi Lan? !
Ha ha ha! ! ! !
Diệp Dư Phi muốn dập đầu cảm tạ các vị thần tiên quá, cái này cô cần lắm, cô sợ ngủ trên bè gỗ rộng hai mét sẽ rớt xuống. Có rào chắn, an toàn hơn nhiều.
Còn một bảo rương gỗ và một rương sắt lá, khỏi nói, lúc vận may tốt thì mở ra luôn, không cần niệm chú, lỡ niệm sai thì sao?
【nhận nước khoáng ×5, bánh trứng chiên ×1】
【nhận bản vẽ kiến trúc nhà gỗ sơ cấp ×1, bản vẽ giường gỗ sơ cấp ×1】
Bản vẽ kiến trúc nhà gỗ: Bè gỗ từ cấp ba trở lên, cần đầu gỗ ×62/150, đá ×0/50, khối sắt ×15/10.
"Không thể nào, ta giàu có thế này mà không dựng nổi nhà gỗ sơ cấp? Được, được lắm, để xem khu này còn ai giàu hơn ta không. Hệ thống, mở kênh chat khu vực lên nhanh."
Diệp Dư Phi nhìn màn hình ảo trước mắt, kênh chat khu vực đang nhấp nhô nhanh chóng, nhìn kỹ thì thấy tin nhắn nào được thích nhiều sẽ được ghim lên, dễ tìm hơn.
Một triệu người cùng khu, dù chỉ một phần nhỏ lên tiếng, tốc độ spam cũng rất nhanh.
Tin nhắn trôi nhanh quá.
Muốn leo top à, mơ đi cưng, tin nhắn cũ trôi hết rồi, tìm lại không nổi đâu.
Xem tin ghim trước đã.
[Tư Hữu Lễ: Ai mở được băng vải với thuốc không, tôi đổi hết đồ mở được cho, bảo rương câu được cũng cho luôn, xin một miếng băng vải hoặc thuốc cầm máu thôi.]
[Lưu Gia Nhạc: Mẹ ơi, mẹ đâu rồi? Nhạc Nhạc nâng cấp bè gỗ rồi nè, mẹ thấy không?]
A ~
Hai cái tên quen mắt này được thích nhiều ghê, xem ra người tốt vẫn còn nhiều.
[Alice Lai: Câu cả ngày được hai rương gỗ, không có giọt nước nào, khát chết mất. Ai cho tôi xin chai nước được không? Tôi biết hát, biết múa nữa.]
[Thái Bảo Nhi: Đúng là đủ loại yêu ma quỷ quái, giờ ai cũng thiếu ăn thiếu uống, ai thèm xem hát múa? Ai muốn đổi gỗ không? Tôi đổi trứng gà với thịt cua câu được.]
[Minh Hiểu Hiểu: Mọi người ơi, thiếu gỗ thì phân giải thùng đi, rương gỗ phân giải được 3 gỗ, rương sắt lá phân giải được 2 sắt, đều là tài nguyên hữu ích, đừng vứt bừa nha.]
[Bùi Nam Hân: Hiểu Hiểu tốt bụng quá, tiếc là mình không biết sớm, vứt hết xuống biển rồi.]
[Đúng đó đúng đó, tiếc quá +1]
[Tiếc quá +10086]
[Tiếc quá + số CMND]
Tin nhắn của Minh Hiểu Hiểu được thích và ghim lên top nhanh nhất, Diệp Dư Phi nhìn mà bực mình, vỗ mạnh trán: "Diệp Dư Phi, ngốc quá, sao quên vụ hớt tay trên Minh Hiểu Hiểu để kiếm danh vọng chứ."
[Diệp Dư Phi: Nước khoáng, mì tôm đổi gỗ, đá, sắt. Anh nào thấy thì kết bạn với em nha.]
Câu này lặp lại ba lần, Diệp Dư Phi dùng hết số lần chat khu vực hôm nay, tin là sẽ có người thấy tin nhắn của cô, giờ ngồi chờ người ta chủ động nhắn tin giao dịch thôi.
"Hệ thống, bè gỗ lên cấp ba cần bao nhiêu tài nguyên?"
【Bè gỗ nâng cấp (tam): Gỗ ×62/150, không đủ tài liệu, không thể nâng cấp.】
Nâng cấp bè gỗ chỉ cần gỗ, xem ra giai đoạn đầu game vẫn đơn giản.
Từ 20 gỗ nâng lên cấp hai, lên cấp ba cần tận 150 gỗ, vậy lên cấp 4 cần bao nhiêu?
Nhìn kênh khu vực, thấy đa số mọi người một ngày được 4-5 rương gỗ, tệ lắm thì 1-2 cái.
Đây là thời gian bảo hộ tân thủ, hết bảo hộ, Diệp Dư Phi nghĩ đám người được 1-2 thùng kia khéo ngày chẳng câu được rương nào, phải xuống biển bắt cá mới có đồ ăn.
Quả nhiên cô vừa xem thông tin nâng cấp bè gỗ xong, đã nghe tiếng tin nhắn báo liên tục.
Đang định rời mắt khỏi kênh khu vực, bỗng thấy một tin nhắn.
[Bùi Chính Hòa: Ai có cần câu dư đổi vật tư.]
Diệp Dư Phi thấy tin nhắn của hắn sắp trôi liền mở trang cá nhân, gửi yêu cầu kết bạn.
Quả nhiên lát sau tin nhắn của hắn biến mất, Diệp Dư Phi cười thầm, cô nhớ tên này trong tiểu thuyết, là nhân vật nam chính song song trong truyện.
Hơn nữa khác với nam chính trong truyện, Bùi Chính Hòa chắc là người của chính phủ.
Game mới bắt đầu, dù chính phủ có phản ứng kịp, muốn liên hệ cũng không dễ.
Lời mời kết bạn chưa được chấp nhận, Diệp Dư Phi gửi tin nhắn trước, rồi chụp ảnh một cần câu thường và cần câu hệ thống cho, ý là ta có thứ anh cần, xem anh trả giá thế nào.
Đối phương chấp nhận kết bạn rất nhanh và nhắn: "Cô muốn đổi cần câu lấy gì?"
Diệp Dư Phi đáp thẳng: "Tôi muốn gỗ, đá với sắt, hoặc thứ gì anh thấy hợp lý."
Bùi Chính Hòa: "Tôi chỉ có 50 gỗ, 4 đá, đổi không?"
Diệp Dư Phi không vòng vo, hệ thống chưa mở tính năng giao dịch, nên chỉ có thể tin tưởng giao dịch, gửi cần câu thường qua chức năng lì xì bạn bè.
Bùi Chính Hòa bên kia nhìn tin lì xì thì im lặng.