Trên Biển Cầu Sinh: Nữ Phụ Nàng Vận May Tăng Cao

Chương 44: Cần câu đặc thù thật sự câu được vật phẩm đặc thù

Chương 44: Cần câu đặc thù thật sự câu được vật phẩm đặc thù
A, Bùi ca thậm chí còn phát ba lần tin tức này, Diệp Dư Phi nghĩ thân phận của hắn như vậy, nhắc nhở cũng là bình thường.
[Oa, lão đại hiện thân kìa, cho một like trước đã.]
[Bảo rương đúng là càng ngày càng khó câu, ngay cả cá biển cũng không dễ câu nữa, sau này thức ăn nước uống càng khan hiếm mất.]
[Like cho nhắc nhở của lão đại rồi dán lên đây. Còn về thức ăn nước uống, mọi người chẳng lẽ không trữ từ trước à? Không thì tự trồng đi.]
[Sơ cấp nhà gỗ thăng cấp khoán là cái gì vậy, chợ giao dịch không ai bán, có ai mở ra chưa? Cần gấp!]
[Mẹ nó, cứu mạng với, mông ông đây bị phi ngư chọc cho rồi, cần gấp Cầm Máu Hoàn!]
Tần số khu vực tin tức quả nhiên vẫn điên cuồng như mọi khi.
Hơn nữa không biết có phải cô có chút nghiệt duyên với Minh Hiểu Hiểu không, thỉnh thoảng xem tần số khu vực đều thấy cô ta nói chuyện, thật là xui!
Tích tích tích ~
Tiếp thông tin bạn thân.
Thái Bảo Nhi: "Bảo, cậu về rồi à, thấy tin nhắn tớ gửi chưa?"
Diệp Dư Phi rất ngại ngùng trả lời: "Xin lỗi, từ phó bản về bận quá, chưa kịp xem. Có chuyện gì sao?"
Vừa nói vừa lật xem tin nhắn Thái Bảo Nhi để lại, thấy dây cột tóc xinh đẹp liền nói: "Tớ cần, bán cho tớ đi."
Đối phương nhanh chóng gửi một bao lì xì tới.
"Cho cậu đó, có thể nghe ngóng tin tức phó bản 3 giúp tớ không?"
"Cảm ơn Bảo Nhi tỷ, phó bản 3 là bản 5 người, nội dung là giết tang thi, không giết tang thi vào phó bản này gần như không có lời, nếu tỷ muốn vào phó bản này, tốt nhất tự rèn luyện trước đi."
"Bảo, cảm ơn cậu nhắc nhở nha, tớ hiểu rồi, chưa đủ thực lực tớ sẽ không đụng vào phó bản đâu. Moah moah."
"À, đúng rồi, nhắc tỷ một câu, trong biển xuất hiện quái thú bị ô nhiễm, tỷ phải chú ý xung quanh bè gỗ của tỷ có không nha, nếu có thì cẩn thận, tận lực đừng xuống biển."
Diệp Dư Phi nghe vậy mới nhớ tới thông tin mình quên mất: "Được rồi, tớ sẽ chú ý, cảm ơn Bảo Nhi tỷ nhắc nhở."
Cúp máy, Diệp Dư Phi định báo cho ca ca về chuyện quái vật ô nhiễm biển, nhưng điện thoại liên khu nhắc mỗi ngày chỉ được gọi một lần, hôm nay đã dùng hết lượt rồi.
Diệp Dư Phi thật sự rất muốn chửi thề, cái hệ thống keo kiệt như vậy, thật sự...
Được à?
Mở nhóm chat nhỏ ra, bên trong vẫn náo nhiệt vô cùng, khiến Diệp Dư Phi hoài nghi có khi trong đó có mấy chục, cả trăm người rồi.
Diệp Dư Phi: Vừa rồi Bảo Nhi tỷ nhắc tớ bảo có quái thú bị ô nhiễm xuất hiện gần bè gỗ, mọi người có ai gặp chưa?
Vương Vĩ: Bè gỗ quanh tôi có một con, khiến cá biển quanh đây giảm mạnh, tôi định xuống biển liều với nó đây.
Đan Canh: Đại sư huynh tôi giải quyết xong một con rồi, bảo là giết hải quái bị ô nhiễm thu hoạch còn lớn hơn mở kho báu. Tôi rất mong nó xuất hiện.
Vương Vĩ: ...
Thái Bảo Nhi: Nếu mời bạn thân đến bè mình hỗ trợ được thì tốt.
Diệp Dư Phi: Ý hay đó, sau này chắc chắn có thể thực hiện thôi, chẳng lẽ cứ mãi một mình lênh đênh trên biển. Trong phó bản tụ tập được, ngoài phó bản chắc chắn cũng được.
Bùi Chính Hòa: @ Đan Canh, vũ lực của Đại sư huynh cậu so với cậu thế nào? Với anh ấy giết biển chết có khó không?
Đan Canh: Gần bằng tôi, nghe Đại sư huynh bảo là tốn chút sức.
Bùi Chính Hòa: Tốt, đa tạ, đợi bên này tôi thử rồi báo mọi người nha.
Vốn Diệp Dư Phi đưa ra đề tài này để nói cho mọi người giết quái vật biển có thưởng hậu hĩnh, giờ đã biết rồi, cũng vừa hay đỡ công cô.
Mặc áo tơi ủng đi mưa vào, Diệp Dư Phi định ở góc bè gỗ cùng lúc dùng hai cần câu câu bảo rương.
Cô muốn thử xem cái cần câu đặc thù 300 tích phân rốt cuộc câu được những đồ vật đặc thù gì.
Còn Đan Canh sau khi được Đại sư huynh nhắc nhở thì chủ động liên lạc Nhị sư huynh.
Lưu Hồng: "Tiểu sư đệ giỏi quá nha, lên cả thông báo toàn server, trong phó bản được gì ngon cho ca kể nghe coi."
Nghĩ đến lời Đại sư huynh bảo Nhị sư huynh đang tu tâm tĩnh khí, không thể kích thích anh bằng tin tốt để phá đạo tâm, Đan Canh liền tóm tắt đại khái thu hoạch, nhấn mạnh phó bản gian khổ.
"Nhị sư huynh biết em làm thuê cho lão bản mà, nên qua phó bản em cũng chẳng được bao nhiêu. Nhưng lão bản tốt bụng lắm, đổi cho em 6 viên Sơ cấp Đoán Thể Hoàn với ít gỗ, sư huynh đệ mình vừa hay mỗi người hai viên. Lát em treo gỗ lên xác định giao dịch, Nhị sư huynh nhớ lên nhận nha, Đoán Thể Hoàn em gửi lì xì trực tiếp cho anh."
"Lão bản của chú keo quá nha, cái phó bản cần ba ngày mà cho chú ít đồ thế. Lần sau chú đừng đi theo nó nữa, con bé đó nhìn không giống người tốt."
Đan Canh: ...
Cậu có chút nghi ngờ tai mình, Nhị sư huynh sao lại nói ra những lời này vậy?
Diệp Dư Phi kéo xong cần câu bên trái lại kéo bên phải, thật sự không hề cảm thấy gian nan như những người khác trên tần số khu vực nói.
Chẳng phải rất dễ dàng sao?
Tùy tiện vẩy ra, một lát là tự động có thu hoạch.
Cần câu thường câu lên vẫn là mấy thứ đó, còn cần câu đặc thù câu lên đích thực rất đặc thù.
Tính đến giờ tổng cộng câu được 4 thứ, lần lượt là một phong thư, một cái ví tiền sờn, một xâu chìa khóa và một viên hạt tròn.
Đừng hỏi vì sao viên hạt cũng câu lên được, hỏi thì là cô cũng không biết.
Thư còn nguyên phong, người nhận thư chắc là một NPC, vì trên đó ghi số hiệu 115, đảo chủ đảo nhỏ số 7 nhận.
Diệp Dư Phi không mở ra, cô nhớ lại mấy bộ tiểu thuyết mình xem kiếp trước, mơ hồ có chút ấn tượng, nếu phá hỏng đồ của NPC, sẽ bị NPC ghét, nặng thì bị truy sát.
Cô không có sở thích nhìn trộm đời tư người khác, bản thân cũng không tò mò, nên cô quyết định cứ để phong thư này trong nhà gỗ.
Sau này biết đâu dùng được, dù sao cũng không tốn chỗ, không cần ném lại biển cả.
Trong lúc chờ mồi câu, Diệp Dư Phi mở cái ví sờn ra, bên trong có một tấm ảnh chụp một bé gái đáng yêu ôm cún con, còn có một đồng vàng.
"A, đồng vàng? Chẳng lẽ thế giới cầu sinh này thật sự có tiền tệ lưu thông?"
[Chúc mừng người chơi nhận được một đồng vàng, có muốn nạp vào tài khoản cá nhân không?]
"Có."
Đồng vàng trong tay Diệp Dư Phi biến mất ngay lập tức, sau đó dưới cột thông tin cá nhân của cô xuất hiện thêm một cột tài khoản tiết kiệm, đằng sau ghi số dư 1 kim.
Kỳ lạ là rõ ràng có thêm một hạng mục chưa từng có, vậy mà không có thông báo hệ thống, cứ như là lén lút tiến hành vậy.
Diệp Dư Phi tự nhủ: "Xem ra mình vẫn phải nhớ lại thật kỹ mấy bộ tiểu thuyết mình từng xem, cái này chắc chắn rất quan trọng, rất quan trọng."
A, bên kia có bảo rương.
Diệp Dư Phi đứng lên kéo bảo rương, lực lượng tăng lên nên kéo phát nào chuẩn phát đó, "uỳnh" một tiếng, bảo rương rơi thẳng lên bè gỗ.
Cô kéo bảo rương vào mái hiên rồi mới lại gần, hết cách rồi, mưa càng lúc càng lớn, cứ thế này thì ảnh hưởng tầm nhìn mất.
Thời gian cũng đến giữa trưa, đã câu được 5 cái bảo rương và một ít tôm cá, có thể nói là thu hoạch đầy ắp.
Chỉ số may mắn siêu cao giúp cô không hề bị ảnh hưởng.
Cầm viên hạt tròn lên xem kỹ, cô phát hiện đây lại là một…

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất