Chương 1: Hệ Thống Treo Máy
- Trời ạ, không ngờ Diệp gia lại chọn ra một tên phế vật làm gia chủ!
Gia chủ mới của Diệp gia bị khí huyết phản hệ trên điển lễ, đến nay vẫn luôn hôn mê bất tỉnh!
Chuyện này đã trở thành trò cười lớn nhất từ trước tới nay ở thành Vân Tiêu!
Bầu trời đen như mực.
Diệp Tùy Phong tỉnh lại từ trong hỗn độn, đại não của hắn vẫn chưa kịp phản ứng.
Ta cuối cùng… Cũng thành công?
Hắn thở yếu ớt, cảm nhận được linh khí của thế giới chân thật.
Giờ khắc này, Diệp Tùy Phong muốn khóc.
Hắn vốn là thanh niên phong nhã hào hoa, có tương lai ở Lam Tinh.
Bỗng nhiên có một ngày, hắn bị một gia hỏa tên là hệ thống treo máy mạnh nhất khóa lại, sau đó lại bắt đầu hành trình xuyên qua.
Nhưng ai ngờ trong quá trình xuyên qua lại xuất hiện không ít lực lượng quấy nhiễu, khiến hắn lạc mất phương hướng ở trong Hỗn Độn.
Ngay cả ý thức của hắn cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
Hắn cũng không biết trải qua bao lâu mới cảm nhận được đã không khí tươi mới mà lâu chưa hít được.
Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang mạnh mẽ đâm vào trong linh hồn của hắn.
Một hồi lâu sau, hắn mới chậm rãi bình tĩnh trở lại.
Diệp Tùy Phong cũng biết tình cảnh trước mắt mình.
Chủ nhân cũ của thân thể này là gia chủ tân nhiệm của Diệp gia thành Vân Tiêu.
Nhưng cái tên gia chủ này lại có chút chật vật.
Bởi vì thực lực bản thân kém cỏi nên bị ngoại giới trào phúng đủ điều.
Vào ngày lễ điển phong, đối thủ một mất một còn của hắn mang đến một rương lớn Khí Kuyết đan làm lễ vật.
Khí huyết đan là đan dược tu luyện cấp thấp nhất, chỉ thích hợp với Luyện Khí sơ kỳ.
Đây là đang trực tiếp trào phúng Diệp Tùy Phong.
Chủ nhân thân thể này cũng không chịu được sóng to gió lớn, gặp loại kích thích này, trực tiếp bị chọc giận đến phun ra máu, rồi mất mạng.
Vì sao lại cho một tên phế nhân lên làm gia chủ?
Diệp Tùy Phong cảm thấy có chút khó hiểu.
Sau đó, hắn kiểm tra ký ức của chủ nhân thân thể này mới phát hiện, hình như truyền thống Diệp gia có chút khác với những gia tộc khác.
Gia tộc này rất đoàn kết!
Không phải bởi vì Diệp Tùy Phong có tu vi thấp mà đối xử bất công với hắn, càng sẽ không xảy ra loại chuyện cẩu huyết như người hầu chà đạp chủ nhân.
Ngược lại, vì hắn là người thừa kế của mạch chính nên ủng hộ hắn lên làm gia chủ.
Chỉ tiếc, tâm lý và năng lực chịu đựng con hàng này thật sự quá kém cỏi.
Có chút thú vị.
Diệp Tùy Phong chỉnh lý xong ký ức hỗn tạp, mở to mắt.
Trước mắt hắn là một căn phòng mang màu sắc cổ xưa, trên giường mềm mại tản ra một mùi thơm, giống như dược vật dùng để điều dưỡng thân thể, bên cạnh có một nữ hài trẻ tuổi, đang ngồi ở xa nghiêm túc đọc sách.
Nữ hài này cảm nhận được động tĩnh bên cạnh thì xoay đầu lại, dung mạo có bảy phần giống với Diệp Tùy Phong.
- Cha, ngươi tỉnh rồi!
Nàng chính là con gái duy nhất của Diệp Tùy Phong, tên là Diệp Hoàng, năm nay mười bốn tuổi.
Trong lòng Diệp Tùy Phong cười khổ, mình còn chưa kết hôn mà đã có một cô con gái lớn như vậy rồi.
Với lại, thê tử kiếp này của mình cũng đã mất vì khó sinh khi sinh ra Diệp Hoàng.
Ta làm cha đơn thân sao?
Diệp Tùy Phong cười khổ, không quan trọng, có thể sống là được rồi.
Nhưng nụ cười này của hắn lại làm cho Diệp Hoàng kém chút rớt cả cái cằm.
Cha… Ngươi lại… Lại cười!
- Hả?
Diệp Tùy Phong ngẩn người, sau đó mới hồi phục lại tinh thần.
Gia hỏa này, từ sau khi để tang vợ, hắn vẫn mãi chìm trong dáng vẻ như có thâm cừu đại hận, nên mấy thứ như mỉm cười này đã từ từ biến mất khỏi trong từ điển của hắn.
Diệp Tùy Phong im lặng, cuộc sống mà, ai cũng có chỗ khó nói, người nào có thể tiếp nhận khổ ải thì mới sẽ trở nên mạnh mẽ.
Cười cho qua, mới là đạo lý sinh tồn!
- Keng!
- Nhiệm vụ treo máy đã hoàn thành, mời nhận lấy phần thưởng treo máy.
Bỗng nhiên, một âm thanh máy móc vang lên trong đầu Diệp Tùy Phong.
Hệ thống treo máy vẫn còn vận hành sao?
Diệp Tùy Phong giật mình.
Cái hệ thống này chính là thứ mà hắn có được trước khi xuyên qua.
Chức năng của hệ thống này rất đơn giản, chỉ có hai chức năng duy nhất.
Treo máy đào quáng: Đào quáng trong mỏ quặng siêu cấp, mỗi ngày có thể thu được lượng tài nguyên tu luyện phong phú.
Treo máy tu luyện: Mỗi ngày có thể thu được tu vi một ngày.
Trước khi xuyên qua, hắn đã khởi động hai chức năng này.
Kết quả không ngờ rằng quá trình xuyên không lại xảy ra bất trắc, hắn lạc vào Hỗn Độn.
Trong Hỗn Độn không có năm tháng, cũng không biết đã treo máy bao lâu.
Diệp Tùy Phong mở ra bảng hệ thống, quyết định nhìn thử xem phần thưởng treo máy có cái gì.
Trong nháy mắt, hắn muốn nổ tung tại chỗ!
- Tiểu Hoàng, ngươi tạm thời đi ra ngoài một chút trước đi.
Diệp Hoàng ngẩn người:
- Cha, ngươi cảm thấy sao rồi?
- Ra ngoài!
Giọng của Diệp Tùy Phong trở nên nghiêm khắc.
Diệp Hoàng không rõ ràng cho lắm, nhưng vẫn vô cùng nghe lời, rời khỏi phòng.
Diệp Tùy Phong chờ sau khi con gái mình rời khỏi thì hít một hơi thật sâu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.