Chương 111: Kính Hồ Bất Phàm
- Tạm được…
Diệp Tùy Phong cau mày, suy tư trong chốc lát, bỗng nhiên ánh mắt hắn sáng lên.
- Đúng nha, Tây Hồ. Ta cũng có thể tạo ra một cái hồ.
Hắn nhìn một chút nơi hai nhà Lý Đường vừa mới bị san bằng, một ý niệm lập tức lóe lên trong đầu.
Bỗng nhiên, thân hình của hắn lóe lên, xuất hiện ở phía sau nhà cũ Diệp gia, trên vùng đất mới tinh.
- Ừ, nơi này không sai.
Diệp Tùy Phong duỗi ra ngón tay, chỉ về phía mặt đất trước mặt, vẽ lên một hình tròn tiêu chuẩn.
Sau đó dò xét đánh ra một chưởng, đè ép hướng vêf phía dưới.
- Ầm ầm!
Mặt đất dao động, mặt đất vừa mới còn vuông vức, lập tức lõm xuống dưới, xuất hiện một cái động siêu cấp to sâu trên trăm trượng.
- Vừa mới xảy ra chuyện gì!?
- Có đại năng đột kích sao!?
Mọi người trong thành, nhao nhao thất kinh, có người đang ngủ, không mặc quần áo bật dạy chạy ra ngoài.
Sau khi động đất xảy ra, không trung lập tức bốc lên mấy đạo bóng dấng, chạy nhanh đến hướng Diệp gia.
Tùy Vân là người chạy đến trước nhất, hắn nhìn cái hố to bỗng nhiên xuất hiện, sắc mặt hắn rung liên tục.
Nhưng di chuyển ánh mắt, trông thấy Diệp Tùy Phong đứng ở nơi đó trầm tư, mới chậm rãi yên lòng.
- Không sao, các ngươi tiếp tục làm việc.
Tùy Vân chi đi chạy tới người Diệp gia, rơi vào Diệp Tùy Phong bên người.
- Đại ca, ngươi tốt xấu gì cũng báo trước một tiếng nha.
Mặt mũi Tùy Vân tràn đầy bất đắc dĩ.
- Ta là đang giúp ngươi kiểm tra một chút, kiến trúc mới xây có kiên cố không?!
Mặt của Diệp Tùy Phong không đổi tim không đập mở mắt to đáp.
Kỳ thật hắn vừa mới suy nghĩ quá nhập thần, quên chuyện như thế.
Nhưng Tùy Vân cũng hỏi lại, nhìn vào hố to trước mặt, hỏi:
- Đại ca, ngươi đang chuẩn bị làm cái gì?
- Làm cái hồ lớn.
Diệp Tùy Phong nói:
- Đây là nơi lớn nhất trong nhà hiện tại, ta chuẩn bị ở chỗ này làm xây một vườn hoa lớn, bình thường không có chuyện gì có thể tới dạo chơi.
Tùy Vân:
- …
- Đại ca, loại chuyện này, ngươi nói với ta là được, làm gì phải tự thân làm.
- Ngươi không hiểu.
Diệp Tùy Phong lắc đầu, nói:
- Ở chỗ này đợi ta một lát, đợi chút nữa nói cho ngươi hiểu.
Nói xong, hắn vươn người đứng dậy, thẳng tắp bay đến trước mặt chữ Diệp khổng lồ trong hư không.
Sau đó vẫy tay, trong thư phòng hơn mười ngàn Tháp Khởi Nguyên, xếp thành một hàng thật dài, cuối cùng tụ tập ở trước mặt của hắn.
- Cứ để ở trong này.
Diệp Tùy Phong đấm ra một quyền, hư không trước mắt trực tiếp bị nện thành mảnh vỡ, tạo thành một không gian hư không đen kịt.
Tiếp theo, hắn đưa tay đặt trên chữ Diệp, vô số không gian mảnh vỡ, dán chặt lấy bên ngoài của nó, bắt đầu tụ tập.
Một lát sau, chữ Diệp màu trắng đã tạo thành một đạo viền vàng nhàn nhạt, ẩn ẩn phát sáng.
Đó là một mảnh không gian vừa mới mở.
Mà chữ Diệp to lớn, chính là cánh cổng không gian.
- Lăn vào!
Diệp Tùy Phong đạp một cước, Tháp Khởi Nguyên đứng đầu hàng bay vào, sau đó, đội ngũ này bắt đầu động, một cái tiếp một cái, thông qua cánh cổng chữ Diệp, tiến nhập vào không gian bên trong.
Sau khi Diệp Tùy Phong chờ đợi tất cả tòa tháp đi vào hết, thân hình của hắn lóe lên, cũng đi tới không gian bên trong.
Nơi này cũng không phải rất lớn, diện tích to cỡ thành Vân Tiêu.
- Tiếp theo chính là xây lối đi.
- Thái Cổ Càn Khôn Na Di Trận, rất thích hợp để làm cái này.
Diệp Tùy Phong nhớ trận pháp này, ngón tay khắc hoạ trong hư không, rất nhanh, trên mặt đất đã xuất hiện một trận pháp khổng lồ.
Một cái hố đen kịt chậm rãi nổi lên.
Nhìn kỹ lại, chính là cái hố to mà Diệp Tùy Phong vừa mới dùng một chưởng vỗ ra.
Hắn suy nghĩ rồi đánh ra ấn quyết, đánh cái hố từ trên hướng xuống, tổng cộng chia làm rã mười tầng.
Sau đó, Diệp Tùy Phong điều khiển Tháp Khởi Nguyên, để bọn chúng một vòng lại một vòng, chỉnh tề trôi nổi ở trên không cái hố.
- Dẫn.
Theo một tiếng lệnh quát, tất cả tòa tháp kết nối chặt chẽ với mỗi một tầng của cái hố.
Tháp Khởi Nguyên tầng thứ nhất, kết nối tầng thứ hai của cái hố, theo thứ tự hướng phía dưới, tầng thứ chín sẽ kết nối với tầng dưới chót nhất của cái hố.
- Tới đi.
Diệp Tùy Phong nắm tay, nguyên dịch đã được sản xuất ra ở các tầng, bắt đầu ứng đối với số tầng bên trên cái hố, chậm rãi vận chuyển không ngừng.
Trên mặt đất, Tùy Vân đang đợi hắn, bỗng nhiên cảm giác được, hố to trước mặt xảy ra một chút dị biến.
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy nơi sâu cách xa mặt đất mười mấy mét, đột nhiên bị sương trắng mông lung bao phủ hoàn toàn, trong sương mù trắng, tản ra nhàn nhạt tinh quang, tựa như Ngân Hà!
- Đó là cái gì?
Hắn sững sờ.
Lúc này, thân ảnh Diệp Tùy Phong xuất hiện bên người hắn.
- Nước.
Theo lời của Diệp Tùy Phong rơi xuống, nước suối thanh tịnh, trong suốt xuất hiện, tuôn hướng về phía trong hố lớn.
Chỉ trong thời gian mấy hơi thở ngắn ngửi, đã lấp đầy toàn bộ nó.
Hố to, đã biến thành một cái hồ lớn.
- Ừ, rất tốt.
Diệp Tùy Phong gật đầu.
Hắn đã kết nối 10 ngàn tòa Tháp Khởi Nguyên với hồ nước này, về sau nguyên dịch sinh ra đều sẽ chứa đựng ở dưới mặt hồ trước mắt
Với lại, mỗi tầng đều được dùng đối ứng. Tầng thứ nhất, là nước hồ. Tầng thứ hai, là Linh Khí nguyên dịch, cứ thế mà suy ra.
- Xung quanh nó tạo ra một hoa viên, sau đó nuôi chút cá bên trong, hoa sen các thứ, chung quanh lại trồng cây liễu, các loài hoa cỏ.
Diệp Tùy Phong nói.
- Vâng…
Tùy Vân cảm nhận được nước hồ tản ra từng làn khói, khó có thể tin hỏi:
- Đại ca, hồ nước này, sợ là bất phàm!
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
Dưới tình huống có nguyên dịch chín tầng đổ vào, tầng ngoài cùng nước hồ cũng biến thành một loại bảo vật đặc biệt, sinh linh bình thường sống ở chỗ này, có lẽ, sẽ xảy ra một ít biến hóa thú vị.
- Ngươi từ trong hồ này, dẫn ra mấy con suối nhỏ, làm một vài ngọn núi giả hoặc kiến trúc cái gì đều được, phải cho nước hồ chảy về hướng trạch viện gia tộc, rõ chưa?
Tùy Vân gật đầu đồng ý.
- Đại ca, một bảo vật như thế, cần một cái tên.
Diệp Tùy Phong lập tức nhức đầu, hắn phiền nhất là đặt tên.
- Ừ… Ngươi nhìn nó, vừa lớn vừa tròn, với lại mặt hồ thanh tịnh, giống như tấm gương.
- Không bằng, gọi là Kính Hồ đi.