Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 119: Không Ngờ Mới Hứa Hẹn Thứ Nhất Mà Đã Khó Khăn Như Vậy

Chương 119: Không Ngờ Mới Hứa Hẹn Thứ Nhất Mà Đã Khó Khăn Như Vậy

- Nàng rất nghe lời, có thể thay ngài làm không ít việc vặt.
Cốc Vạn Tâm gấp giọng nói.
Nhưng Diệp Tùy Phong vẫn lắc đầu, nói:
- Không được, ta đã quen một mình.
- Nàng biết làm hơn mười ngàn loại món ngon mỹ vị khác nhau!
Diệp Tùy Phong: …
- Nàng còn góp nhặt các loại tự điển món ăn khắp thiên hạ, đều đang học nấu!
Diệp Tùy Phong:
- Ta cảm thấy trên đường đi du lịch, có thêm một người cũng sẽ có thêm một phen phong cảnh.
- Hiểu Hiểu, ngươi nói đúng không?
Diệp Hiểu Hiểu:
- Liên quan gì ta?
Thế là, sau đó, trên xe lừa đơn sơ đã có thêm một bóng người nhỏ bé gầy teo.
Đi trên con đường lớn, ba người một lừa chậm rãi đi về dãy núi phương xa.
…….
Trong lỗ đen thời gian, một mảnh hư vô.
Diệp Tùy Phong đứng ở trong đó, cau mày.
Hắn không rõ, vì sao cảnh tượng Diệp Chấn Quang bị tập kích lại bị xóa đi.
Hung thủ đến cùng là ai?
Ở trong đó, lại ẩn giấu bí mật gì?
Vì sao một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ nhỏ yếu lại gặp phải tồn tại cường đại như thế?
Rất nhiều nghi vấn xoay quanh trong đầu Diệp Tùy Phong.
Hắn duy trì đảo ngược thời gian, một đoạn thời gian sau khi lỗ đen tiếp tục, thiên địa lại lần nữa sáng trở lại.
Nhưng lúc này, thế giới phía dưới đã khôi phục bình tĩnh.
Hiển nhiên, đó là trước khi chiến đấu xảy ra.
Tồn tại không biết tên lại thật là sự đến vì Diệp Chấn Quang.
- Thú vị!
Diệp Tùy Phong cười lạnh:
- Ngươi càng muốn che giấu, ta càng phải nhìn, đến cùng ngươi là ai, muốn giở trò quỷ gì!
Sau đó, hắn đổ về thời gian, lần nữa xuyên qua lỗ đen, đi vào tràng cảnh sau khi bị xóa đi.
Mấy chục thi thể tộc nhân Diệp gia nằm ngang ở trước mặt, máu me đầm đìa.
- Ngươi có thể chém rụng thời gian, nhưng có thể xóa đi nhân quả sao?
Diệp Tùy Phong bấm tay thành trảo, trong nháy mắt đâm rách hư không, một lát sau, một đường cong màu xám bị hắn nắm trong tay.
Đó là nhân quả chi đạo!
Trước kia, khi đang đuổi tìm hung thủ phục sát Diệp Tùy Hổ, hắn đã mượn dùng qua một lần da lông của nhân quả.
Nhưng lần này, hắn đã trực tiếp cướp giật toàn bộ nhân quả chi đạo đến đây!
- Đi!
Diệp Tùy Phong xuất thủ thành chưởng, nhân quả màu xám lập tức mở rộng vô hạn, cả phiến thiên địa đều biến thành một thế giới màu xám.
Đó là màn trời nhân quả.
Vô số chuỗi nhân quả chập chờn bất định ở trong đó.
Diệp Tùy Phong xuyên thấu qua màn trời nhân quả, nhìn về phía nhóm tộc nhân Diệp gia ngã trên mặt đất.
Nhưng, chuyện làm cho hắn kinh ngạc lại xảy ra.
Ở trong tầm mắt nhân quả, Diệp Tùy Phong có thể nhìn thấy quỹ tích nhân sinh của toàn bộ sinh linh.
Nhưng trên người mấy người Diệp gia đã chết thì lại là một đám mây tối tăm mờ mịt.
Bọn hắn, không ở trong nhân quả!
Không ngờ người kia lại thật tính cả nhân quả, cùng đều xóa đi!
Trong lòng Diệp Tùy Phong càng thêm nghi ngờ.
Diệp Chấn Quang đến cùng có bản lãnh gì mà có thể làm cho vị tồn tại kia đối đãi như thế?
Nhìn hình tượng không tồn tại dấu vết chút nào, Diệp Tùy Phong phất phất tay, đánh tan toàn bộ thế giới màu xám, trở về thế giới chân thật.
Không khí trong lành làm vội vàng xao động trong lòng hắn, chậm rãi lắng lại một chút.
Rất rõ ràng, người làm ra những chuyện này là một đại thần thông giả.
Hắn tinh thông Đại Đạo, với lại làm việc vô cùng sạch sẽ, không có bất kỳ dấu vết nào để tìm kiếm.
Vấn đề này, lại càng phức tạp!
- Không ngờ mới hứa hẹn thứ nhất mà đã khó khăn như vậy.
Diệp Tùy Phong lắc đầu, trên mặt lại hiện lên một tia cười lạnh.
- Nhưng nếu ngươi tưởng rằng ta sẽ từ bỏ vì chút chuyện như vậy thì thật quá coi thường ta rồi.
- Ta nhất định sẽ tìm được ngươi!
Sau một lát, Diệp Tùy Phong chậm rãi rơi vào bên cạnh xe con lừa.
- Đại bá, chúng ta tìm được một tổ trứng Thúy Linh Điểu!
Thấy hắn trở về, Diệp Hiểu Hiểu nhảy chạy tới.
Nhưng khi nàng nhìn thấy sắc mặt Diệp Tùy Phong thì trong lòng lập tức giật mình, nắm tay thu về, mắt to nhìn Diệp Tùy Phong, không nói thêm gì nữa.
Cho tới bây giờ, nàng chưa thấy qua vẻ mặt đại bá như thế.
Diệp Tùy Phong nhìn nàng, cười nói:
- Không có việc gì, ta còn phải rời khỏi nữa một chuyến, các ngươi ngoan ngoãn ở lại nơi này, không nên chạy loạn.
Nói xong, hắn lại duỗi ngón tay ra, vẽ một vòng tròn to lớn xung quanh xe lừa.
- Nhớ kỹ, nhất định đừng ra khỏi cái vòng này.
Chuyện vừa rồi làm trong lòng hắn có chút cảnh giác.
Có lẽ, người kia cũng không đơn thuần là đến vì Diệp Chấn Quang…
- Ừ, đại bá ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không chạy loạn!
Diệp Hiểu Hiểu hết sức chăm chú gật đầu.
Diệp Tùy Phong cười vuốt tóc của nàng.
- Chờ ta, rất nhanh ta sẽ quay lại.
Nói xong, bóng người của hắn chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.
- Đại bá!
Diệp Hiểu Hiểu hô một câu, nhưng phát hiện đã chậm.
Nàng nhìn hoàn cảnh xung quanh, đành phải ôm chặt con thỏ nhỏ trong ngực.
Sau đó, Diệp Hiểu Hiểu lôi kéo Cốc U Lan, trốn vào trong xe lừa.
- U Lan ngươi đừng sợ, ta kể cho ngươi nghe chuyện xưa…

Vùng đất Hư Vô.
Dòng sông thời gian màu bạc, từ tuyên cổ mà đến, đến tương lai mà đi, vĩnh lưu chưa phát giác.
Bỗng nhiên, một bóng người xuất hiện phía trên dòng sông thời gian.
Chính là Diệp Tùy Phong.
Hắn nhìn dòng sông thời gian vô biên vô ngân trước mặt, cười lạnh.
- Ta cũng không tin, ngươi có thể di động được nơi này.
Vùng đất Hư Vô chính là do dòng sông thời gian diễn hóa mà thành.
Đối kháng với nó chính là đối kháng với cả vùng không gian.
Ở chỗ này, không ai có sức mạnh cường đại như thế.
Diệp Tùy Phong chắp hai tay sau lưng, bước trên bầu trời dòng sông thời gian, đi ngược dòng nước.
Rất nhanh, hắn đã đi tới một năm trước đó, tiết điểm thời gian khi Diệp Chấn Quang bị tập kích.
Hắn, cuối cùng cũng nhìn thấy Diệp Chấn Quang, nhìn thấy Huyết Sát hổ đang phát cuồng!
Sắc mặt của Diệp Tùy Phong chấn động, quả nhiên, hắn suy đoán không sai.
Nghĩ nghĩ, hắn một đầu đâm vào trong dòng sông thời gian, đi tới tràng cảnh quen thuộc kia.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất