Chương 126: Khải Mông Thụ (1)
Mấu chốt nhất là, nó một tay sáng tạo ra vách tường bảo vệ Vĩnh Đông, ngăn cản gió tuyết giá lạnh bên ngoài, làm cho nhân loại có thể bình yên và thuận lợi sinh tồn.
Diệp Tùy Phong bĩu môi, hàng rào kia, khi hắn vừa tới đã chú ý, dấu hiệu trận pháp cực kỳ rõ ràng, rõ ràng chính là mấy vị tu sĩ cường đại hợp lực cùng nhau bố trí, chắc cũng không có bao nhiêu quan hệ với vị Đại Thiên Hùng này.
Nhưng hắn cũng không quan tâm chuyện vách tường kia, hắn muốn biết là tại sao vị Đại Thiên Thần này lại xuất hiện ở phía trên chiếc lá màu trắng.
Chiếc lá màu trắng kia đến cùng là cái gì?
Nghĩ nghĩ, Diệp Tùy Phong buông ra thần niệm, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Bình Dương Quan, tất cả mọi người đều lọt vào trong tầm mắt của hắn.
- Cường đại nhất, chỉ có Hợp Thể kỳ?
Diệp Tùy Phong khẽ nhíu mày, người có thể chém nhân quả của chiếc lá này, sau đó để vào dòng sông thời gian, một Hợp Thể kỳ nho nhỏ sẽ không làm được.
Nhưng, ngược lại là có thể tìm hắn hỏi một chút.
Nghĩ đến, Diệp Tùy Phong chuẩn bị bắt hắn tới.
Nhưng ở trong thần niệm của hắn bỗng nhiên nhìn thấy một cái tên quen thuộc.
- Ừm, tới đó thử xem.
Sau một lát, xe lừa đi tới một khu vực cực kỳ phồn hoa.
Nơi này trang hoàng, rõ ràng đề cao không chỉ một cấp bậc mà thôi.
Trong đó, có một lầu cao chín tầng, rất xuất chúng.
Trên tấm biển của nó có viết ba chữ to: Vạn Bảo Các.
- Quả nhiên là đại thế lực, có cửa hàng ở khắp đại lục.
Diệp Tùy Phong xuống xe, mang theo Diệp Hiểu Hiểu và Cốc U Lan đi vào Vạn Bảo Các.
Cũng giống với những nơi khác, tầng thứ nhất này kín người hết chỗ.
Diệp Tùy Phong liếc nhìn một chút, phát hiện hàng hóa nơi này hơi khác với ở Liên Minh Cửu Thành.
Đặc biệt là tỉ lệ đan dược, hạ xuống trên phạm vi lớn.
Thay vào đó, lại là đủ loại máu yêu thú và nội đan yêu thú, với lại loại vật liệu này, rất nổi tiếng.
Tu sĩ tụ ở bên kia, cũng rất kỳ quái.
Linh lực trong cơ thể bọn hắn cực kỳ hỗn tạp, nhưng tố chất thân thể lại là cực kỳ cường đại, với lại trên người mỗi cá nhân đều có một loại hoặc là nhiều loại khí tức yêu thú khác biệt.
- Chiến sĩ Thú Linh?
Trong tin tức hắn vừa thu hoạch, có một đoạn ngắn có quan hệ với chiến sĩ Thú Linh và pháp sư Thiên Mệnh.
Đây là một loại phương thức tu luyện hoàn toàn khác với Liên Minh Cửu Thành.
- Nghe ngóng tin tức, thuận tiện nhìn hai loại phương thức tu luyện.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
Tiếp đó, hắn để Diệp Hiểu Hiểu và Cốc U Lan tự do hoạt động, sau đó, bóng người của hắn chậm rãi biến mất.
Trên tầng cao nhất của Vạn Bảo Các, một người trung niên mặc cẩm bào đang cầm một cuốn sổ, tinh tế tra xét.
Bỗng nhiên, một khí tức xa lạ xuất hiện trong phòng.
- Ai?
Người trung niên đột nhiên ngẩng đầu, một cây dao găm dài ba tấc không chuôi trong nháy mắt bay ra từ ống tay áo, như thiểm điện đâm về bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt.
Đó là linh khí bản mệnh cường đại nhất của hắn, Hợp Thể kỳ trở xuống, gần như không ai cản nổi!
Nhưng chuyện làm cho hắn sợ hãi đã xảy ra.
Dao găm ngày thường không ai địch nổi, khi sắp đâm trúng người trẻ tuổi kia lại quỷ dị ngừng lại.
Mà chính hắn ta cũng bị giam cầm trong nháy mắt, không thể động đậy được chút nào.
Tâm thần người trung niên chấn động, ở Bình Dương Quan này, người duy nhất có thể làm cho hắn ta kiêng kỵ, cũng chỉ có quan chủ đại quan tu vi Hợp Thể kỳ mà thôi.
Nhưng cho dù là quan chủ thì cũng không có thực lực đáng sợ như vậy!
Đại tu kinh khủng này từ đâu tới vậy? Lại tại sao lại tìm tới mình?
Trong tim người trung niên run rẩy lấy.
- Chớ khẩn trương, tìm ngươi hỏi ít chuyện tình thôi.
Diệp Tùy Phong cầm dao găm ba tấc lên, đi đến trước mặt người trung niên, ngồi xuống.
Sau đó, hắn đặt dao găm ở trên mặt bàn.
- Linh khí không tệ, tạo hình rất độc đáo.
Theo Diệp Tùy Phong vừa dứt lời, người trung niên bỗng nhiên cảm giác mình có thể động.
Hắn ta vô ý thức lui lại, lồng ngực không ngừng chập trùng, gấp rút hô hấp.
Diệp Tùy Phong im lặng.
- Sao người này còn nhát gan hơn Cốc Vạn Tâm vậy.
- Ngươi là các chủ Vạn Bảo Các nơi này sao?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Người trung niên nhẹ gật đầu, nuốt ngụm nước bọt, khó khăn nói:
- Tiền bối, ta chính là các chủ nơi đây, Giản Tinh Tuyền.
- Nếu ngài nhìn trúng vật liệu gì thì cứ lấy đi là được!
Diệp Tùy Phong lần nữa im lặng, ngươi coi ta là cái gì?
Hắn không nói gì nữa, trực tiếp lấy chiếc lá cây ra, hỏi:
- Có từng nhìn thấy nó hay không?
Giản Tinh Tuyền ngẩn người, sau đó nhìn phiến lá kia, lập tức nhíu mày.
- Tiền bối, tại sao ngài có thể có loại đồ này!
Bộ dáng của hắn ta hình như cực kỳ khiếp sợ.
Diệp Tùy Phong nắm chặt lá cây:
- Nói.
- Cái này…
- Ngài chờ một lát một lát, ta xác nhận một chút!
Nói xong, Giản Tinh Tuyền nhanh chóng bổ nhào vào một rương lớn trước mặt, sau khi dùng trận pháp phức tạp mở ra, lộ ra tràn đầy một rương thư tịch.
Đó là cái rương mang theo không gian trữ vật, trong đó cất giữ hàng chục ngàn cuốn thư tịch.
Sau đó, Giản Tinh Tuyền nhanh chóng bắt đầu tìm kiếm.
Rất nhanh, hắn ta đã lấy ra một quyển sách nhìn cực kỳ cổ xưa.
- Đúng, chắc là nó!
Sau khi Giản Tinh Tuyền lật quyển sách đến một tờ nào đó thì cung kính đặt ở trước mặt Diệp Tùy Phong.
- Tiền bối, ngài xem một chút đi.
Động tác của hắn ta làm cho Diệp Tùy Phong thấy buồn cười, nghĩ thầm ta cũng không làm gì, ngươi đừng đến mức bị dọa thành bộ dáng này chứ.
Lắc đầu, hắn cầm quyển cổ thư kia lên.
Phía trên trang sách có vẽ một cây đại thụ che trời.
Dưới cây có một đám tiểu ấu gấu lông dài đang vui cười chơi đùa, ngây thơ chân thành.
Diệp Tùy Phong nhìn về phía tiêu đề của chương sách này.
Khải Mông Thụ.
……….
Thời kỳ hỗn độn, thiên địa mới bắt đầu hình thành.
Một cây đại thụ đỉnh thiên lập địa, trở thành trụ cột giữa trời đất.
Theo nó không ngừng sinh trưởng, khoảng cách giữa thiên địa càng ngày càng xa, tạo thành một thế giới ban đầu.
Nó được gọi là Đại Thụ Thế Giới cũng gọi là sống lưng của thế giới.