Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 160: Sắp Xếp Một Chút, Chúng Ta Về Nhà

Chương 160: Sắp Xếp Một Chút, Chúng Ta Về Nhà

- Ta ở đây này!
Bỗng nhiên, một âm thanh truyền đến.
Ngay sau khi, Diệp Hiểu Hiểu từ trong hư không bỗng nhiên hiện ra, rơi vào bên người Diệp Tùy Phong.
Bây giờ, nàng ra vào Mộng Hư Giới, đã không cần lại mở ra giới môn.
- Hì hì.
Nàng cười cười, sau khi nhìn cây con của Đại Thụ Khải Mông xanh um tươi tốt, nói:


- Đại bá, chúng ta không phải… Có thể đi về?
- Nhớ nhà?
Diệp Tùy Phong nói.
Diệp Hiểu Hiểu nhẹ gật đầu.
- Ta chưa từng có rời nhà thời gian dài như vậy qua, cũng không biết cha mẹ thế nào?
- Còn có tỷ tỷ các nàng, không biết đều biến thành bộ dáng gì?
Diệp Tùy Phong cười nói:
- Ngươi không sợ sau khi trở về, bị bọn hắn ăn hiếp à?
- Mới sẽ không đâu.
Diệp Hiểu Hiểu ôm cánh tay của Diệp Tùy Phong, duỗi ra một ngón tay khác, trên không trung vẽ ra một bong bóng màu sắc rực rỡ, sau khi “Phốc” một cái, nổ tung.
- Ta vô cùng tin tưởng đối với thực lực bây giờ của mình.
Diệp Tùy Phong dừng một chút, hỏi:
- Hoàn thành nhiệm vụ chưa?
Diệp Hiểu Hiểu vỗ tay phát ra tiếng.
- Dễ như trở bàn tay.
- Vũ Hồng đại ca… Không phải là đối thủ của ta.
Diệp Tùy Phong nhíu mày.
Cô gái nhỏ này, cố gắng 5 năm, cuối cùng đánh bại mục tiêu hắn quyết định lúc ấy.
Sau khi trở về, nàng không có trước tiên ở trước mặt hắn khoe khoang.
Xem ra, mặc dù bề ngoài của nàng thoạt nhìn không có thay đổi quá nhiều, nhưng ở sâu trong lòng, cuối cùng đã trưởng thành.
- Hội Thiên Tiên của ngươi, làm không tệ, có tiếng có miếng.
Diệp Tùy Phong nói.
- Tùy tiện chơi đùa mà thôi.
Diệp Hiểu Hiểu cúi đầu đá lấy hòn đá nhỏ dưới chân.
Diệp Tùy Phong cười vuốt đầu của nàng, nói:
- Cháu đi sắp xếp một chút, những người không bỏ xuống được, thì mang theo đi, qua mấy ngày, chúng ta cùng nhau tiến về thành Vân Tiêu.
Diệp Hiểu Hiểu lập tức vui mừng, ngửa đầu hỏi:
- Thật sao?
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
- Đại bá, ngươi thật tốt!
Diệp Hiểu Hiểu đưa tay cánh tay, ôm chặt cánh tay của Diệp Tùy Phong.
Sau một lát, nàng buông tay ra, sau khi nhảy cẫng lên một cái, rồi biến mất ở trong hư không.
Chỉ để lại âm thanh của nàng, quanh quẩn trong tiểu thế giới.
- Vậy ta sẽ mang nhiều người chút về giúp đỡ, về nhà cùng nhau trồng cây!
………..
Tổng bộ hội Thiên Tiên.
Trong một gian phòng trên tầng cao nhất, năm bóng người ngồi với nhau, hình như đang đợi ai đó.
- Tiên Chủ bỗng nhiên triêu tập khẩn cấp chúng ta tới đây làm gì?
- Ta còn đang chuẩn bị đi tìm người của Chiến Thần Bang đánh nhau đây!
Trong số đó, một đại hán vạm vỡ vóc người khổng lồ, dắt cuống họng nói.
Hắn tên là Cuồng Đại Lực, là Hùng Chủ đứng thứ năm của hội Thiên Tiên, còn được người ngoài xưng là Cuồng Chủ.
Danh tự này là chính hắn đổi, nguyên nhân chính là, hắn dung hợp thú linh là một loại yêu thú vừa táo bạo lại cực kỳ cường đại, Cuồng Bạo Hống.
Bản thân Cuồng Đại Lực cũng là một chiến sĩ Thú Linh cấp 8 đỉnh phong.
- Lục Minh, tiểu tử ngươi biết không?
Cuồng Đại Lực nhìn về phía một thanh niên nhìn gầy yếu không chịu nổi bên cạnh.
Thanh niên này chính là Tứ Hùng Chủ của hội Thiên Tiên, tên là Tai Chủ.
Hắn là một pháp sư Thiên Mệnh cấp 9 cường đại, mệnh tinh là Tai Ách Tinh, nơi hắn đi qua chỉ còn lại điêu linh.
- Ta nào biết được, loại chuyện này, không phải ngươi nên hỏi Vua Phương Bắc à?
Lục Minh dời ánh mắt về phía Lang Nữ.
Lang Nữ nhún vai:
- Ta cũng nhận được tin tức khẩn cấp mà tới.
Nói xong nàng dời ánh mắt nhìn về phía lão Thất bên cạnh, lão Thất cũng lắc đầu.
Lại nhìn về phía Phú Quý, không biết tên này lấy được một tổ ong to lớn ở đâu, đang ngồi gặm ngon lành.
Được rồi, hỏi nó cũng như không.
Chỉ có điều, trong lòng Lang Nữ cũng có chút suy đoán.
Thời gian năm năm, đã đến.
Bỗng nhiên, một bóng người từ hư không rớt xuống, ngồi lên trên mặt bàn.
- Tiên Chủ!
Mấy người vội vàng đứng lên.
Diệp Hiểu Hiểu khoát tay áo, nói:
- Hôm nay, ta gọi các ngươi đến đây chính là muốn nói một việc.
- Ta phải về Cao Lãnh phương Nam, ai muốn đi theo ta thì cùng đi.
Nàng trực tiếp nói.
Lang Nữ cúi đầu xuống, như đang suy nghĩ, Phú Quý thì vẫn chăm chú gặm tổ ong của mình.
Hai người Cuồng Đại Lực và Lục Minh thì đều sững sờ.
Chỉ có lão Thất, hình như đã sớm liệu đến chuyện này, khom người nói:
- Tiên Chủ đi đâu, ta sẽ đi đến đó.
- Tốt, một người.
Diệp Hiểu Hiểu duỗi ngón tay ra, sau đó chuyển hướng Lang Nữ:
- Lang tỷ tỷ, ngươi thì sao?
Lang Nữ nhoẻn miệng cười.
- Ta sẽ hầu ở bên cạnh ngươi, với lại ta đã sớm muốn đi phương Nam.
Diệp Hiểu Hiểu gật đầu, sau đó nhìn về phía Phú Quý:
- Hùng Nhị, tranh thủ hai ngày thu thập xong đồ đạt đi, chúng ta sẽ phải đi xa nhà.
- A.
Phú Quý nháy nháy mắt, lại cúi đầu chuyên tâm vào công việc của mình.
Mà lúc này, hai người khác đã ngơ ngác.
Quyết định này thật sự quá đột nhiên! Với lại các ngươi quyết định cũng quá nhanh rồi!
- Tiên Chủ.
Lục Minh ho khan hai tiếng, nói:
- Vì sao lại bỗng nhiên muốn đi Cao Lãnh phương Nam?
- Bởi vì nhà ta ở đó.
Nói xong, Diệp Hiểu Hiểu từ trên mặt bàn nhảy xuống, nói:
- Lần này, ta cho các ngươi hoàn toàn tự do lựa chọn, nếu không muốn rời khỏi Vĩnh Đông thì lưu lại.
- Nếu muốn theo ta cùng đi phương Nam đánh giang sơn thì thu dọn đồ đạc, qua mấy ngày nữa sẽ xuất phát.
- Ầm!
Một quyền đập mạnh lên trên bàn mặt.
Cuồng Đại Lực trừng tròng mắt, lớn tiếng nói:
- Vĩnh Đông không tính là gì, nhưng chúng ta lại từ bỏ hội Thiên Tiên như vậy sao?
Lục Minh cũng nhẹ gật đầu, dù sao, hội Thiên Tiên là bọn hắn dồn tất cả tâm huyết tạo ra.
- Ai.
Diệp Hiểu Hiểu dựa lên trên bàn, hai tay khoanh trước ngực, nói:
- Ta biết.
- Nhưng các ngươi có nghĩ tới, ở Vĩnh Đông nơi này, hội Thiên Tiên còn có không gian phát triển nữa hay không?
Câu nói này làm cho mấy người đều yên lặng.
Đúng vậy, Chiến Thần Bang mạnh nhất Hoàng Thành, bây giờ đã bị bọn hắn cho giẫm dưới lòng bàn chân.
Lại hướng lên, chỉ còn lại mưu cầu địa vị của Hoàng Thất.
Nhưng chuyện này sao có thể?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất