Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 170: Thiên Loan Lệnh

Chương 170: Thiên Loan Lệnh

Bạch Lan Chi đứng ở chính giữa một đám người khí tức quỷ dị, phong cách kỳ quái, hai tay khoanh rủ xuống trước người, động cũng không dám động.
Lão đạo còn đang nằm ở nơi đó, sống chết không rõ, đối mặt với nữ tử nói không rõ chữ kia, nàng không sinh ra chút tâm tư phản kháng nào.
Cũng may, thủ lĩnh của bọn hắn nhìn có vẻ tương đối bình thường, rất đẹp trai, giống như tu sĩ bản địa.
Ở bên cạnh hắn có thiếu nữ xinh đẹp tóc dài, đang nói chuyện với nữ tử vừa động thủ kia.
- Sao ngươi lại đánh người ta tàn phế rồi?
Diệp Hiểu Hiểu nhặt lên một cành khô, chọc chọc trên người Tiên Hạc đạo nhân.
- Thật thảm, Nguyên Anh cũng bị ngươi một cước đạp nát.
Lang Nữ ngượng ngùng nhún vai:
- Ta nào biết được lão ta lại yếu như vậy.
- Không phải ngươi nói, phương nam khắp nơi đều có thiên tài, từng ngươi vô cùng cường đại, ta tưởng là một cước vừa rồi kia sẽ không đến mức lấy mạng
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Lang Nữ đã vô cùng thuần thục ngôn ngữ bản địa.
- Trách ta à?
Diệp Hiểu Hiểu liếc mắt, đứng lên, nói:
- Ngươi nha, phải nhanh tu luyện Vọng Khí thuật tốt, như vậy mới sẽ không bởi vì hệ thống tu luyện khác nhau mà phán đoán sai lầm.
- Đây là cảnh giới Nguyên Anh, tương đương với pháp sư Thiên Mệnh cấp 6 ở Vĩnh Đông….
- Mấy ngày trước, ngươi đã đều đột phá đến cấp 9, người siêu phàm cấp 7 đứng ở trước mặt ngươi cũng sẽ bị ngươi đạp một phát chết.
Lang Nữ nhẹ gật đầu, biểu thị sau này mình nhất định sẽ chú ý.
Thạch Trọng thì ở bên cạnh thì dùng ánh mắt phức tạp, liếc nhìn Lang Nữ…
Mà Bạch Lan Chi còn đang nơm nớp lo sợ, nghe thấy vậy cũng choáng váng.
Đám người này, thoạt nhìn như là bộ lạc Man tộc, đã vậy còn quá dữ dội?
Thế này sao lại là một đám man rõ, rõ ràng chính là một đám sói hoang!
Sau một lát, Bạch Lan Chi được đưa tới trước mặt Diệp Tùy Phong.
Thiếu nữ vừa rồi cũng ở nơi đây.
Trong lòng Bạch Lan Chi thấp thỏm, nàng có thể nhìn ra, mấy người trước mặt mình hình như chính là thủ lĩnh của đám người này.
- Ngươi là ai?
- Ngươi từ đâu tới đây?
- Định đi nơi nào?
Diệp Hiểu Hiểu vừa lên chính là một loạt câu hoi rất bình thường.
Nhưng Bạch Lan Chi vẫn trả lời từng câu:
- Tiên tử, ta tên Bạch Lan Chi, là chưởng giáo Ngọc Lan tông, đến từ biên cảnh phía đông Liên Minh Cửu Thành, đi đến Thánh Địa phương Tây tìm kiếm cơ duyên.
- Thánh Địa?
Diệp Hiểu Hiểu nháy nháy mắt:
- Thánh Địa gì?
Bạch Lan Chi sững sờ, bọn hắn đến cùng là đến từ đâu vậy, không ngờ ngay cả Thánh Địa cũng không biết?
- Đương nhiên là Thánh Địa thành Vân Tiêu.
Nàng đáp trôi chảy.
Diệp Hiểu Hiểu càng mơ hồ, quay đầu nhìn Diệp Tùy Phong một chút.
- Ngươi nói Thánh Địa thành Vân Tiêu, chính là thành Vân Tiêu do Diệp gia khống chế?
Diệp Tùy Phong hỏi.
- Đúng vậy!
Bạch Lan Chi nói.
- Quao!
Diệp Hiểu Hiểu chợt quát to một tiếng, mặt mũi tràn đầy bất khả tư nghị nói:
- Lúc này, mới mấy năm mà thành Vân Tiêu cũ nát kia đã biến thành Thánh Địa?
- Đại bá, chuyện này là sao vậy?
Diệp Tùy Phong không có trả lời, nhưng mà thành Vân Tiêu trở thành Thánh Địa cũng ở trong dự liệu của hắn.
Mười ngàn tháp Khởi Nguyên Vạn Vật, nếu không thay đổi được một tòa thành Vân Tiêu thì thật không xứng với xưng hào bảo vật chí cường.
Nhưng biểu hiện của hai người, nhìn ở trong mắt Bạch Lan Chi lại có ý vị khác.
Những người hình như cũng không hiểu rõ Vân Tiêu thánh địa, có lẽ mình có thể lợi dụng chuyện này để vượt qua nguy cơ lần này.
- Tiên tử, tiền bối.
Bạch Lan Chi nói:
- Ta là nhận lời mời, tiến về Thánh Địa.
Nói xong, nàng lấy ra Thiên Loan lệnh màu đen vàng.
Phía đông Cửu Thành, Thiên Loan làm ra, ai dám không theo?
- Hả?
Nhưng Diệp Hiểu Hiểu khẽ hả một tiếng, trong nháy mắt cướp đi Thiên Loan lệnh từ trong tay nàng ấy.
- Cái gì, xấu như vậy?
Nàng hoảng sợ nói.
Trong nháy mắt Bạch Lan Chi lo lắng, lớn tiếng nói:
- Tiên tử nói cẩn thận!
- Đây là Thiên Loan lệnh, đại biểu cho uy nghiêm của điện Thanh Loan, không thể tự tiện vũ nhục!
Diệp Hiểu Hiểu nháy mắt.
- Thiên Loan lệnh?
- Ngươi chờ một chút…
Nói xong, nàng mở không gian trữ vật ra, tìm kiếm trong chốc lát, lấy ra hai lệnh bài màu trắng, đặt ở trước mặt Bạch Lan Chi.
- Không phải Thiên Loan lệnh thế này sao? Từ khi nào biến thành màu đen rồi?
Sau khi nhìn thấy hai lệnh bài này, con ngươi Bạch Lan Chi lập tức co rút nhanh, hít sâu một hơi.
- Bạch Ngọc Thiên Loan lệnh! Sao ngươi có thể có cái này, hơn nữa còn là hai cái!
Nàng thật sự rất kinh hãi.
Nhìn Bạch Lan Chi đổi sắc mặt, Diệp Hiểu Hiểu càng thêm nghi ngờ, Diệp Tùy Phong cũng không rõ ràng cho lắm, thế là để Bạch Lan Chi nói rõ ràng chuyện lệnh bài Thiên Loan.
Sau đó, bọn hắn mới hiểu rõ chân tướng chuyện này.
Thì ra, hiện tại, lệnh bài Thiên Loan tổng cộng chia làm năm cấp bậc từ thấp đến cao.
Hắc Kim Lệnh, Hoàng Kim Lệnh, Xích Kim lệnh, Bạch Kim Lệnh, còn có đẳng cấp cao nhất Bạch Ngọc Kim Lệnh.
Lệnh bài Thiên Loan vô cùng hiếm gặp, cho dù có được một tấm Hắc Kim Lệnh cũng có thể đảm bảo an toàn của mình ở khu vực phía đông Cửu Thành này.
Mà Bạch Ngọc Lệnh đẳng cấp cao nhất thì là chỉ có nguyên lão ban đầu của điện Thanh Loan, hoặc người có cống hiến cực lớn đối với điện Thanh Loan mới có thể có được.
Cũng có người nói, phía trên Bạch Ngọc Lệnh còn có Thất Thải Lệnh đẳng cấp cao hơn, nhưng cho tới bây giờ chưa ai nhìn thấy.
Cho nên, Bạch Ngọc Lệnh cũng đại biểu cho quyền lợi cao nhất điện Thanh Loan!
Bạch Lan Chi nói xong, Diệp Hiểu Hiểu sờ lên cái mũi, lại nhìn thoáng qua không gian trữ vật.
Một rổ lệnh bài Bạch Ngọc, trong đó còn kèm theo một cái hiện ra ánh sáng bảy màu.
Những thứ này đều là nàng luyện chế sáu năm trước!
Lúc ấy, điện Thanh Loan mới bắt đầu thành lập, Diệp Hoàng và Diệp Cầm Dao đều bề bộn nhiều việc, không rảnh quan tâm chuyện khác.
Mà Diệp Hiểu Hiểu cảm thấy chơi vui nên làm ra một nhóm Bạch Ngọc Lệnh, nói là đại biểu thân phận của mọi người.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất