Chương 280: Thuê Quản Giả
Diệp Tùy Phong nhìn hắn:
- Nếu như muốn đổi tên thì chỉ cần tìm bọn hắn là được sao?
Vẻ mặt Giang Niệm bất đắc dĩ, lắc đầu nói:
- Đạo hữu, loại chuyện này, chúng ta vẫn không cần để ý quá nhiều.
- Danh xưng Hạ giới là do tiên phủ Thần Võ chỉ định và mệnh danh.
- Một khi định ra sẽ không thay đổi.
Hắn cười khổ nói:
- Một cái tên mà thôi, không có nghĩa lý gì, chúng ta có thể thuận lợi sinh tồn được ở Tiên giới, mới là quan trọng nhất.
Diệp Tùy Phong sờ lên cằm, không nói gì.
Cái tên này, hắn nhất định phải đổi.
Tiên Đế cũng không ngăn được hắn!
- Như vậy, bây giờ chúng ta đi đâu?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Giang Niệm nhìn Cốc U Lan ở phía sau một chút, nói:
- Vị tiên tử này là đồng hành cùng ngài sao?
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
- Tốt, vậy kế tiếp đi thành Phi Tiên đi, các tu sĩ đến từ thế giới chúng ta đều ở đó.
Giang Niệm nói xong, sau đó cười ha ha nói:
- Chỉ có điều, trước khi đi, đạo hữu cần giao nạp một chút phí tổn.
- Đương nhiên, nếu như ngươi không muốn thì có thể tự động rời khỏi, ta cũng sẽ không ngăn cản.
Chuyện này, vốn là ngươi tình ta nguyện, hắn đương nhiên sẽ không ép mua ép bán.
Có người cao ngạo, khinh thường ở chung với người khác, một mình tiến lên cũng thường xuyên xảy ra.
Diệp Tùy Phong nghĩ nghĩ.
Cuối cùng vẫn quyết định, trước đi thành Phi Tiên kia xem thử đến cùng là tình huống gì trước đã.
Nếu có thể đặt xuống nền móng, sau này khi tộc nhân phi thăng lên đay cũng có thể thuận tiện một chút.
- Cần bao nhiêu?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Giang Niệm duỗi ra một ngón tay:
- Mỗi người 100 ngàn linh tinh, đạo hữu có hai người, cho nên chính là 200 ngàn linh tinh.
- Cái gì?
Diệp Tùy Phong ngẩn người.
Trước đó, hắn từ chỗ của Thần Võ Tiên Đế biết được, một viên tiên thạch có thể đổi lấy một triệu viên linh tinh.
200 ngàn linh tinh, ngay cả một viên tiên thạch cũng chưa tới, có thể làm gì?
- Giá thị trường đó đại ca.
Vẻ mặt Giang Niệm bất đắc dĩ, chuyện hắn lo lắng nhất vẫn xảy ra.
Hắn tưởng là Diệp Tùy Phong giống với lão tổ trước kia, ngại quá mắc.
- Nếu sau này ngươi nhìn thấy giá hàng ở Tiên giới sẽ phát hiện, ta tuyệt đối không nói loạn với ngươi!
Giang Niệm nói.
Diệp Tùy Phong sờ lên cái cằm.
Đám người Tiên giới này giống với trong tưởng tượng của hắn, thật quá keo kiệt.
……….
Đảo Phi Tiên, trên tiên đài.
Vẻ mặt Giang Niệm có chút khẩn trương.
Khi hắn đưa ra giá 200 ngàn linh tinh, phản ứng của Diệp Tùy Phong cũng không lạc quan.
- Diệp đạo hữu, thật rất rẻ.
Giang Niệm lần nữa nói:
- Chờ sau khi ngươi quen thuộc quy tắc của nơi này thì sẽ biết, Quy Linh giới chúng ta ở trong tất cả Tiên giới đã thu phí lương tâm nhất rồi.
Cố Lưu Phương cũng liên tục gật đầu:
- Không sai, vừa rồi lúc ấy, còn có một tu sĩ từ Sơ giới đi lên, cũng bị thu 100 ngàn linh tinh.
Diệp Tùy Phong nhìn phản ứng của bọn hắn, bỗng nhiên có một ý nghĩ.
- Giang đạo hữu, nhìn dáng vẻ của ngươi hình như hiểu rất rõ Tiên giới.
Hắn mở miệng hỏi.
Giang Niệm nao nao, không biết vì sao hắn đột nhiên lại hỏi câu này.
- Đúng vậy, dù sao thì ta cũng đã ở đây hơn hai trăm năm.
- Nơi khác ta không dám hứa chắc, nhưng đảo Phi Tiên và thành Phi Tiên thì có rất ít chuyện ta không biết.
Diệp Tùy Phong gật đầu, sau đó cười nói:
- Nếu như ta muốn từ chỗ ngươi, nhanh chóng hiểu rõ tin tức Tiên giới thì cần bao nhiêu tiền?
Mỗi nơi đều có ít người chuyên buôn bán tin tức.
Cho dù Giang Niệm này không phải loại người này thì chắc chắn cũng sẽ làm những chuyện tương tự.
Nghe thấy câu nói này, Giang Niệm lập tức nhíu mày, sau đó hiểu ý cười một tiếng.
- Diệp đạo hữu, xem ra ngươi rất tự tin đối với tài sản của mình.
Hắn duỗi ra một ngón tay.
- Một viên tiên thạch, cũng chính là 1 triệu linh tinh, ta sẽ giúp ngươi hiểu rõ quy tắc cơ bản của Tiên giới, tránh cho sau này không cẩn thận đi đường quanh co.
Diệp Tùy Phong nhíu mày, hắn muốn biết không chỉ thông tin cơ bản, đành nói:
- Ta cần biết càng nhiều tin tức hơn, ví dụ như thế lực cụ thể ở thành Phi Tiên, phương thức vận hành, … càng kỹ càng tốt.
Vẻ mặt Giang Niệm kinh ngạc, nói:
- Diệp đạo hữu, những thứ đó thật không rẻ.
- Cứ nói giá là được… Khoang, chờ một chút…
Diệp Tùy Phong nhìn chằm chằm Giang Niệm, nói:
- Dứt khoát như vậy đi, ngươi đừng ở đây làm người tiếp dẫn nữa, ta thuê ngươi thời gian mười năm.
- Tiền lương, tự ngươi ra giá đi.
Nghe xong câu nói này, Giang Niệm và Cố Lưu Phương lập tức đứng hình tại chỗ.
Làm người tiếp dẫn nhiều năm như vậy, nhìn thấy người phi thăng nghèo rớt mồng tơi.
Có thể lấy ra được phí tiếp dẫn 100 ngàn linh tinh cũng chỉ có gần một nửa.
Người xuất thân giàu có thì càng lác đác không có mấy.
Mà giống như Diệp Tùy Phong, vừa tới đã muốn mướn người mười năm, càng chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy!
- Đạo hữu, việc này không thể nói đùa!
Vẻ mặt Giang Niệm cổ quái.
Nghĩ thầm không phải người này cố ý đến gây chuyện chứ?
- Ta từ trước tới giờ không nói đùa.
Diệp Tùy Phong thản nhiên nói:
- Mới tới Tiên giới, ta đúng là cần một người dẫn đường.
- Nếu như ngươi nguyện ý thì tự ra giá đi, nếu như không nguyện ý, ta sẽ đi tìm người khác.
- Phí tiếp dẫn, ta đưa cho ngươi trước.
Nói xong, Diệp Tùy Phong lấy ra 200 ngàn linh tinh, đưa cho Giang Niệm.
Giang Niệm tiếp nhận linh tinh, trong lòng nhất thời có chút đắn đo bất định.
- Diệp đạo hữu, thuê người là một chuyện vô cùng phức tạp.
Giang Niệm nói:
- Nếu như chỉ làm dẫn đường, thời gian mười năm, lại thêm ta thật vất vả có được việc người tiếp dẫn, chí ít cần hai trăm viên tiên thạch mới được!
- Cũng chính là, 200 triệu linh tinh!
Hắn nhìn vẻ mặt Diệp Tùy Phong, 200 triệu linh tinh, ở Quy Linh giới cũng tuyệt đối không dễ dàng lấy ra.
Bởi vì trên căn bản, tất cả linh tinh, hoặc là linh thạch, đều bị những thế lực siêu cấp kia thu thập hết.
Cho nên thật ra mọi người đều biết, tu sĩ giới Quy Linh là nghèo nhất.
Diệp Tùy Phong ồ một tiếng.
Sau đó, hắn lấy ra một túi đựng đồ, rất nhanh đổ đầy nó, đưa cho Giang Niệm.
- Trong này là một tỷ linh tinh.
- Trong thời gian này, có lẽ còn phải nhờ ngươi làm một chút chuyện ngoài dẫn đường, giống như mua sắm một ít vật tư cái gì, giống với… Quản gia.
Diệp Tùy Phong nói.