Chương 286: Ưu Đãi Đặc Biệt
Chưởng quỹ đi chuẩn bị tiên quả, Diệp Tùy Phong thì ra khỏi phòng, đi dạo trong đại sảnh.
Nhưng vừa đi ra ngoài đã nhìn thấy một trận tranh chấp đang xảy ra.
- Đây không phải Giang Niệm sao?
- Không ngờ loại nghèo kiết xát như Quy Linh giới các ngươi cũng dám tiến Trân Bảo lâu?
- Là đến mở mang hiểu biết sao, ha ha!
Một đám người mặc trường sam màu xanh đen đi đến bên cạnh Giang Niệm, cao giọng cười nói.
Lập tức làm cho đám người gần đó nhìn qua.
Diệp Tùy Phong nhíu mày, đám người này chính là đám người gây ồn ào trước đó không lâu, ở trấn Quy Linh.
Nghe Giang Niệm nói, đó là người của thế giới Thái Hòa, cũng là người mà Quy Linh giới không thể nào ứng phó.
Nhìn ánh mắt khinh bỉ của bọn hắn, Diệp Tùy Phong khẽ lắc đầu, sao ở Tiên giới cũng có loại gia hỏa ngu xuẩn ngây thơ này chứ.
- Vương Thành Chu, ta ở đây thì có liên quan gì tới ngươi!
Vẻ mặt Giang Niệm đen lên, bị trào phúng ở trước mặt như vậy, cho dù là ai thì cũng sẽ không có vẻ mặt tốt.
- Ôi ôi ôi, còn gấp đâu.
Vương Thành Chu dẫn đầu, ngoài cười nhưng trong không cười nói:
- Thật ra, ta cũng có thể hiểu được tâm trạng của ngươi.
- Dù sao thì không được ăn thịt heo, nhưng đến xem heo chạy cũng là chuyện hợp tình hợp lý nha, ha ha.
Mấy người ồn ào cười to, ý trào phúng không che giấu chút nào.
Vẻ mặt Giang Niệm phẫn nộ, mắt thấy xung đột sắp nổi lên.
- Giang Niệm.
Diệp Tùy Phong gọi một tiếng, sau đó vẫy vẫy tay, gọi hắn tới.
Không cần phải đi tranh cãi cao thấp.
Khi tranh chấp với người ngu xuẩn thì người khác thường thường sẽ không phân biệt được đến cùng ai mới là ngu xuẩn.
Với lại cái loại người này, thường thường sẽ kéo ngươi xuống thấp đến giống với cấp bậc của hắn, sau đó lại dùng kinh nghiệm phong phú của mình đánh bại ngươi.
Nói tóm lại, quá mất thân phận.
- Bọn hắn vẫn luôn đều như vậy sao?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Vẻ mặt Giang Niệm vẫn có chút không cam lòng, gật đầu nói:
- Đúng vậy.
- Mấy tên đáng chết này bởi vì chúng ta từ chối tới hợp tác mà đến đây chơi ngáng chân.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
Thái Hòa giới, hắn nhớ kỹ cái tên này.
- Kinh doanh của Quy Linh giới là cái gì?
Diệp Tùy Phong hỏi.
- Chủ yếu là bán ra linh dược, ở phía Bắc của trấn Quy Linh, có một dược viên rất lớn, đó là nguồn kinh tế chủ yếu của chúng ta.
- Với lại, chúng ta có phương thức bồi dưỡng đặc biệt nên khối lượng linh dược đều là thượng thừa.
- Thật ra đám người kia chính là tại ngấp nghé cơ mật của chúng ta.
Giang Niệm trả lời.
- Phương thức gì?
Diệp Tùy Phong cảm thấy hứng thú hỏi.
Giang Niệm lắc đầu:
- Chuyện này chỉ có cao tầng mới biết.
- Đó là gốc rễ đặt chân của chúng ta, khẳng định sẽ bị khống chế chặt chẽ.
Diệp Tùy Phong ồ một tiếng.
Hôm nào có thời gian, hắn có thể đi hỏi một chút, nếu mình có thể ra thêm chút sức, cũng sẽ không keo kiệt.
Dù sao, tất cả mọi người đều là tu sĩ đến từ cùng một thế giới.
Qua sau một khoảng thời gian, chưởng quỹ đã chuẩn bị xong tiên quả, đi tới.
- Đạo hữu, đây là đồ ngài muốn, còn có danh sách chi tiết, còn xin xem qua một chút.
Chưởng quỹ cười nói, không phải khách khí bình thường.
Diệp Tùy Phong xem sơ qua, đại bộ phận đều là tiên quả, các loại phẩm cấp đều có, chất thành núi nhỏ.
Sau này nếu nuôi chó mèo gì thì có thể cho chúng nó xem như thức ăn cho chúng.
Trừ cái đó ra, còn có mấy quyển kiến thức căn bản về Tiên giới, giới thiệu các loại thế lực trong thành Phi Tiên.
Những thứ này đều là hàng tặng kèm.
Tổng cộng giá cả là hơn 8,500 viên tiên thạch.
Xem ra chưởng quỹ nói không sai, mình đúng thật là đã quét sạch cả tồn kho của người ta.
- Có lòng.
Diệp Tùy Phong nhận lấy vật liệu, sau đó sắp xếp gọn tiên thạch, đưa tới.
Vẻ mặt chưởng quỹ tươi cười, nói:
- Bắt đầu từ hôm nay, ngài chính là quý khách của Trân Bảo lâu chúng ta, nếu như sau này có cần, ta sẽ tìm kiếm thêm một chút tiên quả cho ngài.
- Có thể.
Diệp Tùy Phong gật đầu, cũng coi là thuận tiện giao hảo.
Sau khi hoàn thành giao dịch, hắn cũng không ở lâu, mang theo hai người Cốc U Lan rời khỏi Trân Bảo lâu.
Sau khi bọn hắn đi, một tiểu nhị trong tiệm xích lại gần chưởng quỹ, thấp giọng nói mấy câu.
Chưởng quỹ khẽ nhíu mày, sau đó khóa chặt ánh mắt trên đám người Thái Hòa giới.
…
Đám người Vương Thành Chu đang thoải mái sau khi nhạo báng Giang Niệm xong.
Rất nhanh đã chọn được thứ mình muốn, cầm tới chỗ quầy tính tiền.
Đều là chút đồ chơi nhỏ, tổng cộng cũng chỉ hai mươi mấy viên tiên thạch.
Mặc dù bọn hắn trào phúng người của Quy Linh giới nghèo, nhưng thật ra chính bọn hắn cũng không giàu hơn bao nhiêu.
- Tính tiền.
Tiểu nhị ai một tiếng, sau đó rất nhanh đã tính xong, cười híp mắt hỏi:
- Khách quan, ngài là Vương Thành Chu của Thái Hòa giới sao?
Vương Thành Chu lập tức khiêu mi:
- Không ngờ ngươi lại nhận biết ta?
Hắn lập tức vui mừng, tên của mình nổi tiếng như vậy từ khi nào, thậm chí ngay cả tiểu nhị Trân Bảo lâu cũng biết!
- Đương nhiên nhận biết.
Khuôn mặt tiểu nhị vẫn tươi cười vẫn như cũ, nói:
- Chưởng quỹ của chúng ta đã cố ý dặn dò.
- Chỉ cần là người của thế giới Thái Hòa mua đồ ở Trân Bảo Các chúng ta thì đều sẽ nhận được ưu đãi đặc biệt.
- Ưu đãi gì?
Vương Thành Chu mừng rỡ quá đỗi, đây thật là niềm vui ngoài ý muốn!
Tiểu nhị duỗi ra một ngón tay ra:
- Tăng giá gấp mười lần.
- Hả
Vương Thành Chu lập tức ngơ ngác, ngươi gọi cái này gọi là ưu đãi sao?
Cái này mẹ nó không phải tăng gấp mười lần sao!
- Không chỉ như vậy.
Tiểu nhị tiếp tục nói:
- Trong thành Phi Tiên, chỉ cần là sản nghiệp dưới cờ Trân Bảo lâu, tất cả đều sẽ tăng giá gấp mười lần.
Hắn chỉ mấy thứ đồ chơi nhỏ trước mặt.
- Mấy người các ngươi, hoặc trả tiền, hoặc xéo đi.
Sau đó, hắn không tiếp tục để ý bọn hắn nữa.
Đám người Thái Hòa giới cứ thế đứng ngây người, hai mặt nhìn nhau.
Hiển nhiên, Trân Bảo lâu là cố ý nhằm vào bọn họ.
Thế nhưng, bọn hắn đến cùng đã đắc tội người nào?
………..