Chương 290: Thần Võ Tiên Đế Sầu Lo
Nhưng, đó là chuyện hắn đã hứa hẹn với Diệp Tùy Phong.
Một người xuất thân từ hạ giới, nhưng lại có thực lực cường đại không biên giới, không thể nào hiểu được.
Hắn thăm dò tháp Khởi Nguyên tồn tại, còn lấy được phương thức luyện chế tầng mười hai.
Đáng tiếc là, Diệp Tùy Phong đã sớm lấy được trước hắn một bước.
Đến lúc đó, sau khi Diệp Tùy Phong phi thăng Tiên giới, nếu mình không có tiến triển gì mới thì rất có thể sẽ làm hắn nổi giận.
So với lửa giận của Diệp Tùy Phong, chủ nhân Huyền Đô tính cái lông gà.
- Chuyện cụ thể, không cần ngươi quan tâm.
Thần Võ Tiên Đế nói:
- Ngươi vẫn nên tăng nhanh tốc độc điều tra đi, sau khi làm xong chuyện này, cho ngươi một nữa Tiên phủ cũng không vấn đề gì!
Hư ảnh lắc đầu liên tục:
- Ngươi đúng là điên!
Sau khi trầm mặc một hồi, hắn ngẩng đầu nói:
- Lại cho ta một trăm triệu tiên thạch, ta sẽ thử làm một chút đột phá từ trên người Thái Thượng trưởng lão nào đó.
- Nhưng làm bằng hữu nhiều năm, ta vẫn phải nhắc nhở ngươi một câu.
- Tốt nhất nên sớm nghĩ kỹ đường lui cho mình, lỡ như chuyện này bại lộ…
- Dựa vào tính tình của chủ nhân Huyền Đô, hắn sẽ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta.
Thần Võ Tiên Đế suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng vẫn gật đầu.
Hắn từ trong trữ vật không gian xuất ra một trăm triệu tiên thạch, ném cho hư ảnh, mặt mũi tràn đầy đau lòng.
Sau khi hư ảnh tiếp nhận tiên thạch thì lập tức biến mất khỏi đại điện.
Thần Võ Tiên Đế thấy hắn rời khỏi thì thở dài thật sâu, ngồi liệt trên vương tọa.
Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, hắn sẽ thật biến thành triệt để nghèo rớt mồng tơi.
Nhưng ai bảo hắn, đang yên đang lành lại chọc tới một đại cha kinh khủng chứ.
Chủ nhân Huyền Đô có mạnh đến đâu thì cũng chính là Tiên Đế có thủ đoạn lớn mạnh một chút mà thôi, mặc dù mình không đánh lại nhưng cũng có lòng tin chạy trốn.
Nhưng đối mặt với nam nhân kia, hắn giống như một đứa bé nhỏ yéu, hoàn toàn không sinh ra một chút lòng phản kháng.
Chỉ hy vọng, Diệp Tùy Phong có thể chờ ở hạ giới mấy trăm năm nữa.
Đúng lúc này, ngọc phù truyền tin của Thần Võ Tiên Đế có động tĩnh.
Lấy ra xem, là một người bạn khác của mình, Hư Dương Tiên Đế.
Hắn chính là biết bí ẩn tấn thăng thế giới từ chỗ Hư Dương Tiên Đế đầu tiên.
- Hư Dương lão ca, có chuyện gì không?
Thần Võ Tiên Đế hỏi.
- Thần Võ.
Một âm thanh già nua từ bên kia ngọc phù thông tin truyền đến.
- Gần đây, có phải ngươi rất thiếu tiên thạch hay không?
Thần Võ Tiên Đế lập tức sững sờ, hắn nghèo đã đến tình trạng mọi người đều biết sao?
Chẳng lẽ…
- Lão ca, có phải ngươi phát tài hay không, tiên thạch nhiều đến xài không hết, muốn cho ta một ít để xài hay không?
Phía bên kia ngọc phù yên lặng nửa ngày.
- Ngươi đang suy nghĩ gì đấy?
Hư Dương nói.
Thần Võ Tiên Đế lập tức mệt mỏi, hiện tại, chỉ cần không phải đến đưa tiền thì hắn đều không hứng thú quá lớn.
- Thần Võ, ta biết ngươi túng quẫn từ trước đến nay.
Hư Dương Tiên Đế lần nữa mở miệng nói:
- Nhưng như thế nào đi nữa cũng không nên bán tiên kiếm Huyền Thần của chính mình trên thông thương Thiên Hạ chứ?
- Với lại, còn ném vào tầng dưới Hư Giới.
- Có phải ngươi uống nhiều rượu quá hay không?
Thần Võ Tiên Đế sững sờ.
Lúc ấy, hắn đưa Tiên Kiếm Huyền Thần cho phân thân của mình, sau khi đó ở hạ giới đã bị Diệp Tùy Phong đóng gói mang đi toàn bộ.
Làm sao có thể xuất hiện ở trong thông thương Thiên Hạ?
Trừ phi…
Trong nháy mắt, Thần Võ Tiên Đế giật mình đứng lên.
Vẻ mặt hắn trở nên cực kỳ đặc sắc.
- Xong đời…
…
Thông thương Thiên Hạ, Hư Giới.
Sau khi Diệp Tùy Phong đăng bán thanh Tiên Kiếm kia thì không thèm để ý nữa, tiếp tục đi dạo kiếm bảo vật.
Không nói những cái khác, tiên quả là thật nhiều.
- Tiên quả Lam Ngọc, nhìn tên có vẻ không tệ, mua một tấn nếm thử.
Diệp Tùy Phong lựa chọn trực tiếp giao dịch, sau đó mua sạch cửa hàng bán tiên quả Lam Ngọc này.
Sau một lát, mấy trăm cân tiên quả Lam Ngọc đã tiến vào không gian tùy thân của hắn.
Trong không gian đã chất đầy vài núi nhỏ tiên quả, có ít nhất hơn một trăm loại.
Mấy trăm ngàn tiên thạch cũng bị ném ra ngoài.
- Quả trứng thần bí, có thể là trứng Kỳ Lân, ừm, mua thử xem.
- Nếu là thật sự thì nấu ăn.
Hắn không ngừng mua sắm, nhưng là so với toàn bộ Hư Giới thì thật ra cũng chỉ là chín trâu mất sợi lông thôi.
Bỗng nhiên, một âm thanh thanh thúy vang lên bên tai.
- Khách nhân tôn quý, trưởng lão Bành Thành của Giám Bảo Các thông thương Thiên Hạ thỉnh cầu nói chuyện với ngài.
Diệp Tùy Phong hơi sững sờ, phục vụ khách hàng?
Chủ động tìm mình làm gì?
Nghĩ nghĩ, hắn lựa chọn kết nối đối thoại.
- Vị quý khách kia, đầu tiên chào mừng…
- Có việc gì cứ nói.
Diệp Tùy Phong đánh gãy hắn định dài dòng.
- Ngạch… Là như vậy.
Bành Thành nói:
- Chuôi tiên kiếm cực phẩm này là ngài bỏ vào kênh giao dịch tự do sao?
- Ừm
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
Bành Thành cười nói:
- Sau khi chúng ta xem xét, chuôi Tiên kiếm này đích thật là cực phẩm, với lại cũng thuộc phạm trù Tiên Khí cực phẩm, cũng thuộc về trung thượng đẳng.
- Giá trị của nó cực cao, nếu như đặt ở tầng dưới Hư Giới thì có thể sẽ xuất hiện một chút hỗn loạn.
- Cho nên, chúng ta tạm thời giúp ngài ẩn đi rồi.
Diệp Tùy Phong lập tức khiêu mi, lật ra thử xét, quả nhiên, tiên kiếm đã biến mất khỏi kênh giao dịch tự do.
Hắn còn đang suy nghĩ, đã lâu như vậy mà lại không có ai liên hệ với hắn.
- Hư Giới không cho phép bán Tiên Khí cực phẩm sao?
Diệp Tùy Phong hỏi.
- Dĩ nhiên không phải.
Bành Thành vội vàng nói:
- Chỉ có điều, bảo vật cấp bậc như thế đều tiến hành giao dịch ở cấp trên.
- Bởi vì người có tài lực mua sắm nó thì trên cơ bản đều ở cấp trên.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
Xem ra, chìa khoá của hắn đã có tác dụng, thuận lợi mở ra cánh cửa khu giao dịch cao cấp hơn.
Chỉ có điều…
- Tầng cao hơn là cái gì?