Chương 302: Vật Hi Sinh Đầu Tiên! Thổ Nhưỡng Vạn Linh
Ở một Tiên Vực không biết tên.
Nơi này hoa đào rơi khắp nơi trên đất, dòng suối nhỏ chảy róc rách, chim hót hoa nở, yên tĩnh mà bình thản.
Ở trong đào hoa nguyên, có một căn nhà lá đơn giản, bên ngoài có bốn bóng người đang ngồi trò chuyện với nhau.
Một người trong đó chính là Hư Dương Tiên Đế.
- Hư Dương, kết quả như thế nào?
Một lão giả râu tóc bạc trắng khác nói:
- Vị tiểu bằng hữu kia của ngươi có nguyện ý gia nhập làm đồng minh với chúng ta hay không?
Hư Dương lắc đầu:
- Ta cũng không nhắc đến chuyện này với hắn.
- Hắn hình như… Cũng không quá coi trọng lần hạo kiếp này, hoặc nói không quan tâm.
- Nếu người như vậy gia nhập chúng ta sẽ chỉ dễ gây ra một số chuyện ngoài ý muốn.
Trong giọng nói của Hư Dương hơi có chút thất vọng.
- Ha ha, dù sao hắn cũng còn quá trẻ.
Lão giả tóc trắng cười nói:
- Hắn sẽ không hiểu, Thần Triều Mục Tiên trước kia đến cùng kinh khủng đến cỡ nào.
- Tiên đoán mà bọn hắn lưu lại, tuyệt đối sẽ không phải là bắn tên không đích.
Lúc này, một lão đầu khác khô gầy ngồi bên cạnh, mở miệng nói:
- Chúng ta không thể tiếp tục lãng phí thời gian trên những chuyện vô vị khác.
- Mấy đế nước Yêu Linh ở Hoang Vực phía Nam đã bắt đầu có động tác, nếu đám người đó ra tay, mục tiêu thứ nhất chắc chắn chính là mấy người chúng ta.
Đám người trở nên yên lặng.
Vị trí tiên phủ của mấy người bọn họ đều ở phía Nam đại vực Thái Khôn, giáp giới với Hoang Vực phía Nam.
Nếu hạo kiếp thật sự mở ra, nơi của bọn hắn khẳng định phải đứng mũi chịu sào.
Trận đại kiếp này, không biết phải kéo dài bao lâu, nếu ngay từ đầu đã lâm vào trong chiến hỏa, đây hiển nhiên là một chuyện rất không sáng suốt.
- Chúng ta không muốn như thế, mấy vị kia của Đế quốc Yêu Linh cũng giống như vậy.
Lão giả tóc trắng nói:
- Chúng ta có thể tới trao đổi một phen để khống chế chiến hỏa trong tương lai ở trong khu vực nhất định.
- Nếu như vậy sẽ ở một mức độ nào đó, tận lực bảo toàn thực lực của mỗi người chúng ta.
Mấy người đều nhẹ gật đầu.
Bọn họ đều là lão cổ đổng sống vô số năm, đương nhiên hiểu rõ trong tình huống này phải làm thế nào mới có thể đạt được lợi ích tối đa.
Nhưng ở phía Nam đại vực Thái Khôn, nơi có thể làm chiến trường, cũng không nhiều.
- Vậy thì cứ chọn ở Tiên phủ Thần Võ đi.
Hư Dương mở miệng nói.
Lão giả gầy còm cười nói.
- Sao vậy, không cần vị tiểu bằng hữu kia của ngươi nữa à?
Hư Dương Tiên Đế lắc đầu cười nói:
- Thiên phú của tên tiểu tử này rất không tệ, lúc đầu ta rất xem trọng hắn.
- Chỉ tiếc, chính hắn lại chọn nhầm phương hướng.
- Nếu đã không thể dùng thì cũng không cần giữ lại làm gì.
Mấy người nhao nhao cười to.
Đúng vậy, bọn hắn đến cấp bậc này, làm gì còn tồn tại thứ gọi là tình cảm, đơn giản đều là lợi ích.
Thần Võ Tiên Đế sẽ là vật hi sinh đầu tiên trong hạo kiếp lần này.
………
Trong đình viện.
Diệp Tùy Phong đã tách rời toàn bộ pháp tắc tiên đạo có trong bùn đất ra, tạo thành mấy trận pháp dùng pháp tắc tạo dựng thành, bố trí ở ngoài đình viện.
Lần này, cho dù là Tiên Đế đến đây thì cũng chưa chắc có thể thuận lợi bước vào, ngấp nghé hoa cỏ trong sân.
Sau khi làm xong đây mọi việc, trên tay của hắn chỉ để lại một chút bột phấn màu vàng.
Đó là bùn đất sau khi loại bỏ pháp tắc.
Những bột phấn màu vàng này, nhìn qua giống như tro bụi bình thường.
Nhưng ở dưới thần hồn cường đại của Diệp Tùy Phong, nó vẫn hiển lộ ra một loại đặc thù không bình thường nào đó.
Đó là một loại sinh lực cực kỳ nồng đậm.
- Thứ này…
Diệp Tùy Phong cau mày, biểu hiện của bột phấn làm cho hắn nhớ tới một loại vật liệu trong truyền thuyết.
Thổ Nhưỡng Vạn Linh.
Đó là một loại vật có tạo hóa cực hạn xuất hiện lúc thiên địa vừa hình thành, là khởi nguyên của sinh linh.
Có người nói, toàn bộ sinh linh trên thế gian đều là từ Thổ Nhưỡng Vạn Linh diễn biến mà thành.
Ban đầu, nó diễn hóa ra mấy loại Thần thú Thái Cổ, giống như Tổ Long, tổ Phụng, Ma Tổ, Yêu Tổ, còn có Nhân Tổ, vân vân.
Sau đó mới chậm rãi xuất hiện đủ loại những sinh linh khác.
Thế giới mới trở nên rực rỡ nhiều màu.
Loại thuyết pháp này chỉ là mọi người huyễn tưởng và suy đoán.
Nhưng Thổ Nhưỡng Vạn Linh lại thật tồn tại.
Đã từng có người từng chiếm được loại thổ nhưỡng này, lợi dụng nó diễn hóa ra Đại Đạo Vạn Linh, từ đó đặt chân lên đỉnh phong, trấn áp vạn cổ.
Bột phấn màu vàng trước mắt này đúng là có một ít phẩm chất của Thổ Nhưỡng Vạn Linh.
- Xem ra, nhất định phải điều tra một phen.
Diệp Tùy Phong cũng rất muốn mở mang kiến thức một chút, Thổ Nhưỡng Vạn Linh trong truyền thuyết đến cùng có thần kỳ như trong truyền thuyết hay không.
- Tiểu Lan, ta phải đi Hư Giới một chuyến.
Diệp Tùy Phong nói:
- Ngươi cũng không cần thủ ở ngoài, đi vào mua thêm chút vật liệu ta mới nói với ngươi.
- Vâng, lão gia.
Cốc U Lan nhẹ giọng đáp lại.
Sau đó, Diệp Tùy Phong cũng không trở về phòng, mà ngồi trên ghế đá dưới gốc đại thụ, lấy trận bàn ra, lần nữa tiến vào trong Hư Giới.
Lần này, hắn đi thẳng tới thượng tầng Hư Giới.
Kiểm tra ghi chép giao dịch một lạt, nhưng người bán bùn đất kia lại là nặc danh.
Diệp Tùy Phong khẽ nhíu mày, chuyện này có chút khó rồi đây.
Vốn hắn muốn tìm người bán này để nói chuyện một chút, không ngờ, đối phương lại là bán ra nặc danh, cũng không để lại phương thức liên lạc gì.
Hắn suy nghĩ, tiến vào màn sáng, tiếp tục mở ra danh sách vật liệu có chứa quy tắc.
Ngoài dự đoán là, không ngờ bùn đất vẫn còn được đăng bán.
Vẫn như cũ là mười cân, chỉ có điều giá cả lần này đã từ 300 ngàn tiên thạch mỗi cân, tăng lên tới 500 ngàn tiên thạch mỗi cân.
- Có chút thú vị!
Diệp Tùy Phong sờ lên cằm, xem tình huống, chắc là trên tay người bán có không ít bùn đất.
Nhưng người đó lại bán với giá cao hơn nhằm mục đích gì?
Diệp Tùy Phong suy nghĩ một lát, lựa chọn mua sắm toàn bộ, năm triệu tiên thạch phất tay vẩy rơi, rất nhanh, cân bùn đất được truyền tống tới hắn thông qua trận bàn.