Chương 305: Ước Hẹn Gặp Mặt
Có tiền có thể điều khiển ma quỷ, lại thêm có đủ thực lực, ngay cả tiểu quỷ Diêm Vương cũng có thể điều khiển được.
Chẳng qua là phải tốn nhiều công sức hơn mà thôi.
Sau đó, Tử Kinh Hoa bắt đầu truyền lời cho người sau lưng.
Hai bên lại nói thêm một chút chuyện tương quan, cuối cùng, người bán bùn đất vẫn đồng ý.
- Sau một tháng, gặp nhau ở thương hội Thiên La, thành Lưu Tinh, đại vực Thái Khôn.
- Không gặp không về!
…….
Hư Giới, trong tiên địa nào đó được huyễn hóa ra.
Hai nam một nữ, ba bóng người đang ngồi vây chung một chỗ.
- Hắn đã đồng ý rồi sao?
Trong đó, một nữ tử mặc trang phục màu đen duy nhất, lên tiếng hỏi.
- Đúng vậy.
Nam tử mặc áo trắng nhẹ gật đầu.
- Sau một tháng, chúng ta sẽ gặp mặt ở thương hội Thiên La, thành Lưu Tinh.
Một nam tử khác mặc trường bào màu vàng, nhíu mày nói:
- Có thể… Có chút nóng vội hay không?
- Đối phương chính là Thần Võ Tiên Đế.
Nữ tử mặc hắc y hừ lạnh một tiếng:
- Thì sao chứ, hắn chỉ là một Tiên Đế mới tấn thăng mười ngàn năm trước mà thôi, dù chúng ta là Chuẩn Đế nhưng cũng không phải chưa từng chiến đấu với Tiên Đế.
Vẻ mặt nàng đầy khinh thường.
Không ngờ đám người này lại giao phong chính diện với Tiên Đế chân chính, tuyệt đối đều là kẻ tàn nhẫn.
- Khụ khụ, tốt nhất vẫn không cần gây lên xung đột.
Nam tử áo trắng nói:
- Dù sao đối phương cũng Tiên Đế, nếu xảy ra tranh chấp, đối với chúng ta cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào.
Hắn khẽ thở dài, nói tiếp:
- Nếu không phải đại kiếp sắp tới, vì có thể bảo toàn mình sau hỗn loạn thì có nói gì, ta cũng sẽ không đi tìm một vị Tiên Đế thăm dò di tích.
Tiên Đế, là tồn tại cấp bậc trần nhà của Tiên giới, hay quá kinh khủng.
Mặc dù bọn hắn đều không yếu, đều có thủ đoạn, nhưng hợp tác với loại tồn tại kia, tính nguy hiểm vẫn vô cùng lớn.
- Đến lúc đó rồi nói sau, nếu như hắn thật không dễ ở chung thì cùng lắm chúng ta rời khỏi thôi.
…
Sau khi đạt thành nhất trí với Tử Kinh Hoa, Diệp Tùy Phong đã trực tiếp lui ra khỏi Hư Giới.
Hắn đã ước định cẩn thận, một tháng sau, đến lúc đó mặc kệ ai đến, có ý nghĩ nghịch ngợm gì cũng vô dụng, muốn đi cũng không đi được.
Di tích tiên phủ này, hắn nhất định phải dò xét.
Sau khi đi ra, Diệp Tùy Phong chợt phát hiện, Thần Võ Tiên Đế đã truyền đến tin tức cho mình.
Hắn mở ra xem, trong chỉ có mấy câu ngắn ngủi.
- Đại ca, ta vừa đạt được một tin tức, đạo khí Thái Cổ đứng đầu Tiên giới, Kính Vận Mệnh đột nhiên đã nứt ra.
- Trước đó có lời đồn, nói là khi kính Vận Mệnh vỡ vụn sẽ có một trận hạo kiếp quét sạch toàn bộ Tiên giới, ta thấy có ít người hình như đã bắt đầu chuẩn bị ứng đối.
- Tiên đoán đó đến từ một thế lực thượng cổ tên là Thần Triều Mục Tiên lưu truyền tới, không biết là thật hay giả.
- Nghĩ tới nghĩ lui, ta vẫn quyết định nói tin tức này cho đại ca ngài biết, tiếp theo có thể Tiên giới sẽ xảy ra chút hỗn loạn.
Sau khi xem xong, Diệp Tùy Phong trầm tư một chút.
Tin tức này có chút đột ngột.
Kính Vận Mệnh là một món đạo khí Thái Cổ của Tiên giới được lưu truyền cực kỳ lâu, nói là có thể từ nhìn ra một ít vận mệnh từ trên đó.
Hắn vốn còn muốn đi xem một chút, không ngờ, không ngờ nó lại nát.
Khá là đáng tiếc.
Cũng không biết vì sao.
Về phần Thần Triều Mục Tiên tiên đoán, còn có hỗn loạn gì đó, hắn cũng không coi ra gì.
Đại khái chỉ người nào đó đọc tận thế tiên đoán thôi, chuyện này, hắn đã gặp quá nhiều lần, như như hiệp nghị bảo mật năm 1999, hắn cũng đã ký ~
Hắn suy nghĩ, nghiêm túc trả lời Thần Võ Tiên Đế cho hai chữ.
- Biết rồi.
Sau đó, hắn lập tức ném chuyện này ra sau ót.
Diệp Tùy Phong ngẩng đầu lên, phát hiện, Cốc U Lan đã không thấy bóng dáng đâu.
Có lẽ là đang đi mua đồ trong Hư Giới.
Quả nhiên, không có nữ nhân nào có thể ngăn cản được dụ hoặc của mua mua mua.
Diệp Tùy Phong lắc đầu, nhìn viện tử của mình, phất tay, bố trí lít nha lít nhít trận pháp, để thổ địa trong viện, biến thành trạng thái tự nhiên thân thiết nhất.
Sau đó, hắn lại lấy ra một tháp Khởi Nguyên mười hai tầng, đánh vào trong hư không.
Lập tức, toàn bộ sân nhỏ tràn đầy sinh cơ nồng đậm, còn có lực lượng tạo hóa vô cùng vô tận.
Sau khi làm xong những việc này, hắn cầm lên một viên tiên đan, thoải mái nhàn nhã cho cá trong ao ăn.
Chờ sau khi Cốc U Lan mua đồ xong sẽ mang theo nàng cùng nhau đi đến đại vực Thái Khôn thực hiện ước hẹn.
…
Vân Tiêu giới.
Khu vực Tây Vực là một mảnh địa vực rộng lớn vô ngần.
Mặt trời chiếu xuống, trong không khí tràn đầy khí tức nóng rực, cả mặt đất và không khí cũng bị nướng đến bắt đầu uốn lượn.
Nơi này, ngoại trừ sinh vật siêu phàm ra thì sinh linh bình thường sẽ tuyệt đối không có cách nào sinh tồn.
Nhưng lúc này, một đám điểm đen từ đằng xa chậm rãi tới gần.
Đi tới gần thì mới phát hiện, đây lại là một đám nhân loại.
Khí tức từng người bọn hắn bất phàm, người cầm đầu là một người trẻ tuổi mặc áo giáp màu trắng, vác trên vai một cây trường thương Ngân Long.
Chính là Diệp Long.
- Long Chủ, chúng ta không đi sai hướng chứ, sao ta cảm thấy lần này đi rất xa?
Gã đại hán đầu trọc bên cạnh, lên tiếng nói.
Ti Thần Lan cũng ở bên cạnh, sau lưng bọn họ lại có thêm mười mấy người rất cường đại, đều là Diệp Long trên đường gieo trồng Khải Mông Thụ, thuận tiện thu nhận.
Diệp Long dừng bước lại, có chút nhíu mày.
Thật ra hắn cũng cảm thấy có chút kỳ quái, bọn hắn đã gieo trồng mấy trăm cây con của Đại Thụ Khải Mông, cũng trên cơ bản thăm dò một ít quy luật, giống như khoảng cách giữa các tiết điểm Thiên Đạo đều tương đối bằng nhau.
Nhưng lần này, rõ ràng đã đi xa hơn trước đó rất nhiều, nhưng vẫn cũ không đến được nơi của tiết điểm kế tiếp.
Chẳng lẽ, thật đã đi nhầm phương hướng?
Diệp Long suy nghĩ, mở ra bản đồ bố cục tiết điểm Thiên Đạo mà trước đó Diệp Tùy Phong đã cho bọn hắn.
Sau khi quan sát cẩn thận, hắn bất ngờ phát hiện một vấn đề cực kỳ dị thường.
Thì ra, bọn hắn không phải đi nhầm phương hướng, mà khoảng cách giữa các tiết điểm Thiên Đạo lại tăng lên!
Với lại, hắn có thể rõ ràng cảm giác được, nó vẫn còn tiếp tục gia tăng.