Chương 328: Yêu Cầu Kết Minh! Trung Tâm Di Tích
Nhưng hiện tại xem ra, cũng không phải là như thế.
Mạnh như Tiên Phủ Cửu Đế, hạ giới quản lý đếm không hết, không ngờ lại cũng không có thế giới giống như vậy, quả thật có chút đặc biệt.
- Nếu như vậy, vì sao các ngươi đến bây giờ mới đến thăm dò Vạn Linh Tiên Phủ?
Diệp Tùy Phong hỏi nghi vấn cuối cùng của mình.
- Bởi vì, ít năm trước đây, chúng ta mới bắt được một tia khí tức của Vạn Linh Tiên Phủ.
Tiên Đế tinh thông trận đạo nói:
- Chắc đã có người vô tình xâm nhập vào di tích.
- Sau đó thông qua thôi diễn, chúng ta mới xác định vị trí của di tích vào một tháng trước.
Diệp Tùy Phong giật mình, thì ra là thế.
Nếu như không phải mấy người Liễu Như Niên vô tình phát hiện di tích này thì chỉ sợ Vạn Linh Tiên Phủ, đến nay vẫn sẽ chôn giấu trong pháp tắc loạn lưu.
Sau một phen hỏi thăm, Diệp Tùy Phong đã hiểu được rất nhiều nghi hoặc trong lòng.
Nhưng cùng lúc đó, hắn lại có thêm mấy nghi vấn.
Cái gọi là thế giới đặc biệt này đến cùng có gì đặc biệt?
Vì sao chuyện thế giới thăng cấp lại cất giấu bí mật phía trên Tiên Đế, lúc ấy, khi Tiểu Hắc tỉnh lại, hắn đã chú ý tới, nhưng không phát hiện chút gì.
Mà vì sao Vạn Linh Tiên Phủ lại lọt vào kiếp nạn trên đường tấn thăng thế giới?
Bọn hắn đã làm sai bước nào trong đó sao?
Còn có Thần Triều Mục Tiên thần bí kia nữa, bố trí nhiều thủ đoạn như vậy, đến cùng có mục đích gì?
Những chuyện này, hắn đều muốn biết.
Diệp Tùy Phong suy tư trong chốc lát, lại phát hiện, căn bản không có chỗ xuống tay.
Mỗi một việc đều độc lập với nhau, nhưng lại hình như ẩn ẩn có chút liên quan.
Mấu chốt nhất là, tin tức hắn biết hiện tại vẫn quá ít.
- Được rồi, không nghĩ nữa, nghĩ tiếp nữa dễ bị não tàn.
Diệp Tùy Phong lắc đầu, ném suy nghĩ tạp nham ra khỏi đầu.
Cho dù như thế nào, chuyện hắn cần làm nhất vẫn chính là bảo vệ tốt người nhà, bảo vệ tốt Tiểu Hắc, bảo vệ tốt thế giới Vân Tiêu.
Sau khi đạt được cơ sở này mới có thể nghĩ đến những người nhàm chán, suốt ngày bày âm mưu quỷ kế kia.
Hiện tại, Vân Tiêu giới còn đang trong quá trình phát triển nhanh chóng, với lại hắn cũng vẫn đang ngó chừng, tạm thời sẽ không có vấn đề gì quá lớn.
Như vậy, chuyện liên quan tới âm mưu, từ từ từng bước một sẽ đến thôi.
- Trước dò xét xong di tích, sau đó, có lẽ có thể bắt đầu ra tay từ trên di vật của Thần Triều…
Diệp Tùy Phong trầm ngâm.
………
Trên hư không, Diệp Tùy Phong nói với Tiên Đế rất nhiều chuyện.
Hình như Tiên Đế đã nhận mệnh, trên cơ bản là hỏi gì đáp nấy.
Sau khi nói chuyện xong, Diệp Tùy Phong tuân thủ lời hứa, thả tất cả người Tiên Phủ Cửu Đế bị giam cầm ra khỏi di tích, đặt ở trước mặt mấy người.
Sau đó, hắn lại vỗ tay phát ra tiếng, triệt hồi bàn tay khổng lồ đang áp chế tứ đế trên bầu trời.
Bốn vị Tiên Đế lập tức cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, lập tức vội vàng đứng dậy.
Thật ra bọn hắn cũng không bị thương quá nặng, sức chiến đấu vẫn còn.
Nhưng lúc này, bọn hắn cũng không dám tiếp tục ra tay với Diệp Tùy Phong.
Sau khi làm xong những việc này, hắn chuẩn bị tiếp tục dò xét di tích, nhưng vị Tiên Đế tinh thông trận đạo kia lại gọi hắn lại.
- Đạo huynh.
Tiên Đế tinh thông trận đạo chắp tay, nói:
- Ngài thần thông quảng đại, ta tự biết không địch lại tại ngài.
- Nhưng trong đại kiếp, bất luận tồn tại nào cũng có khả năng bị vẫn lạc.
- Nếu như ngài nguyện ý, Tiên Phủ Cửu Đế nguyện ý kết làm minh hữu vơi ngài, cùng nhau vượt qua trận Tiên giới hạo kiếp này.
Diệp Tùy Phong hơi sững sờ.
Hai bên vừa rồi còn đang giao chiến, ngươi chết ta sống.
Với lại, mình còn cướp di tích của bọn hắn, cướp đi chiến lợi phẩm vốn nên thuộc về bọn hắn.
Nhưng trong nháy mắt, bọn hắn lại đưa ra yêu cầu kết minh.
Đây chính là lòng dạ của người ngồi trên vị trí cao lâu dài sao?
Có lẽ, đối với bọn hắn thì lợi ích còn lớn hơn tất cả ân oán.
- Nếu sau này có duyên gặp lại rồi nói sau.
Diệp Tùy Phong từ tốn nói, sau đó phất phất tay, mang theo mấy người Liễu Như Niên, biến mất trên bầu trời.
Tiên Đế tinh thông trận đạo nhìn vị trí Diệp Tùy Phong biến mất, hơi lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.
Ba vị Tiên Đế còn lại cũng đi tới.
- Người này rất kỳ quái, chỉ có điều xét về thực lực và phương thức làm việc của hắn, đích thật là một đồng minh tốt.
Có người nói.
- Đáng tiếc, người ta chướng mắt chúng ta.
Một vị Tiên Đế khác lắc đầu.
Tiên Đế tinh thông trận đạo khẽ thở dài, thấp giọng nói:
- Đại kiếp còn chưa chính thức bắt đầu mà tồn tại như thế đã xuất thế, tương lai còn không biết có bao nhiêu hỗn loạn đang chờ chúng ta.
- Trở về đi, lần này không có hao tổn đã là may mắn trong xui xẻo, chúng ta còn có vài chỗ di tích chưa từng tìm kiếm, thời gian gấp rút.
Lúc này, một vị Tiên Đế khác đùa giỡn nói:
- Nếu lại gặp phải vị đại năng này thì sao?
Tiên Đế tinh thông trận đạo cười ha ha:
- Ta ngược lại thật rất muốn gặp hắn đâu, đến lúc đó, chúng ta sẽ trực tiếp tặng cho hắn.
- Nếu có thể kết thiện duyên với hắn thì quá tốt, chỉ là một chút tài nguyên mà thôi, cầu còn không được.
Bọn hắn đàm luận, sau đó thi triển thần thông không gian, cuốn theo người của Tiên Phủ, biến mất không thấy gì nữa.
Chỉ để lại một mảnh mặt đất lộn xộn, chứng tỏ ở nơi này từng xảy ra một trận đại chiến kinh khủng.
Cùng lúc đó, mấy người Diệp Tùy Phong đã lần nữa đi vào trong di tích.
Lần này, bọn hắn không còn vội vã như trước, bắt đầu từ lối vào, gần như quét sạch sành sanh toàn bộ thiên tài địa bảo có thể tìm được.
Bọn hắn chia ra mấy đường, mấy người Liễu Như Niên, cũng thu được không ít chỗ tốt.
Qua một đoạn thời gian, mấy người lần nữa tới đến khu vực của Trân Bảo lâu.
Pháp tắc loạn lưu ngoài cửa lớn của Trân Bảo lâu đã bị bốn vị Tiên Đế phá giải hơn phân nửa.
Nhưng đối với Diệp Tùy Phong thì có phá giải hay không cũng không khác gì nhau.
Hắn đương nhiên sẽ không tốn nhiều sức, như lúc ở Tàng Kinh Lâu khi đó, trực tiếp vượt qua pháp tắc loạn lưu, xông vào trong Trân Bảo lâu.