Chương 335: Vật Hi Sinh
- Nhân loại các ngươi luôn nghĩ đến mình, chuyện gì cũng lấy mình làm trung tâm, đặt lợi ích bản thân cao hơn tất cả những thứ khác, xem tính mạng của mình còn nặng hơn trời.
- Ta đúng là rất khó đánh bại các ngươi, nhưng cho dù ta chết đi, thì sau lưng ta vẫn còn có hàng tỷ đại quân Yêu Linh.
- Các ngươi, chống lại nổi sao?
Hắc Long nói một phen làm cho vẻ mặt mấy người Hư Dương trở nên âm trầm.
Đúng vậy, nó nói chính là bệnh chung của nhân loại, đối mặt với sự sống và cái chết, đại đa số mọi người sẽ ích kỷ.
Mà Yêu Linh nhất tộc là một chỉnh thể cường đại và đoàn kết, bọn chúng căn bản không quan tâm tính mạng của mình.
Đàm phán nhất thời lâm vào cục diện bế tắc.
…….
Ở phía trên cự mộc.
Sáu vị Tiên Đế lấy Hư Dương làm đại biểu giằng co với năm vị Yêu Đế lấy Hắc Long làm đại biểu.
Tương xứng, không ai nhường ai.
Bầu không khí ngưng trọng, ngay cả không khí xung quanh cũng giống như bắt đầu ngưng trệ.
- Hắc Long, xem ra ngươi thật muốn chiến đấu với chúng ta.
Hư Dương trầm giọng nói.
Hắc Long cười nhẹ một tiếng:
- Đây không phải vấn đề ta có muốn hay không, mục tiêu của Yêu Linh nhất tộc đã định, trong tương lai, chúng ta nhất định phải đoạt lại mọi thứ đã từng thuộc về chúng ta.
- Dùng lời của nhân loại các ngươi mà nói, cái gì như? Kẻ thắng làm vua.
Hư Dương tròng mắt:
- Ngươi thật sự đã nghĩ kỹ rồi chứ?
- Thì thế nào?
Hắc Long tới giằng co.
Bỗng nhiên, sư tử Hỏa Diễm bên cạnh dùng một trảo đập lên sàn gỗ trước mặt, hỏa diễm cực nóng lập tức đốt sàn gỗ ra một lỗ thủng cực lớn.
- Nói hồi lâu, không phải là muốn đánh sao, không bằng dứt khoát chiến luôn đi, cùng lắm thì chết thôi!
Tóc mai của nó dựng thẳng lên trời, nổi giận đùng đùng.
Lần này nó tỏ thái độ, hiển nhiên, Yêu Linh nhất tộc đã ôm quyết tâm quyết tử.
Chuyện này đối với mấy người Hư Dương cũng không phải một tin tức tốt.
Bởi vì vị trí của bọn hắn quá gần đây, một khi Yêu Linh tấn công đến thì bọn hắn sẽ là người phải đứng mũi chịu sào.
Xem ra, chỉ có thể lui lại một bước, sử dụng kế hoạch thứ hai.
- Ha ha, Yêu Linh nhất tộc quả thật kiên cường như trong truyền thuyết.
Hư Dương Tiên Đế bỗng nhiên cười nói.
Hắc Long hơi sững sờ, nghĩ thầm gia hỏa này, vừa rồi còn không nói tiếng người, sao bây giờ lại bỗng nhiên ngọt như mật mía vậy?
- Ngươi đến cùng muốn làm gì?
Hắc Long hỏi.
Hư Dương vuốt sợi râu dưới cằm, nói:
- Nếu ta đã mời chư vị đến đậy thì đương nhiên là có chuyện muốn thương lượng hợp tác.
- Trước mắt mặc dù đang trong hỗn loạn, nhưng cũng có biện pháp có thể để cho tổn thất của hai bên chúng ta đều giảm xuống đến mức thấp nhất, Long Thần có nguyện ý nghe ta nói không?
Hắc Long yên lặng, thái độ của đối phương biến đổi quá nhanh làm cho nó có chút không mò ra suy nghĩ của Hư Dương.
Chỉ có điều, mặc dù bọn chúng không sợ chết, nhưng cũng không phải người ngu, nếu thật sự là chuyện có ích với mình thì đương nhiên sẽ không từ chối.
Nếu không thì nó cũng sẽ không xuất hiện ở đây.
- Nói nghe một chút.
Hắc Long nói.
Hư Dương nhẹ gật đầu, chậm rãi nói:
- Từ tình huống trước mắt mà xem, Yêu Linh nhất tộc tiến vào mười vực của Tiên giới đã là đại thế đã định.
- Chỉ có điều, đối mặt với các thế lực của nhân loại, các ngươi chắc chắn phải trả giá bằng máu, chúng ta đứng mũi chịu sào cũng sẽ phải gánh chịu tổn thương rất lớn.
- Nhưng ta có một biện pháp rất tốt có thể giúp cho hai bên chúng ta vừa không tổn thất quá nhiều, còn có thể để các ngươi tiến vào mười vực của Tiên giới.
Hư Dương nói:
- Chúng ta sẽ mở ra một cửa vào trong địa bàn của mình, cung cấp cho ngươi, đến lúc đó, các ngươi sẽ có thể dễ dàng đi vào.
- Như thế nào?
Nghe thấy Hư Dương nói như vậy, Hắc Long không khỏi cười lạnh thành tiếng.
- Thần Tôn của nhân tộc, ngươi thật sự tưởng rằng chúng ta ngốc sao?
- Muốn đào một hố, chờ chúng ta sau khi nhảy vào, lại tới vây kín?
- Hừ, trừ phi các ngươi có thể nhường ra cho ta địa bàn của một Tiên Phủ.
Trên mặt Hư Dương Tiên Đế lộ ra nụ cười.
- Không sai, chúng ta thực sự dự định nhường ra một Tiên Phủ.
Hắc Long lập tức sững sờ.
Tiên phủ không chỉ đơn giản là địa bàn.
Nó là toàn bộ tâm huyết của một vị Tiên Đế, địa vực đó cùng một nhịp thở với bản thân Tiên Đế.
Có thể nói, Tiên Phủ chính là một bộ phận trên cơ thể Tiên Đế, chiến đấu trong Tiên Phủ của mình sẽ càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Cho nên lúc Tiên Đế xảy ra đại chiến, có người tình nguyện tử thủ cũng không nguyện ý từ bỏ Tiên Phủ của mình.
Không ngờ Hư Dương Tiên Đế lại nhường ra Tiên Phủ?
- Ngươi không nói đùa chớ, có ai nguyện ý từ bỏ Tiên Phủ của mình?
Hắc Long nói.
Hư Dương cười nói:
- Hắn đương nhiên sẽ không tự nguyện đưa cho ngươi.
- Chỉ có điều, khi ngươi tiến đánh hắn, mấy người chúng ta đều sẽ không ra tay, thậm chí…
- Còn có thể ra tay trợ giúp các ngươi đánh bại hắn.
Hắc Long lần nữa yên lặng.
Hư Dương nói ra phương pháp này, có chút hàm nghĩa mượn đao giết người.
Chỉ có điều, đối với Yêu Linh nhất tộc thì cũng không đáng kể, giết ai cũng là giết.
Nếu chỉ đánh một Tiên Đế thì thật là một chuyện rất chuyện không tệ, khẳng định sẽ dễ dàng hơn so với bọn hắn liên hợp lại nhiều.
- Các ngươi dự định từ bỏ Tiên Phủ nào?
Hắc Long hỏi.
- Tiên phủ Thần Võ.
Hư Dương nói:
- Ở nơi đó, chỉ có Tiên Đế mới tấn thăng một vạn năm trước mà thôi, đối với các ngươi thì chắc chắn sẽ không tạo thành uy hiếp gì, tuỳ tiện có thể đánh bại.
Hắc Long suy tư trong chốc lát.
- Ta cần kế hoạch hợp tác kỹ càng.
Nó động tâm, nếu thật sự có thể thuận lợi đột nhập vào trong mười vực thì bản thân hắn cũng sẽ lưu lại một ấn tượng tốt với Yêu Tổ.
Hư Dương nhẹ gật đầu:
- Đã chuẩn bị xong.
Sau đó, hắn cong ngón tay búng ra, một quả ngọc phù rơi vào trong tay Hắc Long.
Hắc Long mở ra, bắt đầu nhìn kỹ.
Sau một hồi lâu, nó dừng một chút móng vuốt:
- Có thể.
Hư Dương Tiên Đế cười.
- Như vậy, cầu chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.