Chương 353: Năm Thiên Kiêu Của Diệp Gia
Đáng nhắc tới chính là, mấy người Diệp Khiêm lại mở ra một phân viện của thư viện Thiên Hạ ở hoàng thành Vĩnh Đông, vị trí của nó vừa ngay đối diện tổng bộ của hội Thiên Tiên.
- Đây là tới cướp địa bàn sao?!
Diệp Tùy Phong buồn cười.
Nếu để cho Diệp Hiểu Hiểu biết chuyện này, có thể Diệp Khiêm đi ngủ cũng không ngủ ngon.
Chỉ có điều, giữa thư viện Thiên Hạ và hội Thiên Tiên cũng không có xung đột quá lớn.
Bởi vì hội Thiên Tiên chủ yếu thu nhận người trong giang hồ, mà thư viện Thiên Hạ lại chính là thu những hài tử bình dân không có thiên phú, không có tài nguyên để tu luyện.
Lúc mười bốn tuổi đến lịch luyện ở Thanh Cổ Cao Lãnh, trong lòng Diệp Khiêm đã có chấp niệm này.
Sau khi nhìn trong chốc lát, Diệp Tùy Phong đã vượt qua cương vực này, đi tới khu vực phía Nam đại lục.
Nơi này đã tới gần Hải Vực.
Tiến độ của hai tỷ muội Diệp Hiểu Hiểu và Diệp Cầm Dao, rõ ràng còn nhanh hơn Diệp Khiêm rất nhiều.
Bởi vì hai người các nàng không có ý nghĩ phát triển thế lực, trên cơ bản đều một lòng trồng cây.
Các thành viên hội Thiên Tiên, ngoại trừ một đám thành viên cũ gồm Vũ Hồng, Lang Nữ, Phú Quý ra thì không gia tăng quá nhiều người.
Với lại người mới gia nhập, ai cũng kỳ kỳ quái quái, đủ các thể loại.
Ngoại trừ tu sĩ bình thường ra thì còn có hoa tinh, đại yêu, thậm chí người tà môn ma đạo cũng có.
Đây nhất định là lực lượng đặc biệt của Diệp Hiểu Hiểu.
Chỉ có điều, có thể tập hợp một bàn thập cẩm như thế vào cùng một đội ngũ, thật ra cũng coi là một loại bản lĩnh.
Về phần tu vi của hai tỷ muội thì cũng không cần nhiều lời, cả hai đều đã đạt tới Địa Tiên cực hạn, chỉ cần các nàng muốn thì có thể đột phá cảnh giới Thiên Tiên bất cứ lúc nào.
Sau khi nhìn các nàng mọi việc bình thường, Diệp Tùy Phong lại dẫn theo Tiểu Hắc đi tới khu vực Tây Vực.
Nơi này cát vàng đầy trời, là nơi Thần Quốc thống trị.
Bóng người Chân Long các xuất hiện ở trong mắt Diệp Tùy Phong.
Tiến độ của Diệp Long rất nhanh, đó là bởi vì, mỗi khi hắn đến một chỗ nào cũng sẽ làm cho thành trì và quốc độ ở đây, bao gồm cả lòng người đều toàn bộ tự nguyện quy hàng.
Đây là một chuyện vô cùng khó khăn, không chỉ cần có thực lực cường đại, mà còn phải có nhân cách mị lực cực mạnh mới có thể làm được như thế.
Hiển nhiên, Diệp Long làm rất không tệ.
Ở bên cạnh hắn đã tụ họp một nhóm lớn tùy tùng cường đại, khí tức từng người cường đại, thiên tư ngạo nhân.
Loại quy mô đó làm cho Diệp Tùy Phong cũng không tránh khỏi kinh ngạc.
Chỉ có điều, nhìn một chút, hắn bỗng nhiên cảm thấy những người bên cạnh Diệp Long hơi quen mắt.
Bỗng nhiên, trong đầu hắn hiện lên một đạo linh quang.
- Mẹ nó, hình như ta đã quên mất chuyện lôi đài Tuyên Cổ kia rồi!
Cuối cùng, hắn cũng nghĩ tới.
Trước kia, mình đã đồng ý với Bộ Phi Tuyết, sẽ mang hắn đến đất cố hương, cuối cùng còn quyết định trực tiếp cứu sống những này, xem như giúp đỡ Diệp Long.
Nhưng sau đó hắn lại quên mất.
Nhưng bây giờ xem ra, chắc là Diệp Long đã tìm được phương pháp cứu sống toàn bộ mọi người ở trong đó ra rồi.
- Được rồi, coi như chưa nhìn thấy gì vậy.
Diệp Tùy Phong sờ lên cái mũi.
- Cha, ngươi nói gì thế?
Mặt mũi Tiểu Hắc tràn đầy hiếu kỳ.
- Không có gì!
Diệp Tùy Phong lắc đầu, loại chuyện này, hắn đương nhiên không thể nói cho người khác biết, nó liên quan đến uy nghiêm của một phụ thân.
Hiện tại, quy mô của điện Trấn Long đã cực kỳ cường đại, với lại thiên kiêu đông đảo.
Nếu phi thăng Tiên giới thì tuyệt đối là một thế lực cường đại không cách nào làm cho người khác coi nhẹ.
Sau khi nhìn trong chốc lát, Diệp Tùy Phong vượt qua không gian một lần cuối cùng, đi tới Đông Vực.
Nơi này đã là khu vực biên giới của Đông Vực, rất gần biên giới của thế giới.
Tiến độ của Diệp Hoàng là nhanh nhất trong năm người.
Chuyện này cũng có liên quan rất nhiều đến thủ đoạn lăng lệ của nàng.
Phong cách của người con gái này của hắn vẫn như cũ là sát phạt, chỉ có điều so với lúc còn ở Cửu Thành thì đã trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.
Không còn giết chóc cực đoan, dùng sợ hãi để thống trị nữa mà lại vô cùng có phương pháp.
Nơi nàng đi qua, chí ít từ trước mắt xem xét thì đã hoàn toàn thần phục Diệp gia, tất cả cương vực đều đã quản lý trong tay.
Ở bên cạnh nàng cũng tụ họp càng nhiều tinh binh hãn tướng, những người đó đều là nhân vật hung ác từ trong núi thây biển máu giết ra, từng người cực kỳ nhanh nhẹn, dũng mãnh, cường đại.
Nhưng cuối cùng, Diệp Hoàng vẫn đi lên một con đường đầy nguy hiểm.
Diệp Tùy Phong thở dài một hơi.
Tính cách của con gái đã hình thành từ khi còn bé, nhất định nàng không cách nào giống như Diệp Long được, hành tẩu đường hoàng chân chính trên đại đạo.
Nhưng con đường nguy hiểm, thường thường cũng mang ý nghĩa hồi báo càng thêm phong phú.
Nhanh chóng bình định phản loạn, đánh xuống một mảng lớn cương vực cho gia tộc, chỉ là việc thứ nhất.
Thực lực bản thân của Diệp Hoàng cũng trong chinh phạt mà đạt đến một mức độ không thể tưởng tượng nổi.
Nếu bàn về chiến lực cá nhân thì trong năm vị thiên kiêu của Diệp gia, không có ai là đối thủ của Diệp Hoàng.
Với lại, khi Diệp Tùy Phong đi đến đây, Diệp Hoàng lại đã thành công đột phá, trở thành vị tu sĩ Thiên Tiên thứ nhất của phương thế giới này.
Đây là chuyện mà bốn người khác cũng không thể làm được.
Khứu giác của nàng quá nhạy cảm.
Có lẽ từ lúc thiên địa tấn thăng đã có phát hiện, nên mới quả quyết lựa chọn phá cảnh.
Biểu hiện này của nàng làm cho Diệp Tùy Phong vui mừng, nhưng lại có chút đau lòng.
Nàng, quá hiếu thắng.
Bỗng nhiên, hơn một trăm đóa hoa sen màu trắng trống rỗng xuất hiện, chậm rãi bay về phương hướng Diệp Hoàng.
Diệp Tùy Phong quay đầu.
- Ngươi làm gì vậy?
Tiểu Hắc hiếm thấy có chút nghiêm túc, vừa điều khiển Tạo Hóa Tiên Liên vừa nói:
- Nàng là tỷ ta, ta đương nhiên phải cho nàng thêm chút đồ tốt.
Diệp Tùy Phong hơi sững sờ.
Hắn cũng không ngăn cản, mà chỉ vươn tay ra, sờ lên bộ lông mềm mại màu trắng như tuyết của Tiểu Hắc.
Đúng vậy, đối với Tiểu Hắc, Diệp Hoàng chính là chị ruột của hắn.
Mưu phúc lợi cho tỷ tỷ của mình, cần phải có lý do sao?
Sở dĩ Diệp Tùy Phong lựa chọn nuôi thả Diệp Hoàng, chỉ vì hắn thật sự quá cường đại, có chút không ổn thì sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của Diệp Hoàng sau này.
Về phần Diệp Tiểu Hắc, chuyện của tiểu bối thì để bọn tiểu bối tự xử lý đi.