Chương 480: Manh Mối Sau Cùng
- Con nhỏ trưởng thành, cũng đã thay đổi.
- Tùy nó đi.
Diệp Tùy Phong không để ý nói.
Hiện tại, thế giới Vân Tiêu đã không cần mình phải tự trông nom nữa.
Có mấy chục ngàn tháp Khởi Nguyên ở đó, thời gian Tiểu Hắc tấn thăng lên thành thế giới Tiên Đế đã càng ngày càng gần.
- Đúng rồi lão gia, ngài nói sau này Tiểu Hắc và Tiểu Bạch có thể hay không…?
- Hai người bọn hắn chính là như hình với bóng.
Cốc U Lan cười nói.
Diệp Tùy Phong cũng cười.
- Xem chính bọn hắn thôi…
- Ta đã đọc qua không ít truyện về những người thanh mai trúc mã từ nhỏ, nhưng lại bị những người khác hoành đao đoạt ái.
Đối với vấn đề tình cảm của bọn tiểu bối, Diệp Tùy Phong sẽ không nhúng tay vào.
Về phần Tiểu Hắc và Tiểu Bạch.
Bọn hắn đều quá đặc biệt.
Một người là kết tinh của người và yêu, nhận được ý chí của Tiên giới trợ giúp.
Mà một người khác lại càng thêm kỳ hoa, là thể kết hợp của Đại thụ Thế Giới, ý chí Thiên Đạo và ý chí thế giới.
Nếu hai người thật ở cùng nhau thì sẽ xảy ra chuyện như thế nào, ai cũng không thể đoán được.
- Dựa vào thực lực của hai người bọn chúng, nếu ai muốn hoành đao đoạt ái thì chỉ sợ phải cân nhắc cho thật tốt.
Cốc U Lan nói.
Diệp Tùy Phong cũng cười cười, không thể phủ nhận.
- Hiện tại, Diệp Hoàng, Diệp Long, Hiểu Hiểu, Cầm Dao đều rất ít khi trở về một chuyến.
- Ai, nếu có thể giống lúc trước, mọi người đều ở cùng nhau thì tốt biết bao.
Cốc U Lan khẽ thở dài.
Mặc dù nói là mấy người Diệp Hoàng, nhưng thật ra nàng cũng có ý riêng.
Diệp Tùy Phong cũng đã hiểu, nghĩ nghĩ nói:
- Thiên hạ không có buổi tiệc nào không tàn.
- Theo thời gian, con đường của mỗi người đều sẽ kéo ra càng ngày càng xa.
Sau khi Diệp Hoàng tham gia xong hôn lễ của Diệp Long, không có đợi quá lâu đã lại trở về bí cảnh Cực Âm.
Nơi đó còn có rất nhiều hiểm địa đang chờ nàng đến thăm dò.
Diệp Long cũng giống vậy, vừa trở về không lâu, đã cùng với Dương Thi Mạn quay lại bí cảnh Cực Dương.
Còn con của hai người thì giao cho mẹ của Diệp Long trông giữ.
Về phần hai tỷ muội của Hiểu Hiểu và Cầm Dao.
Sau khi Ma Thần xâm lấn chậm lại, các nàng đã đi vào Mộng Hư Giới nghiên cứu làm sao để triệt để biến nó thành một thế giới chân thật.
Mọi người đều có con đường và kiên trì của mình.
- Ngươi cũng giống vậy.
Diệp Tùy Phong nhìn Cốc U Lan, cười nói:
- Bây giờ, trù đạo của ngươi đã đăng phong tạo cực, không muốn khai tông lập phái chơi đùa chút à?
Cốc U Lan buồn cười.
- Ta nào có dự định như thế.
- Sau này, nếu ngài thật sự…
- Có thể ta sẽ lựa chọn đi thư viện Thiên Hạ của Diệp Khiêm làm một nhân viên quản lý thư viện bình thường, bình thường sống qua quãng đời còn lại.
Diệp Tùy Phong nhếch mi.
Thì ra những nhân viên quản lý thư viện ngọa hổ tàng long kia chính là ôm loại suy nghĩ này?
Hai người lại tùy tiện trò chuyện một chút chuyện nhà.
Bỗng nhiên, trong hư không truyền đến ba động.
Sau một lát, một bóng người cao gầy từ đó đi ra.
Chính là Diệp Hoàng.
Nàng nhìn qua hình như vừa trải qua một phen chiến đấu, trên người còn có sát khí nồng đậm chưa tán ra hết.
- Cha, ta rốt cuộc đã tìm được thứ kia rồi!
Diệp Hoàng mới xuất hiện đã mở miệng nói.
Diệp Tùy Phong giật mình.
- Là đồ chơi gì mà khiến con chật vật như thế?
Diệp Hoàng không trả lời mà trực tiếp vươn tay, một vật thể màu đen hình lăng trụ nhẹ nhàng trôi nổi.
Ở trên đỉnh của nó tản ra từng điểm sáng nhẹ.
Điểm sáng dần dần ngưng tụ, tạo thành một mảnh tinh đồ lập thể.
Đây là một di vật Thần Triều bị phá giải!
- Cái này…
Diệp Tùy Phong nhìn tinh đồ, lại có chút ngây người.
Đã từng, hắn hao tốn rất nhiều Thần Thạch, muốn bù đắp tinh đồ mình lấy được lần đầu tiên kia.
Nhưng sau khi gom góp thì vẫn như cũ thiếu hai khối cuối cùng.
Sau đó, hắn để rất nhiều người hỗ trợ tìm kiếm, thậm chí còn nói nhờ Cực Dương Đạo Nhân tìm giúp. Nhưng vẫn luôn không có thu hoạch được gì.
Từ đó về sau, hắn trên cơ bản đã bỏ đi dự định tập hợp đủ tinh đồ, từng ấy năm tới nay, hắn đã sớm ném chuyện này ra sau ót. Không ngờ Diệp Hoàng vẫn còn nhớ kỹ.
- Đây chính là bộ phận không trọn vẹn của bộ tinh đồ kia.
Diệp Hoàng nói.
Diệp Tùy Phong nhăn mày, gỡ tinh đồ xuống.
- Trước ngồi xuống đã rồi nói.
Hắn mở không gian tùy thân ra, trong một dãy núi bảo vật bình thường, hắn tìm kiếm một hồi lâu mới tìm được một tinh đồ chắp vá trong xó xỉnh nào đó.
Sau khi cầm ra, đặt chung một chỗ với tinh đồ trong tay.
Rất nhanh cả hai đã bắt đầu dung hợp, cho đến hóa thành chỉnh thể.
Không sai, nó chính là mảnh vụn thứ nhất trong hai mảnh bị thiếu hụt.
- Ngươi tìm được nó ở đâu vậy?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Lúc này, Diệp Hoàng đã dần dần thu liễm sát khí của mình, nghe vậy trả lời:
- Là ở trong hiểm địa chung cực của bí cảnh Cực Âm.
- Những ngày gần đây, ta vẫn luôn không ngừng công phạt hiểm địa sau cùng.
- Mà mảnh tinh đồ này là ta phát hiện ở tầng dưới chót nhất.
Diệp Tùy Phong khẽ nhíu mày.
Bí cảnh Cực Âm chính là khu vực thí luyện chí cường của Tiên giới.
Sao mảnh vỡ này lại ở tầng dưới chót nhất hiểm địa chung cực của bí cảnh?
Tại sao Thần Triều Mục Tiên phải đặt nó ở nơi đó?
Tinh đồ đến cùng chỉ đến nơi nào?
Diệp Tùy Phong nhíu mày trầm tư.
Trong quá trình đang thu thập tinh đồ, hắn đã hiểu tấm tinh đồ này rất bất phàm.
Bởi vì số lượng mảnh vỡ của nó nhiều hơn các tinh đồ khác mấy chục lần.
Nhất định, có điểm đặc biệt.
- Cha, trong bí cảnh Cực Dương cũng có một hiểm địa chung cực tương tự.
Vẻ mặt Diệp Hoàng nghiêm túc.
- Ta cảm thấy, một mảnh vụn cuối cùng này rất có thể ở trong hiểm địa đó.
- Hay nói cho Diệp Long một chút, nói hắn qua bên đó điều tra thử?
Diệp Tùy Phong suy nghĩ, sau đó vẫn chậm rãi lắc đầu.
- Không.
- Ta sẽ tự mình qua đó.
…….
Cửa vào bí cảnh Cực Dương.
Gần đây, nơi này càng ngày càng náo nhiệt.
Trước đó bí cảnh này chỉ cho phép thế tử quan trọng nhất của gia tộc tiến vào thí luyện.