Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 528: Thế Giới Tu Luyện Bây Giờ

Chương 528: Thế Giới Tu Luyện Bây Giờ

Thôn này đúng là rất lớn, bố cục nhà cửa cũng tương đối hợp quy tắc, chính vào giữa trưa, các nhà các hộ lượn lờ khói bếp, ngẫu nhiên có mấy tiểu oa nhi cởi truồng chơi đùa đùa giỡn ở ngoài.
Chơi lấy chơi lấy thì có một đứa bị đánh khóc, tiếp theo thì thấy người lớn trong nhà đi tới, lớn tiếng răn dạy.
Đây chính là tiêu chuẩn cuộc sống nhà nông.
Nhưng người nơi này lại giống như lão hán nói, không có người nào tu luyện, cũng không biết vì sao.
- Thôi thợ rèn trở về rồi.
- Thôi đại thúc tốt.
- Lão Thôi, buổi chiều sửa giúp ta cây cuốc nha!
Trên đường đi, rất nhiều người đều chào hỏi với lão hán, bởi vì lão là thợ rèn duy nhất trong thôn, là người tạo ra nông cụ và đao săn cho các thôn dân, nên rất được mọi người tôn kính.
Nhưng khi bọn hắn chào hỏi, ánh mắt kiểu gì cũng sẽ liếc nhìn Diệp Tùy Phong.
Đối với loại thôn này thì có một người ngoài đến chính là chuyện cực kỳ hiếm có.
Sau một lát, ba người cũng về tới trong nhà Thôi lão hán.
Nhà đất mái ngói, kèm theo một tiền viện và hậu viện to lớn.
Tiền viện rèn sắt, hậu viện luyện sắt.
Trong nhà cũng chỉ có hai người Thôi lão Hán và Nhị Nha.
- Những người nhà khác đâu?
Diệp Tùy Phong hỏi.
- Chết rồi.
Thôi lão Hán đặt cái gùi nặng nề xuống, các loại khoáng thạch lớn nhỏ chồng đầy đất.
- Khi lên núi tìm sắt bị dã thú ăn, con dâu năm trước đi theo thương đội trong thôn vào thành cũng không trở về nữa.
- Trên núi thật sự có rất nhiều mãnh thú, ngươi có thể còn sống xuất hiện trong núi, thật sự là kỳ tích.
Diệp Tùy Phong ngạc nhiên.
Khó trách, người trong thôn lại tôn kính Thôi lão hán như vậy.
Những nông cụ và đao săn kia đều là hắn dùng nguy hiểm tính mạng đổi lại.
- Ai.
Thôi lão Hán ung dung thở dài.
- Nếu có thể tu luyện thì tốt, thể trạng tiểu tử kia nhà ta rất không tệ, tuyệt đối là hạt giống tu luyện tốt.
Diệp Tùy Phong nghĩ nghĩ nói:
- Các ngươi có đi tìm nguyên nhân vì sao không có cách nào tu luyện hay không?
Thôi lão Hán cười cười.
- Làm sao tìm.
- Từ thời gia gia của gia gia ta đã muốn làm rõ ràng chuyện này, nhưng thử đủ loại biện pháp vẫn không được.
Lão cởi ra quần áo vải thô ướt đẫm trên thân, lộ ra cơ bắp tráng kiện.
Khó mà tin được, đây là thể trạng của một lão nhân gia.
- Nhưng năm ngoái, trong thôn có một đạo sĩ đi tới, nói là có thể giải quyết vấn đề không thể tu luyện của chúng ta, chỉ có điều còn đang tiến hành nếm thử.
Thôi lão Hán nói.
Diệp Tùy Phong nhíu mày.
Loại chuyện này, sao nghe qua có loại cảm giác giả danh lừa bịp.
- Vấn đề mà mấy tiền bối cũng không thể giải quyết, chắc chắn rất khó khăn, tốt nhất cẩn thận một chút.
Hắn lên tiếng nhắc nhở.
Lão hán lắc đầu nói:
- Đạo sĩ kia thật sự có tài.
- Thời gian một năm, mặc dù chúng ta vẫn không có cách nào tu luyện, nhưng đám tiểu tử được hắn chuyên môn bồi dưỡng, thân thể đều có rất tiến bộ rõ ràng.
- Từng người đi theo con nghé con.
Lúc này, Nhị Nha cũng bu lại.
- Thúc thúc râu ria đó rất lợi hại, hắn giúp chúng ta đuổi đi một con quái ngư cực kỳ đáng sợ!
Diệp Tùy Phong lộ ra vẻ mặt cảm thấy hứng thú.
- Quái ngư à?
Lão hán gật đầu nói:
- Đúng vậy.
- Mùa hè năm ngoái bỗng nhiên có một con cá tinh như phát điên tấn công thôn, may mắn có đạo sĩ kia xuất hiện nên mới có thể đuổi nó đi.
- Cũng vì chuyện này, ta mới nói ngươi tránh xa dòng sông kia.
Diệp Tùy Phong giật mình, thì ra là như vậy.
Xem ra đạo sĩ kia cũng không phải là loại lừa đảo, thật có chút đạo pháp.
- Đạo sĩ nói, các tu sĩ bên ngoài có rất nhiều tên tà ác, thương thiên hại lí.
Thôi lão hán nói tiếp:
- Nếu có tu sĩ vào thôn thì nhất định phải cảnh giác, tốt nhất có thể thông báo hắn trước để tránh xảy ra chuyện không tốt.
- Cho nên từ lúc bắt đầu, ta mới cảnh giác đối với ngươi như vậy.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
Lực lượng không phân chính tà, nhưng người lại có, cẩn thận một chút luôn chuyện tốt.
Tiếp đó, Diệp Tùy Phong hàn huyên trò chuyện về tình huống tu luyện giới hiện tại với Thôi lão hán.
Lão hán cũng không phải biết rất nhiều, phần lớn đều là nghe được từ đạo sĩ đó.
Hắn nói hiện tại gần như không có thế giới phàm tục, gần như tất cả mọi người đều có thể tiến hành tu luyện, cho dù thiên tư cực kỳ ngu dốt thì cũng có thể có lực lượng phá đá.
Loại chỉnh thể tăng lên này cũng làm cho thế giới biến chuyển từng ngày.
Chạy trên mặt đất, bay trên bầu trời, du lịch trong nước, chỉ có không nghỉ đến, không có không thấy được.
Toàn bộ thế giới đều là một cảnh tượng vui vẻ phồn vinh.
- Bọn hắn đều tu luyện thế nào?
Diệp Tùy Phong cũng nhấc lên một chút hứng thú.
- Đủ loại công pháp thôi.
Thôi lão Hán nói:
- Nhưng nghe nói đa số người đều tu luyện cùng một loại công pháp, gọi là cái gì…
- Đúng rồi, công pháp Nguyên Thủy!
Diệp Tùy Phong lập tức sững sờ.
Công pháp Nguyên Thủy?
Thật phổ biến rồi à?
Trước kia, hắn cảm thấy điều kiện tu luyện của công pháp cũ quá hà khắc, thế là tự chế một bản công pháp thích hợp với dân chúng bình thường hơn.
Lúc ấy hắn còn muốn sau khi Nguyên Thủy công pháp phổ biến đến toàn thế giới, sinh ra ảnh hưởng đối với vạn linh thì mình sẽ thu được một loại đồ tốt khó lường.
Đáng tiếc, sau đó hắn đã ngủ say, cũng không biết đồ tốt đó có còn tính trên đầu mình hay không.
Trong quá trình nói chuyện trời đất, bọn hắn dần dần quen thuộc, cười cười nói nói.
Lúc ăn cơm trưa, Nhị Nha còn chuyên môn nướng hai con cá.
Sau khi ăn xong, Diệp Tùy Phong không thể không thừa nhận, kỹ thuật nướng cá của mình còn không bằng một tiểu nha đầu bốn tuổi.
Sau đó, hắn cũng hiểu rõ tại sao tiểu nha đầu phải gọi hắn là đại ca ca.
Bởi vì sau khi trùng sinh, hắn chẳng những không có già yếu, hơn nữa còn trẻ ra mấy phần, nhìn qua giống như một thanh niên tuấn tú vừa đầy mười tám tuổi, ngũ quan còn tinh xảo hơn trước kia.
Cũng không biết tại sao Thần Sáng Thế phải làm như vậy.
Có thể là nàng ta thật có ý nghĩ biến hắn thành mỹ nữ.
Sau khi ăn xong, Nhị Nha đi ra ngoài tìm tiểu đồng bọn chơi đùa, Thôi lão hán thì kéo động ống bễ, chuẩn bị luyện khoáng thạch kiếm được thành khối sắt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất