Chương 544: Ngươi Thật Đột Phá Cảnh Giới Đan Phủ Trong Nhà Xí À?
Hoàng Kình thoải mái cười một tiếng:
- Vậy là tốt rồi.
- Nhưng ngươi nhất định đừng khoác lác, ta vẫn chờ ngươi dương danh phố rèn của chúng ta.
Hoàng Tiểu Hàm cũng ở bên cạnh cổ vũ ủng hộ.
- Diệp sư phó, ta cũng tin tưởng ngươi nhất định làm được!
Diệp Tùy Phong cười cười.
- Yên tâm đi, không có vấn đề.
Đừng nói giải thi đấu ngộ đạo gì đó, cho dù tranh tài bắt Thiên Đạo tới hành hung thì hắn cũng có lòng tin đứng đầu.
Chỉ có điều hắn lựa chọn tham gia trận đấu cũng không phải là thật muốn tiến vào Thiên Công Các.
Hoàng Kình đối đãi chân thành cũng không thể làm cho hắn buồn lòng.
- Vậy thì chúc Diệp sư phó thắng ngay từ trận đầu.
Hoài Cốc ở bên cạnh nói.
Bầu không khí trầm thấp rốt cục dịu đi một chút.
Nhưng cũng vào này, Tiểu Đồng tính cách xấu hổ bỗng nhiên yếu ớt nói một câu.
- Nhưng hình như ta nhớ, tiêu chuẩn thấp nhất của giải thi đấu ngộ đạo là Đan Phủ cảnh…
Hắn nói xong câu này, mọi người nhất thời yên lặng xuống.
Bầu không khí dần dần trở nên xấu hổ.
Giải thi đấu lại còn có tiêu chuẩn dự thi thấp nhất à?
Không hiểu rõ qua!
Cảnh giới của Diệp Tùy Phong mới là Thông Mạch, chẳng lẽ muốn hắn có thể đột phá đến Đan Phủ cảnh trong mấy ngày hay sao?
- Cái này…
Trong lúc nhất thời Hoàng Kình cũng không biết nói cái gì.
- Ai, việc nhỏ, việc nhỏ.
Bộ dáng của Diệp Tùy Phong ngược lại rất nhẹ nhàng.
- Các ngươi chờ một chút, ta đi… Đi vệ sinh một chút.
Nói xong, hắn trực tiếp quay người rời khỏi.
Để lại mấy người đưa mắt nhìn nhau.
Lúc này đi nhà vệ sinh làm gì?
- Diệp sư phó hắn… Không phải là bị đả kích?
Hoàng Tiểu Hàm lo lắng nói.
Hoàng Kình lắc đầu:
- Trước chờ một chút đi, xem ra lần này, hắn nhất định không có cách nào tiến về Thiên Công Các, thật là tạo hóa trêu người, ai…
…
Khi mấy người thở dài, Diệp Tùy Phong đã nhanh chóng đi tới nhà vệ sinh.
Không sai, hắn chính là chuẩn bị đột phá.
Nhà vệ sinh chỉ là hắn lấy cớ tạm thời mà thôi.
Sau khi đi vào, Diệp Tùy Phong lấy ra mấy khối linh thạch trong suốt từ trong ngực.
Đây là linh thạch trung phẩm, đều là hắn những ngày này rèn đúc binh khí đổi lấy, dù sao mua đậu hủ ăn cũng phải có tiền mà đúng không?
Lúc đầu hắn dự định qua một đoạn thời gian nữa mới đột phá, nhưng bây giờ đã cần, vậy thì thuận tiện đột phá luôn.
Diệp Tùy Phong thở ra một hơi, bắt đầu hấp thu linh khí tích chứa trong linh thạch.
Sau thời gian đốt một nén hương, bóng người Diệp Tùy Phong lại xuất hiện ở trong hậu đường.
- Diệp lão đệ, ngươi đây cũng quá lâu.
- Hôm nào có thời gian phải chuẩn bị cho ngươi một ít thuốc thanh tràng (tẩy ruột) mới được.
Hoàng Kình trêu ghẹo nói.
Chỉ có điều hắn đang cười thì đột nhiên không cười được nữa.
Nhìn Diệp Tùy Phong khoan thai, cảm nhận được khí thế phát ra trên người hắn, Hoàng Kình đột nhiên trợn mắt tròn xoe.
- Ông trời ơi!
- Ngươi thật đột phá cảnh giới Đan Phủ trong nhà xí à?
…….
Diệp Tùy Phong đi nhà xí ra lại làm cho mấy người trong phòng kinh ngạc đến há hốc mồm.
Đặc biệt là Hoàng Kình, hai con mắt của hắn trừng lớn như như chuông đồng, vẻ mặt tràn đầy râu ria như muốn dựng thẳng lên.
Đây thật là công phu tè dầm, chỉ đi nhà xí là đột phá được à.
- Ngươi đến cùng đã làm gì trong nhà xí vậy?
Hoàng Kình kinh thanh rống to.
Diệp Tùy Phong không biết nói gì:
- Xem ngươi nói kìa, ở nơi quỷ quái đó ta còn có thể làm gì?
- Chỉ là khi đi vệ sinh thuận tiện đột phá mà thôi.
Cảnh giới Đan Phủ cũng không cần quá nhiều linh lực, mấy viên linh thạch trung phẩm là đủ rồi.
Lúc đầu, hắn dự định một lần đột phá thêm mấy tầng nữa, nhưng mùi hương ở chỗ đó thật sự quá nồng nặc, cho nên chỉ đột phá đến Đan Phủ cảnh tam trọng thì hắn đã không chịu được nữa chạy ra.
- Thuận tiện à?
- Loại chuyện này còn có thể thuận tiện à?
Hoàng Kình dựng râu trừng mắt, hắn chưa từng thấy qua, không, ngay cả nghe cũng chưa nghe nói có chuyện không hợp thói thường như thế.
- Ngươi cái chuyện này…
- Còn không chỉ đột phá một tầng?
Hắn rất nhanh cũng phát hiện tình huống của Diệp Tùy Phong, ba động đó căn bản cũng không phải là vừa tiến vào cảnh giới Đan Phủ!
Hàm răng của Hoàng Kình cắn chặt vang lên tiếng ken két, chuyện xảy ra trước mắt đã hoàn toàn nằm ngoài khả năng nhận thức của hắn.
- Thật vất vả đột phá một lần, một tầng có ý nghĩa gì.
Diệp Tùy Phong khoát tay áo:
- Đừng nói về chuyện nhàm chán này nữa.
- Ta chỉ là muốn nói với ngươi, ta nhất định sẽ tham gia giải thi đấu ngộ đạo kia, không ai có thể ngăn được ta.
- Với lại ta nhất định sẽ giành được vị trí đầu trong giải thi đấu, mang danh về cho phố rèn.
Khóe mắt Hoàng Kình nhịn không được run rẩy.
Đại ca, đây thật sự không phải chuyện nhàm chán.
Về phần giải thi đấu ngộ đạo…
Nếu như trước đó, Diệp Tùy Phong nói mình muốn giành hạng nhất thì hắn nhất định sẽ nhốt tiểu tử không biết trời cao đất rộng này ở nhà, để tránh ra ngoài mất mặt xấu hổ.
Bởi vì giải thi đấu lần này có rất nhiều những thiên tài từ các thành trì khác đều chạy tới, tụ tập, trăm hoa đua nở.
Nhưng bây giờ, hắn hoàn toàn tin tưởng năng lực của Diệp Tùy Phong.
Thiên tài thì sao?
Có bản lĩnh ngươi cũng đột phá trong nhà vệ sinh cho ta xem?
Một hồi lâu sau, Hoàng Kình mới dần dần hòa hoãn tâm tình của mình.
- Ngươi có thể dành được mười vị trí đầu là đã có thể được Thiên Công Các thu nhận rồi.
Hắn vẫn không muốn cho Diệp Tùy Phong áp lực quá lớn.
Diệp Tùy Phong cười cười nói:
- Cứ đặt trên người ta.
Sau đó, hắn nhìn Hoài Cốc và Hoàng Tiểu Hàm vẫn còn đang ngu ngơ, bỗng nhiên nói:
- Hai người các ngươi có coi ta là lão sư hay không?
- Cả ngày không thấy bóng dáng đâu, chỉ biết chạy loạn.
- Có đôi khi muốn tìm một người hỗ trợ đánh người cũng không có.
Nói xong, Diệp Tùy Phong lắc đầu, quay người rời khỏi hậu đường.
Hoài Cốc và Hoàng Tiểu Hàm còn hơi ngây người, không biết vì sao Diệp Tùy Phong bỗng nhiên lại nhắc đến hai người bọn hắn.
Vẻ mặt Hoàng Kình chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, khiển trách nói:
- Hai tên khờ các ngươi, còn không mau theo sau!
- Hắn đang chuẩn bị dạy các ngươi đồ tốt đấy!
Lúc này, hai người mới phản ứng được, vội vàng đứng lên vọt ra khỏi hậu đường, chạy theo bóng lưng của Diệp Tùy Phong.