Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 56: Hiệp Nghị Vân Tiêu

Chương 56: Hiệp Nghị Vân Tiêu

Mắt thấy Lý Lưu Tô cũng tháo xuống ngụy trang, lộ ra răng nanh, Diệp Tùy Phong khoát tay áo, nói:
- Trước tiên ta hỏi ngươi, người Diệp gia chúng ta đến cùng đã làm những chuyện gì ở biên cảnh?
Lý Lưu Tô khẽ giật mình, nói:
- Ngươi đang giả ngu với ta?
- Diệp gia các ngươi, mượn nhờ vàoo thú triều ở Cao Lãnh lần này, thông qua các loại thủ đoạn, trắng trợn mời chào tán tu dân gian, gây nên địa bàn hai nhà chúng ta rất hỗn loạn, người tài đều chạy đến bên kia của các ngươi đi!
- Ngươi là muốn làm cái gì? Chiêu binh mãi mã? Khiêu chiến hai nhà Lý Đường?
Diệp Tùy Phong nhìn Lý Lưu Tô hỏi tới tấp, lắc đầu, hỏi:
- Ta hỏi lại ngươi, chúng ta dùng thủ đoạn gì?
- Được rồi, để ta cho ngươi biết. Thú triều vừa mới xảy ra, chúng ta đã phái ra rất nhiều nhân lực, trợ giúp tu sĩ biên cảnh chống cự yêu thú tàn phá bừa bãi. Sau đó, chúng ta lại bỏ ra vô số tài nguyên, cung cấp chữa bệnh miễn phí cho các tu sĩ bị thương. Tiếp theo, chúng ta đưa ra giá cả phong phú cho đám tán tu, mọi người cùng nhau đồng tâm hiệp lực, vượt qua thủy triều hung thú hung mãnh lần này. Ta hỏi một chút ngươi, những cái gọi là thủ đoạn, cái nào, là trái với hiệp nghị Vân Tiêu?
Ba đại gia tộc thành Vân Tiêu, vì có thể cùng tồn tại, đã từng định ra một hiệp nghị gọi là Pháp Điển Vân Tiêu.
Trong điều ước Pháp Điển, kiềm chế ba đại gia tộc vì tránh cho xảy ra xung đột nghiêm trọng.
Hiện tại, hành vi của Diệp gia thật không có trái với Hiệp Nghị Vân Tiêu.
Khả năng lúc ấy không có người sẽ nghĩ tới, có người sẽ như thế bại gia, lại dời ánh mắt nhắm ngay số lượng tán tu khổng lồ.
- Cách ta làm luôn tuân theo quy củ. Cho nên, ta không có trái với quy tắc, tại sao phải giải thích với ngươi?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Lý Lưu Tô với Đường Chính hai người, đều đen mặt lại.
Diệp Tùy Phong này thấy thế nào đều là dáng vẻ khó chơi.
- Giữa đại gia tộc lại không phải là chuyện tiểu hài tử, một tờ hiệp nghị, há có thể định ra tất cả mọi chuyện? Diệp Tùy Phong, nếu ngươi thật kiên trì loại ý nghĩ này, vậy chúng ta không có cách có thể ngồi nói chuyện với nhau.
Lý Lưu Tô trầm giọng nói.
Diệp Tùy Phong đứng dậy.
- Khó nói? Vậy khỏi nói đi ~
Hắn nhịn xuống xúc động muốn đập nát cái bàn, nói:
- Diệp gia chúng ta làm việc, chính là như vậy. Có bản lĩnh, thì bỏ ra tài nguyên, để những tán tu kia tự nguyện trở về, không có tiền, ta có thể cho các ngươi vay. Tóm lại một câu, ta là dựa theo quy củ làm việc, nếu có người đánh vỡ quy tắc, dùng ám chiêu hiểm chiêu gì đó, vậy cũng đừng trách ta ra tay ác độc.
- Đi, cứ như vậy, các ngươi từ từ ăn.
Nói xong, Diệp Tùy Phong quay đầu nói với Tùy Báo, trực tiếp rời khỏi nhã gian.
Mặt mũi Lý Lưu Tô tràn đầy khó coi, nhìn Đường Chính, trong mắt lóe lên một đạo ngoan sắc.
Nhưng Đường Chính khẽ lắc đầu.
- Thôi, Diệp gia có bao nhiêu cân lượng, chúng ta trên cơ bản đều rõ ràng, không làm nổi lên sóng gió gì được.
- Ta cũng không tin, linh thạch của Diệp gia có thể cho đám tán tu không đáy kia ăn no?
Đường Chính nói.
Lý Lưu Tô thở dài:
- Ta biết.
Nhưng hắn làm như vậy, cũng quá ác.
Đường Chính nhấp một ngụm trà, nói:
- Nhỏ không nhẫn, mưu kế lớn khó thành. Nhìn Diệp Tùy Phong kia, chỉ là một tên không não mà thôi, Diệp gia để hắn lên làm gia chủ, đơn giản chính là đang tự tìm đường chết. Sẽ không lâu nữa là đến thời điểm so tài ở thành Vân Tiêu, đến lúc đó… Diệp gia hoặc thay cái gia chủ, hoặc chính là bị diệt.
Lý Lưu Tô ngẩn người, nói:
- Thế nhưng Hiệp Nghị Vân Tiêu…
- Hiệp nghị là chết.
Trong mắt Đường Chính không hề bận tâm, nhàn nhạt nói:
- Đối với cường giả chúng ta, cho tới bây giờ đều không có chuyện đánh vỡ hiệp nghị. Chỉ là đang sửa đổi quy tắc mà thôi.
……….
- Đại ca, ngươi thật sự quá uy mãnh!
Trên đường về nhà, Tùy Báo lộ ra miệng đầy răng vàng khè, đi bên cạnh Diệp Tùy Phong, nước bọt bắn tung tóe.
- Bộ dáng chó chết của hai tên kia, một luôn dối trá muốn chết, một luôn cao cao tại thượng, vừa nhìn đã giận!
- Hôm nay thật là hả dạ!
Cảm xúc của Tùy Báo cực kỳ kích động.
- Lão Ngũ, bình tĩnh lại, chút chuyện nhỏ mà thôi.
Diệp Tùy Phong bất đắc dĩ nói.
- Ta bình tĩnh không được mà!
Gương mặt Tùy Báo đỏ bừng:
- Ngươi không biết đâu, trước kia, khi ta đi theo lão gia chủ, mỗi lần gặp mặt hai nhà đó đều ôm một cục tức…
Tùy Báo nói xong thì lại phát hiện mình có chút không thích hợp, vội vàng ngậm miệng lại.
Lão gia chủ chính là cha của Diệp Tùy Phong, tên là Diệp Chấn Quang.
Vào đầu năm nay, hắn bởi vì đi vào Thanh Cổ Cao Lãnh, mà bất hạnh mất mạng trong miệng yêu thú.
Mà mấy huynh đệ Diệp Chấn Quang đã lui khỏi vị trí phía sau màn, cho nên căn cứ theo tổ huấn, Diệp Tùy Phong mới làm gia chủ Diệp gia.
- Đại ca, thật xin lỗi, miệng ta quá tiện.
Tùy Báo mặt mũi tràn đầy lúng túng nói.
- Không cần để ý.
Diệp Tùy Phong khoát tay áo.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất