Chương 6: Bây Giờ, Đã Có Thể Nói Chuyện Chưa?
- Ta cho ngươi thêm một cơ hội, dẫn ta đi gặp Chương Tử Minh, nếu không, cũng đừng trách ta không khách khí.
Diệp Tùy Phong nói.
Sắc mặt của người phụ trách lập tức lạnh xuống, phất phất tay, một đám đại hán cảnh giới Kim Thân, vây quanh tới.
-Hừ, Diệp Tùy Phong, ta từng nghe qua tên tuổi của ngươi, không có chức vị gia chủ này, ngươi chính là một phế vật Luyện Khí kỳ mà thôi! Ta ngược lại muốn xem xem ngươi có thể làm gì ta!
Hắn không có sợ hãi, giọng nói rất mạnh mẽ.
Khóe miệng của Diệp Tùy Phong nhếch lên, lộ ra nụ cười.
-Ngươi hãy nhìn cho kỹ đây.
Nói xong, hắn trực tiếp duỗi ra bàn tay lớn, một phát bắt được cổ áo người phụ trách.
Mấy tên cấp bậc Kim Thân chung quanh thấy thế, quả quyết đồng thời ra tay, muốn nhanh chóng bắt lấy Diệp Tùy Phong.
-Cút!
Nhưng Diệp Tùy Phong chỉ khẽ quát một tiếng, lực lượng khổng lồ ầm vang bộc phát!
Mấy tu sĩ cấp độ Kim Thân, cảm giác giống như bị Mãng Ngưu Hoang Cổ đánh, trong nháy mắt bay rớt ra ngoài, nện vào một dãy bàn dài.
Mọi người ở đại sảnh tầng một, lập tức bối rối, mặt mũi tràn đầy kinh hoảng nhìn Diệp Tùy Phong.
Lại có người dám gây chuyện ở Đan Phượng các?
Thực lực của người kia thật mạnh, ngay cả cường giả cảnh giới Kim Thân đều không phải là kẻ địch của hắn!
-Ta nhớ ra rồi, đó là Diệp Tùy Phong, gia chủ mới nhậm chức của Diệp gia!
Mọi người kinh ngạc hô to.
Người phụ trách ngơ ngác, không phải lời đồn rằng Diệp Tùy Phong là phế vật Luyện Khí kỳ à, tại sao có thể có thực lực cường đại như vậy?
Nhưng sắc mặt của Diệp Tùy Phong vẫn luôn lạnh nhạt.
-Lần này có thể đi chưa?
-Mời các hạ sang bên này.
Nói xong, Diệp Tùy Phong nhấc lên cả người tên quản sự, cả người nhẹ nhàng leo lên lầu các.
Đan Phượng các có năm tầng, mỗi một tầng đều bán đan dược phẩm cấp khác biệt.
Trong quá trình Diệp Tùy Phong đi lên lầu, không ngừng có người đến đây ngăn cản.
Nhưng bọn hắn làm sao có thể là đối thủ của Diệp Tùy Phong.
Chỉ là ẩn ẩn ngoại phóng khí lực, đã khiến thân thể bọn họ bay tứ tung, miệng phun máu tươi.
Rất nhanh, đã đi tới tầng cao nhất.
Diệp Tùy Phong đẩy cửa phòng ra.