Triệu Hoán Thần Binh

Chương 651: Địa diễn mệnh luân

Lúc trước Vu Nhai khiến hao cỏ trọng sinh, huyền khí trọng sinh là ảnh thu nhỏ của lòng ôm thiên hạ hoàng đạo vô cực, địa binh sư có cảm giác tương tự. Nhưng địa binh sư không phải lòng ôm kiếm1 mà là dung hượp cùng mặt đất, cùng hít thở với mặt đất, huyền binh bản mệnh thật sự trưởng thành.

Như biến huyền binh bản mệnh thành thực vật trồn xuống đất, nở hoa kết trái.

Đây là một đẳng cấp binh linh thật sự có ý thức. Trước kia tuy binh linh hoàng binh sư hoàn chỉnh nhưng chỉ có 'hình', tức là ngoại hình trưởng thành. Địa binh sư là 'ý' trưởng thành.

binh linh hoàng binh sư chỉ có thể dựa vào huyền binh giả khống chế, địa binh sư thì kết nối với binh linh, cùng phối hợp.

Nhưng kết nối và dung hợp binh linh chỉ thích hợp cho người dung hợp binh linh bình thường, không hợp với Vu Nhai, Độc Cô Cửu Tà có binh linh cường đại. Thâm Hải Huyền Tinh Chuy, Tinh linh thần nỗ của Vu Nhai rất thích hợp để dùng.

Nhưng điều này không có nghĩa là đám người Độc Cô Cửu Tà không có thu hoạch đặc biệt nhờ vào địa binh sư. Dù là binh linh sớm có ý thức cường đại vẫn cần cố gắng khi là địa binh sư. Những binh linh này trước kia được thế hệ trước hoặc người khác bồi dưỡng, không hoàn toàn thuộc về bọn họ nên ngay lúc này phải biến nó thuộc về mình, dung hợp vào lực lượng của mình, chặt chẽ không thể tách rời.

Tức là hoàng binh sư mượn dùng lực lượng binh linh, địa binh sư là biến lực lượng của binh linh thành của mình.

- Địa diễn mệnh luân . . .

Vu Nhai lấy Thần Huyền Khí Điển ra giở mục địa binh sư, đập vào mắt là bốn chữ địa diễn mệnh luân. Vu Nhai biết rõ tiêu đề tu luyện đệ lục trọng Thần Huyền Khí Điển, tiêu đề của mỗi trọng đều cực kỳ quan trọng.

Vấn đề làh iện tại giống y như lúc Vu Nhai thấy đệ ngũ trọng hoàng đạo vô cực, tiêu đều trúc trắc, thậm chí càng tệ hơn.

Từ cấp bậc thấp lên cấp cao danh xưng càng lúc càng khó hiểu, Vu Nhai càng khó khăn lĩnh ngộ thứ bên trong. Nói thật là mãi khi Vu Nhai ra khỏi Hoàng thành mới nghĩ thông hoàng đạo vô cực.

Đúng vậy, mãi khi Vu Nhai đi ra Hoàng thành chứ không phải lúc ở Ngự Hương viên. Bởi vì khi Vu Nhai đạt đến địa binh sư còn đang suy tư sự khác nhau giữa hai thứ.

Tại sao lúc Vu Nhai là hoàng binh sư vẫn có thể kích phát sự sống thức tỉnh? Rõ ràn Vu Nhai không hề lòng ôm thiên hạ.

- Khi đó chắc là mình tiềm thức xem những hoa cỏ bị mình hút đi lực lượng là chiến hữu nên bản năng cho chúng sinh mệnh. Khi đó hoa cỏ thấy mình như bình dân gặp hoàng đế, được vua ban phước. Cảm giác địa binh sư là hoa cỏ xem ngươi là đồng loại, một đồng loại lợi hại một chút.

Tuy hiệu quả giống nhau nhưng khác hẳn đối với hoa cỏ, tức là khác về bản chất lực lượng.

Tựa như một nông thôn nhỏ bỗng nhiên gặp hoàng đế đến thăm, tiếp đó vị vua ban cho đồ tốt, đây là cảm giác hoàng binh sư. Địa binh sư là một cường giả xuất thân từ nông thôn rồi áo gấm về quê, cường giả vẫn là đồng hương của họ, vẫn thân thiết gọi hàng xóm đại thúc đại thẩm, tặng bao nhiêu là thứ tốt.

Vu Nhai có những cảm giác này là kết quả hắn tu luyện đến cực độ.

Đối với nhiều hoàng binh sư thì bọn họ không biết hoàng đạo vô cực là cái gì, họ chỉ biết hoàng binh sư cần tu luyện duy ngã độc tôn, chờ ma pháp2 lên đến độ cao nhất định thì trùng kích vào địa binh sư. Bọn họ làm sao biết hoàng binh sư có ý cảnh thứ hai? Nhiều người khi đến đỉnh hoàng binh sư chưa một lần kích phát ra cảnh tượng hoa cỏ trọng sinh.

Loại người này chẳng những tụt dốc thua xa cùng đẳng cấp mà khi đột phá cũng gặp bình cảnh liên tục.

Có lẽ có người như Vu Nhai tiến vào ý cảnh thứ hai của hoàng binh sư, tức là cảm giác lòng lo thiên hạ, cho rằng đó là hoàng đạo cực độ thật sự, cứ thế thẳng tiến rồi cuối cùng chết không có chỗ chôn.

Ý cảnh thứ hai của hoàng binh sư không phải lòng lo thiên hạ mà là tìm ra đường của mình, chỉ vì chứ 'hoàng' quấy nhiễu làm nhiều người khi xúc phát cho rằng phải làm vua, tạo phúc vạn dân.

Có người không có loại cảm giác đó mà là tà niệm như 'Lão tử muốn nuốt thiên hạ' nhưng vẫn là con đường đó, vẫn đạt đến cực hạn hoàng đạo.

- Địa diễn mệnh luân . . .

Suy nghĩ của Vu Nhai quay về đệ lục trọng Thần Huyền Khí Điển, trước sau như một có một tầng huyễn ảnh, nhưng lần này huyễn ảnh càng khó hiểu hơn, tựa sương mù mông lung, không biết sương mù đó là cái gì.

- Không lẽ phải đẩy ra từng tầng sương mù, khai thiên tích địa sao?

- Nếu khai thiên thì chắc phải đợ tới thiên binh sư.

Vu Nhai phu định suy nghĩ của mình, không quan tâm huyễn ảnh nữa mà khắc chữ công pháp vào óc, bắt đầu vận chuyển. Vu Nhai cảm giác trong huyền khí của mình thêm một hơi thở sức sống.

Đúng vậy, dù là huyền khí hay các huyền binh bản mệnh trong cơ thể Vu Nhai không thay đổi gì nhiều, chỉ thêm một hơi thở.

Lách cách lách cách!

Vu Nhai nghe các Tinh linh binh linh vui vẻ hú hét.

Các binh linh cảm thấy rất sung sướng. Sau khi vào địa binh sư dù là huyền binh bản mệnh bị thương hay cơ thể bị thương đều nhanh chóng chữa lành. Trước mắt huyền binh cần hồi phục nhất dĩ nhiên là Tinh linh thần nỗ. Nhưng Vu Nhai không biết khi tu luyện địa binh sư đến mức tận cùng thì Tinh linh thần nỗ có hồi phục ngoại hình ban đầu không?

- Chỗ này là công hội võ học, xin hãy đưa ra chứng minh hội viên của ngươi.

Vu Nhai hỏi thẳng:

- Ta là người sáng sớm đánh ra Miên Hoa quyền, xin hỏi Tiễn Linh tiểu thư đã về công hội võ học chưa?

Nếu ma pháp sư cường đại nhất định hành động thì Tiễn Linh đứng mũi chịu sào, Vu Nhai nhất định phải tìm ra nàng ngay.

Trên đường đi Vu Nhai vận chuyển đệ lục trọng địa diễn mệnh luân Thần Huyền Khí Điển và Huyền Cực Đỉnh quyết một lần, cơ bản củng cố lực lượng địa binh sư. Còn các yếu quyết khác của địa binh sư thì chờ rảnh rỗi Vu Nhai mới tu luyện, nghiên cứu sau.

Vu Nhai dứt lời, các nhân viên công tác dùng quanh ánh mắt kỳ lạ nhìn hắn.

Vu Nhai hỏi lại lần nữa:

- Xin hỏi Tiễn Linh tiểu thư đã về công hội võ học chưa?

Nhân viên công tác phản ứng lại, nhanh chóng nói:

- Đã về nhưng đi rồi, nàng có nhắn lại là nếu ai tìm nàng thì bảo là nàng đi Huyền Thần điện tìm bằng hữu.

- Đa tạ.

Vu Nhai gật đầu định đi nhưng giây sau ngoái đầu hỏi:

- Có ma pháp sư nào tìm Tiễn Linh không?

Nhân viên công tác gật đầu, nói:

- Có, mới nãy có mấy ma pháp sư tới tìm, hình như là sư tỷ của Tinh Tinh đại tiểu thư trong Huyền Binh ma pháp tháp.

Nhân viên công tác nói xong thụt lùi hai bước, vì sao người trước mắt gã từ dễ tân biến thành . . .

Vu Nhai chửi thề:

- Bà nội nó!

Vu Nhai lắc người biến mất trước cửa công hội võ học.

Mọi người nhìn nhau, không hiểu chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ tin đồn là thật? Người lúc sáng đánh ra Miên Hoa quyền là nam nhân Tinh Tinh đại tiểu thư thích? Kẻ đáng thương, đừng nói là Huyền Binh ma pháp tháp không bao giờ để Tinh Tinh đại tiểu thư gả cho người, dù có chăng nữa cũng sẽ gả cho thế tử Mông thân vương, còn hắn là cái đinh gì?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất