Chương 11:
Ta ngẩng đầu lên đón ánh mắt của ông:
"Phụ thân, sở dĩ khiến người đem đệ muội, kho hàng và sổ sách đi trông coi, chính là vì không để lộ tin tức, bị kẻ tâm cơ truyền ra ngoài, hủy hoại danh tiếng Hầu phủ."
"Ngài cứ yên tâm, có con ở đây, Tiêu Sơn Bá phủ tất sẽ như thùng sắt, kín như bưng."
Lão Hầu gia nhìn nha hoàn của ta đang canh giữ ở cửa, và hai nha hoàn vẫn đang đỡ Ngụy Cẩn Phong ở dưới, cười khổ một tiếng:
"Con đem cả bộ quân của Thẩm lão trị quân đến Bá tước phủ của ta rồi? Cũng được, cái đống hỗn độn này, cũng nên để con đến chỉnh đốn một chút!"
Nói xong liền phân phó tất cả hạ nhân trong phủ đều nghe theo thế tử phu nhân điều khiển, nếu có kẻ ngoài mặt vâng dạ trong lòng không phục, thông đồng báo tin, nghiêm trị không tha!
Đôi mắt bà mẫu thất thần, tê liệt ở đó không thể động đậy.
"Phụ thân..."
Ngụy Cẩn Phong thấy lão Hầu gia như chuột thấy mèo, lắp bắp.
Lão Hầu gia trừng mắt nhìn hắn:
"Đồ vô dụng, xem thê tử của ngươi làm việc nhiều như nào đi!"
Có sự đồng ý của gia chủ, ta hành sự càng thêm thuận tiện.
Ít nhất sẽ không có một số kẻ cậy già lên mặt, ngày ngày chạy đến trước mặt ta chỉ trích ta phạm thượng bất hiếu.
Người của ta làm việc nhanh như chớp, lập tức điều tra rõ ràng số tiền lớn đi đâu, thì ra đều bị Kiều thị chuyển về nhà mẹ đẻ.
Còn có sản nghiệp mua sắm dưới danh nghĩa Kiều gia, trên thực tế nằm dưới sự thao túng của nhị phòng.
Coi như thế tử chỉ có hư danh, gia sản đã bị moi móc gần hết.
Nhà mẹ đẻ của Kiều thị cũng là nhà mẹ đẻ của bà mẫu, dã tâm sói lang, rành rành bày ra.
Thế lực trong phủ càng thêm rối rắm, những thế phó đó, ỷ vào chủ tử sau lưng trong phủ hoành hành ngang ngược, tham ô nhận hối lộ, kết bè kết phái, làm cho trong phủ ô uế.
Bà mẫu và nhị đệ muội là chủ tử, ta đã đáp ứng lão Hầu gia, nương tay, cho nên không động đến bọn họ.
Chỉ là đem tất cả quản sự bà tử, nha hoàn, hạ nhân đã từng tham gia đều bắt lại, từng điều từng điều công khai tuyên bố tội trạng, sau đó đánh gậy phát mại.
Để không cho bọn họ ở bên ngoài hủy báng thanh danh Bá phủ, ta sai người đem bọn họ thẳng đường phát đến biên quan quân trung của thúc phụ làm khổ dịch.
Bá phủ trống rỗng hơn phân nửa, những người còn lại cũng run rẩy, như đi trên băng mỏng.
Người của bà mẫu và nhị đệ muội bị lột sạch sẽ, bị ta thay bằng người hầu mới, hiện giờ hai người bọn họ giống như đồ trang trí, không còn cách nào gây sóng gió nữa.
Nhưng ta không có hứng thú với việc nắm giữ Bá phủ, đang lo không biết tìm người ở đâu để lấp đầy những chỗ trống đó, tam đệ muội Lư thị đến.
Nàng vừa thấy ta liền cúi đầu thật sâu:
"Đại tẩu, trước kia thiếp đứng ngoài cuộc làm ngơ, tội đáng muôn chết, mong đại tẩu tha thứ."