Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 133: Cầu Sinh Trong Rừng Mưa Nhiệt Đới 31

Chương 133: Cầu Sinh Trong Rừng Mưa Nhiệt Đới 31


“Ai nha, không cần ngạc nhiên. Chỉ là lúc bưng mì, em mới bỏ thuốc nói thật vào trong tô anh thôi. Anh nói chuyện khi còn sống cứ như vậy trôi qua à, ngại quá, em đây vẫn chưa bỏ qua đâu.” Vượng Vượng cười tủm tỉm nói: “Thì ra hung thủ chính là một người trong bốn chúng ta.”
“Thuốc nói thật…” Ánh mắt Lâm Thu Thanh nhìn Vượng Vượng nháy mắt thay đổi.
“Anh đừng nhìn em như vậy.” Vượng Vượng làm ra bộ dáng em sợ lắm: “Không phải là anh hại chết chúng em chứ?”
Lâm Thu Thanh không chịu mở miệng.
“Vì sao không nói lời nào.” Lúc này Tiểu Lâm cũng mở miệng nói: “Chẳng lẽ thật
là anh?”
Anh ta vẫn im lặng.
Triệu Nam lại không nguyện tin tưởng: “Không thể nào, làm sao Thu Thanh có thể chính là người hại chết chúng ta. Tôi không tin. Cô hỏi người khác đi, người ta chắc chắn cũng im lặng. Chẳng lẽ cậu ta không nói lời nà, thì cho thấy là cậu ta sao?”
“Cũng .” Vượng Vượng cười, ném ra một tin lớn: “Chỗ tôi còn có ba viên thuốc nói thật.” Cô ta nói xong, ném vào trong chén của ba người bọn họ mỗi người một viên.
Sau khi thuốc vào canh lập tức hòa tan, sắc mặt cô ta bình tĩnh uống một ngụm, nói: “Tôi không phải hung thủ giết chúng ta.”
Tiếp theo, Tiểu Lâm cũng uống canh: “Tôi cũng không phải hung thủ giết chúng ta.”
Còn lại Triệu Nam, anh ta nhìn hai cô gái đối diện, lại nhìn về phía người bạn tốt bên cạnh: “Không, tôi không tin…”
“Vẻ mặt này của anh, chứng tỏ anh đã tin.” Tiểu Lâm cười khẩy nói: “Nhưng vì sao thế.” Khi cô ta nói lời này ánh mắt nhìn về phía Lâm Thu Thanh: “Vì sao anh phải làm như vậy?”
Lâm Thu Thanh rũ mắt xuống.
Càng nhìn anh ta như vậy, Tiểu Lâm lại càng phẫn nộ: “Tôi nhớ rõ khi cháy, là có hơi bình gas. Chuyến du lịch đó là anh mời, nhà xe di động cũng là anh thuê, lá trà là anh nấu, ngày đó nấu cơm dã ngoại cũng là anh làm… Trúng độc khí gas, chỉ cần không gian đóng kín, chúng tôi quả thật có thể chết lặng yên không một tiếng động, cho nên chúng tôi chết vì trúng độc khí gas đúng không? Nhưng vì sao thế, vì sao anh phải làm như vậy?”
Lúc này Vượng Vượng cũng tiếp đề tài nói: “Anh không nói, vậy em đoán thử xem nhé. Thật ra anh biết hai chúng em đều thích anh, lý do anh chọn em làm bạn gái, chẳng qua là cần một cô bạn gái để che giấu vài sự thật, cô bạn gái này không liên quan tình yêu, chỉ cần nữ là được. Nhưng anh không nghĩ tới, bởi vì hành động này của anh, mà làm anh mất đi người anh thật sự muốn. Anh yêu mà không được, vĩnh viễn không thể tới gần, dẫn tới tâm lý vặn vẹo tinh thần thất thường, cuối cùng dứt khoát…”
“Đủ rồi!” Lâm Thu Thanh đột nhiên lên tiếng, vẻ mặt anh ta không tốt nhìn về phía hai cô gái: “Rốt cuộc các cô muốn làm gì.”
“Không muốn làm gì cả, chỉ muốn giành lại công bằng cho mình.” Vượng Vượng vẫn là giọng nói õng ẹo, nhưng ánh mắt của cô ta lại mang theo một chút hung ác: “Chỉ cần anh nói cho tôi biết chân tướng, vậy tôi không nói ra bí mật trong lòng anh. Cho nên, hung thủ rốt cuộc có phải anh hay không?”
Đối mặt với chất vấn của các cô, lại chạm đến ánh mắt tìm tòi của Triệu Nam bên cạnh, Lâm Thu Thanh nhắm hai mắt lại: “Phải.”
“Không thể nào!” Triệu Nam lắc đầu: “Vì sao cậu phải làm như vậy? Không lý nào, cậu căn bản không có động cơ làm chuyện này.” Nhưng mà anh ta còn chưa nói hết, thì thấy Tiểu Lâm đã nhân lúc Lâm Thu Thanh còn chưa mở mắt, đẩy anh ta gục trên mặt đất, hiện trường bát dĩa một đống hỗn độn.
“Cô đang làm cái gì vậy!” Triệu Nam vội gào thét kéo Tiểu Lâm ra, lại thấy Tiểu Lâm đã rút dao găm đâm vào ngực Lâm Thu Thanh. Nhìn thấy ngực Lâm Thu Thanh n ứa ra máu tươi còn có vẻ mặt khó có thể tin của anh ta, Triệu Nam chỉ cảm thấy cả người huyết khí dâng lên, anh ta phẫn nộ nhìn về phía Tiểu Lâm, tay chỉ vào cô ta run lên: “Cô… Sao cô có thể…”
“Tôi thế nào?” Tiểu Lâm rút dao găm từ trên người Lâm Thu Thanh, mắt thấy thần thái trong con mắt anh ta trừng mình có chút tan rã, trong hốc mắt cô ta rơi xuống một giọt nước mắt: “Một mạng đổi một mạng thôi.”
Theo Lâm Thu Thanh nhắm hai mắt lại, Tiểu Lâm cúi người xuống với Thẩm Tiêu rồi biến mất ở trước mắt mọi người.
Vượng Vượng có chút đáng tiếc lại đây đá thi thể của Lâm Thu Thanh, thấy Triệu Nam trừng cô ta, cô ta có lòng tốt nhắc nhở nói: “À, tôi nhớ tới một chuyện. Thật ra anh không có ngoại tình với tôi, buổi tối ngày đó, Tiểu Lâm trở về công ty, ba người chúng ta đều uống say, việc này không sai, nhưng người chân chính lên giường với anh không phải tôi nhé ~ ha ha.”
Sau đó cô ta cũng cúi người với Thẩm Tiêu, rời khỏi thế giới này.
Thẩm Tiêu tiêu hóa hết tin tức mà các cô cung cấp, có chút khiếp sợ nhìn về phía Triệu Nam mang vẻ mặt dại ra. Có lẽ là ánh mắt của Thẩm Tiêu khiến Triệu Nam hồi phục tinh thần, anh ta nhìn Thẩm Tiêu một lát, sau đó rốt cuộc không nhịn được nằm bò ra bên cạnh ói.
Thấy thế, Thẩm Tiêu nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Thật là khi tới một xô máu chó, khi đi cũng một xô máu chó.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất