Chương 33: Cầu sinh hoang đảo 33
"Tảng san hô lớn bằng nửa người, tôi định đến gần đó xem sao nhưng đồ vật đó đã không thấy tăm hơi nữa, chắc là bị trung tâm mua sắm thu mua lại rồi." Anh Tử nói khi trung tâm mua sắm ảo thu mua đồ vật, chỉ cần mình tìm được đồ gì đó và chạm vào nó thì trong đầu sẽ có âm thanh gợi ý, hỏi mình đổi hay không đổi. Đương nhiên, điều này Thẩm Tiêu chỉ toàn nghe người khác nói lại, tạm thời cô vẫn chưa được trải nghiệm.
"San hô à..." Thẩm Tiêu mở trung tâm mua sắm ảo ra để kiểm tra, quả thật là san hô có thể bán mà còn bán được với cái giá không rẻ: "Chắc anh ta đã bán và thu về không ít tích phân."
Nhìn vận may của người ta rồi lại nghĩ về bản thân mình, Thẩm Tiêu ăn giấm.
"Tôi thấy chắc chắn sẽ không ít đâu." Anh Tử nói Dương Hoằng khác biệt so với những người còn lại, cho tới bây giờ anh ta chưa từng mở vỏ ngọc trai trước mặt mọi người. Hơn nữa, anh ta biết rõ hơn mọi người trong việc thu hoạch tích phân, có lẽ có rất nhiều thứ mà mọi người không để ý tới đều đã được Dương Hoằng lấy để đổi tích phân.
Đối với Dương Hoằng, Anh Tử cũng không đố kỵ gì, cô ta chỉ nghĩ đến một chuyện khác: "Nếu tích phân của Dương Hoằng đủ rồi thì anh ta có rời khỏi đây trước không?"
Tài nguyên trên đảo này quá thiếu thốn, cô ta không nghĩ Dương Hoằng sẽ muốn ở lại nơi này để ăn cá muối với bọn họ.
"Nếu đổi lại là cô, cô có muốn đi không?" Thẩm Tiêu hỏi ngược lại.
Anh Tử im lặng, rất hiển nhiên cô ta sẽ đi.
Sau đợt bão đầu tiên và đợt bão thứ hai, các cơn bão nhỏ khác tiếp nối nhau mà tới. Có bão vừa mới hình thành không có sức uy hiếp gì, đi ngang qua chỉ kéo theo mưa phùn. Có bão còn hung mãnh hơn cơn bão đầu tiên, cho dù bọn họ có chuẩn bị trước nhưng vẫn nếm không ít khổ.
Muốn thu hoạch phải đi cùng với mạo hiểm, từng đợt bão đi qua mang đến cho bọn người Thẩm Tiêu không ít thu hoạch.
Không những ngọc trai mà còn có các loại cá, tôm và nhiều hải sản khác. Ít nhất là trên phương diện thức ăn, họ đã không còn phải lâm vào tình trạng khan hiếm như trước. Có một lần, Thẩm Tiêu tìm được một con cá hồi hoàng kim bị thương trong khu vực đá ngầm.
Cá hồi hoàng kim rất hiếm, nếu như là trước đây, Thẩm Tiêu nhất định sẽ vui mừng không ngớt. Nhưng hiện tại cô cười không nổi vì tích phân của cô vẫn chỉ mới bằng 3, tất cả đều là ngọc trai méo và nứt. Những người khác trên đảo, tích phân đã ít nhất mười mấy rồi.
Khoảng cách chênh lệch như thế này khó tránh khỏi khiến Thẩm Tiêu nhận ra vận may của mình quá không ổn.
Nhóm bạn thấy Thẩm Tiêu mãi chưa có thu hoạch gì nên muốn chia cho cô một ít tích phân, nhưng Thẩm Tiêu đều từ chối.
"Tôi không sao." Thẩm Tiêu sốc lại tinh thần, mùa hè còn chưa kết thúc, những ngày tiếp theo nhất định sẽ còn cơ hội: "Bây giờ chỉ là vừa mới bắt đầu thôi, sau này nhất định tôi sẽ gặp phải chuyện tương tự, không thể mỗi lần đều chìa tay xin xỏ mọi người."
Có một số thứ vẫn phải do chính mình từ từ nhấm nháp và tiêu hóa.
Những ngày có bão ghé ngang, thời gian trên đảo trôi qua rất nhanh. Trong lúc vô tri vô giác, chữ "chính" ngay tại của hang lại nhiều thêm tám cái.
Trong khoảng hơn một tháng này, Thẩm Tiêu đã dần làm quen với những ngày vận may không chịu tìm đến với cô, tâm thế cũng đã bình thản hơn trước rất nhiều.
Cũng chính vào lúc này, bước ngoặt xuất hiện.
Hôm nay cô vẫn đi dọc bờ biển thu nhặt như những ngày bình thường, lúc đi trên bờ cát vô tình phát hiện được một vỏ ốc nhiều màu sắc bị cát che phủ. Khi nhìn thấy nó, Thẩm Tiêu chợt nhớ trước đó Phương Phương định làm một cái rèm che bằng vỏ ốc, vì thế nên cô mới khom người định nhặt nó về cho Phương Phương.
Không ngờ khi tay cô vừa chạm vào vỏ ốc, trong đầu liền vang lên âm thanh gợi ý từ trung tâm mua sắm ảo: Vỏ ốc màu, giá thu hồi là 0.1 tích phân, bán hay không bán?
0.1 tích phân?
Thẩm Tiêu sửng sốt, tim chợt đập nhanh.
Thứ này cũng có thể đổi được tích phân?
Cô nhặt vỏ ốc lên và đặt trên lòng bàn tay để ngắm nhìn, không biết nó bị lực đánh của sóng biển mài mòn hay sao đó mà kích thước chỉ lớn bằng quả trứng chim, tròn tròn. Dưới ánh mặt trời, lớp xà cừ bên trong sáng lấp lánh.
Nhắm mắt lại, tiếng gợi ý của trung tâm mua sắm ảo vẫn còn đó, thứ này quả thật có thể đổi lấy tích phân.
Thẩm Tiêu nhìn sang lưới đánh cá, vội tiếp tục tìm kiếm trên bờ cát. Không lâu sau cô lại tìm thấy thêm hai chiếc vỏ ốc nhiều màu khác nhưng khi cầm hai chiếc vỏ ốc này trong tay, hệ thống của trung tâm mua sắm ảo vẫn chưa đưa ra gợi ý thu hồi.