Chương 1: Trò chơi chân thật 100% chân thật đến mức nào (1)
"... Trò chơi nhập vai hoàn toàn 100% chân thật, rốt cuộc chân thật đến mức nào?"
Trái đất, phòng máy của một trường Đại học nào đó,
Nhìn vào tin nhắn trò chuyện trong nhóm, hình ảnh đầu tiên hiện ra trong đầu của Diệp Vĩ không phải trò chơi, mà là cặp đùi và lòng chính nghĩa của Bạch Hoa Hoa.
Nói chỉ tiết hơn, thì chính là The Elder Scrolls 5 mà cậu đã cài hơn 200 bản mod, cùng với hơn 100 người vợ mà chính tay cậu ấy thiết kế đã sống lại từ trong tệp lưu trữ.
Chi tiết hơn một chút nữa thì không thể nói được, nếu không thì mất nick luôn.
Biệt danh trong nhóm của cậu ấy là Thiếu Nữ Công Địch Dạ Thập Thứ, bởi vì vừa dài mà còn không nhã nhặn, các anh em trong nhóm đều gọi tắt là Dạ Thập.
“Chính là sự chân thật trên ý nghĩa mặt chữ.”
"Thị giác, thính giác, khứu giác, xúc giác, vị giác, ... toàn bộ đều như thế giới thật, dòng chảy thời gian trong thế giới trò chơi và thế giới hiện thực là 1:1, độ chênh lệch thời gian khoảng 12 tiếng đồng hồ, hơn nữa bởi vì nguyên lý kỹ thuật là sự can thiệp với mộng cảnh, cho nên thời gian chơi tương đương với ngủ.
Người anh gõ ra hai ba dòng chữ trên, biệt danh là “Quang”.
Biệt danh một chữ nghiêm túc như thế này so với cái tên nhóm “Câu lạc bộ Ngưu Mã” rõ ràng là không ăn khớp miếng nào, vì thế nên những người bạn hài hước trong nhóm, đôi khi cũng sẽ gọi ông anh này là "Ultraman""Gaia" , thậm chí gọi là "Khai Ca" hoặc là "ngầu”.
Đại Cuồng Phong Cấp Tám (quản trị viên): "Đây là thiết lập hệ giả tưởng gì đó sao? (cười)"
Lai Nhật Phương Trường (quản trị viên): "Hơn nữa nghe có vẻ hơi lâu đời rồi, cảm giác giống như thiết lập của trò chơi thực tế ảo trong mấy bài viết trên mạng đời đầu."
Bạch Câu Qua Cửa (chủ nhóm chat): "Haha, cậu đang nói đến kính thực tế ảo đeo trên đầu đúng không? Hồi đi học tôi cũng khá thích xem cái đó."
Thiếu Nữ Công Địch Dạ Thập Thứ (quản trị viên): 'Kiểu thiết lập mà giảng đạo lý như này không hợp lý nhỉ, nhà điều hành không phải vì kiếm tiên, mà chỉ vì muốn người chơi thích thôi? Nếu thật sự là chân thật 100%, vậy làm sao có thể thể hiện được sự cao quý của chiến sĩ Nhân dân tệ? Mọi người đều cày chạy hết rồi!"
Diệp Vĩ không đọc những tiểu thuyết này, nhưng cậu ta cảm thấy mình đã trải qua chín năm giáo dục bắt buộc, không giống với những người khác, so với thích thì nên truy cầu tính hợp lý hơn.
Vì thế nên cậu ta càng thích đọc huyền huyễn và linh dị hơn.
Lai Nhật Phương Trường: "Người anh em, cậu quá nghiêm túc rồi, nếu mà thật sự nói về tính hợp lý, thay vì để nhà điều hành hư cấu trong tiểu thuyết kiếm được tiền, thì để độc giả ngoài tiểu thuyết thích thú mới là thật sự hợp lý chứ?"
Đại Cuồng Phong Cấp Tám: "Không được phép nhai đi nhai lại."
Chủ đề cuộc trò chuyện rất nhanh bẻ hướng.
Tuy rằng Câu lạc bộ Ngưu Mã là nhóm chat về trò chơi, nhưng rất hiếm khi thảo luận về trò chơi nghiêm túc thế này như hôm nay.
Đặc biệt hơn nữa là một trò chơi căn bản không tổn tại, hoàn toàn là "trò chơi" dựa vào tưởng tượng mà ra.
Thế mà, mặc dù chủ đề này đã hoàn toàn đi xa rồi, nhưng người khởi xướng của chủ đề này, cũng chính là ông anh tên "Quang” kia, lại cố chấp đem chủ đề này kéo về.
Quang: "Tôi nói là nếu như nhé."
Quang: "Nếu như có một trò chơi như thế thật, thì các cậu có muốn chơi không?”
Nhìn vào cuộc trò chuyện của nhóm, Diệp Vĩ cười rồi lắc đầu:
Cái này còn phải hỏi sao?
Thiếu Nữ Công Địch Dạ Thập Thứ: "Muốn chứt Vì sao lại không muốn? Trò chơi chân thật 100%, sao lại không chơi thử, anh cũng hiểu mà (mặt cười)"
Đại Cuông Phong Cấp Tám: "+1, nhưng mà về cái thiết lập mà anh nói, tôi vẫn có chút thắc mắc, nếu như thời gian ở trong trò chơi bằng với thời gian ngủ... kỹ thuật này ứng dụng vào lúc làm việc không phải hợp lý hơn sao?”
Bạch Câu Qua Cửa: "Đù má, cậu là ma quỷ à?”
Lai Nhật Phương Trường: "Vậy tôi vẫn nên ngủ thật thì hơn. (cười khổ)”
Cai Thuốc: "Nửa đêm rồi các cậu không ngủ, nằm mơ trong nhóm sao."
"Cười chết tôi rồi."
Cá cảnh trong nhóm ngày càng nhiều.
Vẫn có một vài người tuy rằng không hề nhắn tin, nhưng vẫn âm thầm đọc những tin nhắn mà mình hứng thú. Nhóm chat trò chơi hơn hai trăm người, thành viên sôi nổi thông thường vào khoảng tâm mười người đến hai mươi người, lâu lâu cũng sẽ lòi ra hai gương mặt mới kiểu "cậu ta biết cậu, nhưng cậu không biết cậu ta., hỏi ra mới biết là âm thâm đọc tin nhắn được hơn hai năm rồi.
Ông anh tên Quang kia thì lại không quan tâm, tiếp tục chìm đắm trong thế giới của mình.
"Trên thực tế, dạo gần đây tôi vừa vào làm ở công ty này, đang nghiên cứu phát hành một trò chơi thực tế ảo hoàn toàn nhập vai."
Nhóm chat sôi nổi bỗng im ắng trong vài giây ngắn ngủi.
Nhưng rất nhanh, cứ như là đã hẹn trước, hiện ra một loạt tin nhắn liên tiếp.