Trở Lại Thi Đại Học, Nghỉ Hè Từ 10 Nguyên Kiếm Được 2 Ức

Chương 27: Bãi cát, áo tắm, vóc dáng đẹp... hóa ra cũng không tệ!

Chương 27: Bãi cát, áo tắm, vóc dáng đẹp... hóa ra cũng không tệ!
Cuối tuần.
Thị trường chứng khoán đóng cửa, không giao dịch.
Lý Dịch vẫn đến phòng tập như thường lệ.
Hẹn Cố Mạn Mạn và Phạm Văn Tư tập cùng.
Tiện thể chỉ điểm Cố Mạn Mạn kiến thức về cổ phiếu.
Hướng dẫn Phạm Văn Tư kiến thức lập trình, giúp hoàn thiện "Nhảy Nhảy Một Cái".
Lập trình thì Lý Dịch không có vấn đề.
Còn kiến thức về cổ phiếu... Cậu ta chỉ có thể nói là dựa vào năng lực "Dự báo tương lai", suy ngược xu hướng cổ phiếu.
Tìm kiếm logic đằng sau các cổ phiếu tăng giá.
Thêm vào việc tự học hỏi không ngừng.
Tiến độ cũng rất nhanh.
Lừa phỉnh Cố Mạn Mạn chút đỉnh không thành vấn đề.
"Buổi chiều đi chơi đi, hôm nay không giao dịch, chán quá à ~"
Giữa trưa ăn cơm, Cố Mạn Mạn tỏ vẻ thiếu nhiệt tình.
Nếu là ngày giao dịch, ngày nào cũng nhìn cổ phiếu lên, là có tiền kiếm.
Dù kiếm không nhiều, cũng hăng hái như uống máu gà.
Nhưng ngày nghỉ, học kiến thức tài chính thật sự hơi chán.
Nhìn Tư Tư cắm cúi gõ bàn phím, cô cảm thấy Phạm Văn Tư bị Lý Dịch xem như công cụ lao động.
Cố Mạn Mạn rủ: "Tư Tư, chiều nay chúng ta đi chơi đi."
Phạm Văn Tư dừng tay, khẽ lắc đầu: "Nhưng tớ còn phải làm việc."
Dù đang gõ máy tính, Phạm Văn Tư vẫn phải để mắt đến quầy lễ tân.
Có khách đến cần quẹt thẻ, lấy chìa khóa.
"Vậy mai đi!"
Cố Mạn Mạn tuyên bố luôn: "Quyết định vậy đi."
"Tư Tư cậu suốt ngày hết phòng tập lại thư viện, lúc nào cũng học hoặc phát triển phần mềm... Mai nghỉ một bữa đi, cấm từ chối!"
Nói xong, Cố Mạn Mạn liếc xéo Lý Dịch.
Tại thằng cha này hết, bắt Tư Tư phát triển game gì không biết.
Mấy hôm nay cứ cắm đầu vào cái game đó.
Lý Dịch hiểu ý: "Tư Tư, phát triển game không cần gấp vậy đâu, mai mọi người đi chơi một bữa, nghỉ ngơi hợp lý sẽ học và làm việc hiệu quả hơn."
"Cậu không đi, tớ với Mạn Mạn chỉ có nước học tiếp thôi!"
"Vậy thì... được thôi ạ!"
Phạm Văn Tư ngẫm nghĩ rồi cũng đồng ý.
Lý Dịch với Cố Mạn Mạn đều nói vậy, cô không tiện từ chối.
Cô cứ thấy... không ổn sao ấy, cứ như thể cô đang ép Lý Dịch và Cố Mạn Mạn học hành và làm việc chăm chỉ vậy.
...
Hôm sau.
Cố Mạn Mạn gọi một chiếc xe thương vụ.
Cả ba người đều chưa có bằng lái.
Lý Dịch đã thi xong môn hai.
Còn lại môn ba và môn bốn.
Chắc chắn hè này sẽ lấy được bằng.
Lên xe, tài xế chở thẳng ba người đến khu Tinh Vịnh.
Thành phố Nguyên Giang giáp biển, nhưng chỉ một phần nhỏ khu Tinh Vịnh là có biển, cách khu Uyển Thành chỗ Lý Dịch ở khá xa.
Lái xe mất hơn ba tiếng đồng hồ.
Đến khách sạn ở khu Tinh Vịnh thì đã giữa trưa.
Cố Mạn Mạn đã đặt sẵn bữa trưa, đến là ăn luôn.
Đến lúc này Cố Mạn Mạn vẫn chưa nói đi đâu chơi, bảo cứ đến rồi biết.
Ai ngờ là đến khu Tinh Vịnh này ngắm biển!
Dạo này, Cố Mạn Mạn theo Lý Dịch đầu tư, kiếm được hơn một vạn.
Tiền này bao ăn tối mỗi ngày cũng không hết.
Lần này đi chơi, Cố Mạn Mạn nói sẽ bao hết.
"Nhanh lên, bộ này là kín đáo lắm rồi đó ~"
"Oa ~ dáng Tư Tư đẹp quá!"
"Tớ nhìn còn muốn sờ thử, tí nữa Lý Dịch chắc lác mắt luôn!"
Trong phòng thay đồ.
Cố Mạn Mạn đã thay áo tắm.
Là bộ liền thân, có kiểu quần bèo nhún ngắn.
Cao mét bảy mấy, đôi chân dài trắng như ngọc, thậm chí còn phản quang, cực kỳ bắt mắt!
Còn Phạm Văn Tư mặc áo tắm rời, nhưng cũng là loại kín đáo nhất, cơ bản là áo thun + quần short, tất nhiên là có quần bảo hộ bên trong.
Dù vậy, dáng người nảy nở của Phạm Văn Tư vẫn khiến bộ áo tắm nổi bật những đường cong kinh người.
Nhờ dạo này theo Cố Mạn Mạn và Lý Dịch tập thể hình.
Giờ Phạm Văn Tư săn chắc hơn nhiều.
Sau khi thay áo tắm, có thể thấy rõ hiệu quả rất tốt.
Cơ bắp trên người rắn chắc hơn.
Cơ mông được Cố Mạn Mạn giúp cô tập trung cải thiện.
Khiến dáng mông càng thêm đầy đặn!
Dáng người thế này, chắc chết người!
Phạm Văn Tư chưa từng mặc áo tắm.
Đến váy cũng ít mặc.
Huống chi là váy ngắn.
Dù có quần bảo hộ, cô cũng thấy ngại ngùng.
"Tớ... hơi ngại!"
Mặt Phạm Văn Tư ửng đỏ.
Không biết là do trời nóng hay do ngại?
Chắc cả hai!
Cô đưa tay giữ mép váy, không dám ra khỏi phòng thay đồ.
"Đi thôi, sợ gì chứ, đây là bãi biển của khách sạn, người ngoài đâu vào được, mà giờ khách sạn cũng không đông khách..."
Cố Mạn Mạn kéo tay Phạm Văn Tư, chạy lon ton ra khỏi phòng thay đồ.
Lý Dịch đã thay quần soóc, còn đeo kính râm.
Lúc này, cậu ta đang nằm dưới ô che nắng, uống nước chanh ướp lạnh, ngắm các em bikini trên bãi cát!
Hôm nay là chủ nhật.
Bãi cát là khu vực riêng của khách sạn.
Không mở cửa cho người ngoài.
Chỉ khách ở khách sạn mới được đến chơi.
Hiện tại chưa phải mùa hè... Lý Dịch được nghỉ là do cậu ta là học sinh vừa thi đại học xong.
Kỳ nghỉ hè chính thức còn vài ngày nữa mới bắt đầu.
Nên người không đông, nhưng ở được khách sạn Cố Mạn Mạn đặt... lại còn là khách sạn có bãi biển riêng, giá không hề rẻ.
Chất lượng các em trên bãi cát cũng rất ổn!
"Biết ngay mà, thằng cha này quả nhiên đang ngắm gái ~"
Lúc này, Cố Mạn Mạn kéo Phạm Văn Tư tới, thấy Lý Dịch đeo kính đen, nằm dài trên ghế, ngắm các em bikini cách đó không xa.
Lý Dịch hào phóng thu lại ánh mắt.
Đánh giá Cố Mạn Mạn và Phạm Văn Tư hai cô nàng xinh tươi.
Yêu tinh đúng là yêu tinh, nhan sắc khỏi bàn, tóc cột đuôi ngựa, mặc áo tắm liền thân, thêm chiếc quần trắng viền ren ngắn như vẽ rồng điểm mắt, khiến đôi chân trắng càng thêm nổi bật, quyến rũ!
Chân tinh... danh bất hư truyền!
Phạm Văn Tư thì kín đáo hơn!
Áo thun + váy ngắn thành bộ đồ tắm, nhiều người mặc ra đường còn hở hang hơn bộ này!
Nhưng bộ áo tắm kín cổng cao tường này mặc lên người cô, quả thực làm nổi bật những đường cong kinh người, mà còn không được cử động mạnh... nếu không sẽ nảy tưng tưng!
"Đến biển, ngoài tắm ra thì làm gì, còn gì bằng ngắm gái!" Lý Dịch đánh giá hai người, nói: "Trước hai vị mỹ nữ chưa đến, tớ chỉ còn cách ngó nghiêng người khác, giờ hai đại mỹ nữ tới rồi, tớ chả biết nên nhìn ai nữa, xinh quá!"
Cố Mạn Mạn hơi ngạo kiều nói: "Đúng vậy, bản tiểu thư xinh đẹp khỏi cần cậu khen."
Lý Dịch đánh giá Cố Mạn Mạn.
Nhìn từ trên xuống dưới.
Thấy bộ áo tắm liền thân của cô nàng chẳng tạo đường cong bao nhiêu, so với Phạm Văn Tư bên cạnh thì một trời một vực.
"Nói đúng ra thì, tủ sắt nhà mình không có gì đáng giá, khỏi cần khóa!"
Cố Mạn Mạn nghe Lý Dịch nói vậy, mặt đầy dấu chấm hỏi.
Một lúc lâu sau vẫn chưa hiểu.
Mãi đến khi liên tưởng tới ánh mắt săm soi của Lý Dịch.
Cuối cùng dừng lại ở "gấu" của mình.
Cô mới hiểu ra ý nghĩa câu nói.
Cố Mạn Mạn tức giận cởi dép, ném thẳng vào Lý Dịch: "Chết đi!!"
Phạm Văn Tư thì thật sự ngại ngùng.
Mặt cô vẫn đỏ ửng.
Thấy Lý Dịch và Mạn Mạn trêu nhau, chạy xa, cô mới đỡ hơn chút.
Nhưng... cô cũng cảm thấy, Lý Dịch có nhìn "gấu" của cô.
Dù Lý Dịch đang đeo kính đen.
"Quả nhiên... Mạn Mạn nói đúng, Lý Dịch đúng là đồ dê xồm, thích ngực to!"
Không hiểu vì sao, Phạm Văn Tư bỗng cảm thấy, ngực mình to... hình như cũng không tệ.
Trước kia vì phát triển hơn hẳn bạn bè đồng trang lứa.
Cô luôn bị bạn học bàn tán.
Cô đã từng cảm thấy tự ti vì dáng người quá khổ!
Giờ được Cố Mạn Mạn thuyết phục, đi tập thể hình cải thiện vóc dáng.
Thêm cả tên dê xồm Lý Dịch... à không, là cậu con trai kia lại thích như vậy!
Phạm Văn Tư bỗng cảm thấy, vóc dáng đẹp... hình như không phải chuyện xấu?!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất