Chương 21 - Đem bản thân giao cho tôi
.
La Đức là một nhân viên già dặn kinh nghiệm của Vạn Thế Hồng, rất giỏi nịnh nọt, ỷ thế hiếp người. Là bia đỡ đạn ở giữa nhân vật phản diện điển hình là những kiểu người như hắn.
Mục tiêu lần này của hắn là một cô nhi không quyền không thế, ở vùng ngoại ô thuê vài mẫu hoa điền, mở một shop online, tính cách hướng nội, quan hệ giữa người với người rất đỗi bình thường. Đối phó với loại tiểu nhân vật này còn không phải là dễ như trở bàn tay à? Cho nên hắn sử dụng thủ đoạn đơn giản mà thô bạo. Trước tiên phá hủy hoa điền của cô, khiến cho cô tổn thất nghiêm trọng, rồi sau đó cho một ít ngon ngọt để cho cô cam tâm tình nguyện đồng ý chiêu mộ.
Tưởng tượng tốt đẹp như thế nhưng hiện thực lại quá tàn khốc.
Vốn dĩ hôm nay có thể hoàn thành nhiệm vụ, kết quả vừa đến cửa đã bị hộ vệ không biết từ nơi nào nhảy ra ngăn lại. La Đức cho rằng những người này là do Lạc Y mời đến sau khi hoa điền của cô bị hủy nên cũng không để ý, đương nhiên lại càng không để ý sát khí tỏa ra trên người hộ vệ, la to về phía trong phòng.
Đương sự như ý nguyện bị hắn gọi ra, nhưng người đàn ông đi theo sau là cái quỷ gì?
La Đức quả thực không thể tin vào hai mắt mình, đó là Hạ Lẫm? Là Hạ Lẫm? Là Hạ Lẫm đó?!
Hạ lẫm đi đến bên cạnh An Nhàn, đứng sóng vai với cô, ánh mắt bình tĩnh nhìn La Đức, thản nhiên hỏi:
"Vừa rồi cậu nói cái gì?"
Vừa rồi hắn nói cái gì à? La Đức hốt hoảng hồi tưởng lại một chút, hắn vừa rồi hình như nói: "Cái vòng luẩn quẩn bên trong giới y dược này, nếu cậu không có quyền thế thì không tiếp tục nổi đâu."
Sau đó nhìn người đàn ông gần như đã đứng trên đỉnh cao quyền lực bên cạnh Lạc Y kia, nước mắt La Đức cũng muốn rơi xuống hết: "Anh trai của tôi ơi, sao anh không nói sớm là mình quen biết Hạ Lẫm nha! Có bắp đùi tốt như vậy mà anh không lấy ra khoe khoang, giấu trong nhà để mọc nấm à?
"Không phải nói muốn ký hợp đồng sao?" Hạ lẫm lại nói: "Lấy ra đây cho tôi xem thử."
La Đức theo bản năng đem hợp đồng trong tay giấu ra sau lưng, gượng cười nói: "Ha ha, ngài hiểu lầm rồi, nào có hợp đồng gì chứ?"
Hạ Lẫm nhìn thoáng qua Phi Thác ở trước cửa, người phía sau hiểu ý lập tức đoạt lấy hợp đồng trong tay La Đức, đưa đến trước mặt Hạ Lẫm.
La Đức không dám nói lời nào, mồ hôi trên trán từng dòng chảy xuống.
Hạ Lẫm nhanh chóng đảo qua hợp đồng, trên mặt nhìn không ra vui giận, nhưng áp lực bốn phía làm cho tay chân người ta phát run.
An Nhàn đến gần liếc mắt một cái, phát hiện giá thu mua Phi Hành Tề và Khinh Trần Đan không thay đổi, chia hoa hồng hằng năm vẫn là "1%", nhưng lại tăng thêm một điều khoản mới, là bản quyền tất cả tân dược sau này nếu cô nghiên cứu phát minh ra đều thuộc về Vạn Thế Hồng.
"Đây là hợp đồng mà các người chuẩn bị cho Lạc Y?" Thanh âm gợn sóng không sợ hãi của Hạ Lẫm đánh vỡ yên lặng lại làm cho không khí lúc này trở nên càng thêm áp lực.
Môi La Đức run rẩy, muốn giải thích nhưng lại vì quá khẩn trương mà không thể nào nói thành lời.
Hạ Lẫm quay đầu nhìn về phía An Nhàn: "Vừa rồi nghe hắn nói cậu gặp chuyện phiền phức, phiền phức ra sao? Có liên quan đến chuyện hai ngày nay cậu không tiếp tục kinh doanh à?"
Lời này vừa nói ra, An Nhàn còn chưa có phản ứng gì thì La Đức bên kia đã run như trống. Hắn chợt ngẩng đầu, gần như dùng ánh mắt cầu xin nhìn An Nhàn: Đừng nói, xin anh đừng nói!
Không tiếp tục kinh doanh là An Nhàn cố ý làm, mục đích là vì muốn mau chóng đem những người này dẫn đến. Hiện giờ mục đích đã đạt được, cô bất cứ lúc nào cũng có thể trừng trị những người này, không cần phải mượn tay Hạ Lẫm. Vì thế cô trả lời: "Không có gì, là vì bận quá nên không có thời gian mở cửa."
Hạ lẫm lại cho rằng An Nhàn quá tốt bụng, dù bị ức hiếp nhưng cũng không muốn làm khó đối phương.
Hắn nheo mắt lại, đôi mắt lạnh như băng thẳng tắp bắn về phía La Đức.
"Cậu tự mình khai báo hay là để tôi tự mình tra?"
Hai chân La Đức như nhũn xuống, run rẩy không dám trả lời. Nói cũng chết, mà không nói cũng chết, dứt khoát vẫn nên không nói...
Thấy hai bên giằng co, An Nhàn thực sự không muốn ở trong này lãng phí thời gian, bèn mở miệng nói: "Không cần ép hỏi bọn họ nữa, mọi chuyện là như vầy. Vào tối hôm trước có mấy người trộm chạy tới hoa điền của tôi phóng độc, phá hủy diệt không ít hoa cỏ.""
Phóng độc!
Trong mắt Hạ Lẫm hiện lên một tia tức giận, hành vi xấu xa như thế vậy mà Lạc Y còn muốn buông tha cho bọn họ sao?
"Phi Thác." Hạ Lẫm lạnh giọng quát, "Đem những người này tới cục cảnh sát, sau đó gọi người thu thập chứng cứ."
"Vâng." Thác Phi xách La Đức thiếu chút nữa quỳ xuống đất dậy, ném cho hộ vệ bên cạnh, rồi mới mở máy liên lạc ra truyền đạt mệnh lệnh cho người phía dưới.
"Còn cậu theo tôi vào đây." Hạ Lẫm thuận tay đưa ra sau lưng cô, đưa cô vào nhà.
"Tôi không phải đã nói rồi sao?" Hạ lẫm nghiêm túc nhìn cô.
"Gặp phiền phức gì thì cứ nói với tôi, tôi sẽ giúp cậu giải quyết. Bị người khác bắt nạt, làm sao có thể nén giận như thế?"
Nhưng mà, cô hoàn toàn có thể tự mình giải quyết nha.....
An Nhàn biết Hạ Lẫm là có ý tốt, mỉm cười nói: " Nếu lần sau lại tiếp tục gặp phải phiền phức gì mà tôi không giải quyết được, tôi nhất định sẽ tới tìm anh hỗ trợ."
"Nhớ kỹ." Hạ Lẫm cảm thấy về sau bản thân nhất định phải nhìn chằm chằm thật kỹ, tựa như cô hoàn toàn không có cách nào làm người ta yên tâm.
Người nào đó bắt đầu từ nay về sau, liền nhận định An Nhàn bơ vơ không nơi nương tựa, tâm địa thiện lương cần hắn bảo vệ.
Giữa trưa, An Nhàn mời Hạ Lẫm vào nhà ăn một bữa cơm, sau đó mới đưa hắn tới phòng làm việc, giúp hắn kiểm tra tinh thần lực bị tổn thương.
Trị liệu sư giúp người khác kiểm tra tinh thần lực bị tổn thương, dựa vào độ nhạy cảm của bản thân đối với tinh thần lực. Cấp bậc tinh thần lực của Lạc Y chỉ ở cấp D, theo lý mà nói cô không có năng lực cũng như không có tư cách thay thế một vị cường hóa giả tinh thần cấp S tiến hành kiểm tra. Nhưng Hạ Lẫm cũng không biểu hiện bất cứ sự khinh thường nào, tùy ý để cô tiếp xúc với thế giới tinh thần yếu ớt nhất của mình.
Hạ Lẫm thậm chí tận lực áp chế tinh thần lực của mình, để tránh việc trong quá trình kiểm tra không cẩn thận làm tổn thương đối phương.
An Nhàn nhanh chóng phát hiện ra hắn đang căng thẳng, lên tiếng nói: "Thả lỏng, đem bản thân giao cho tôi."
Những lời này làm cho trong lòng của Hạ Lẫm run lên, thân thể tựa như bị điện giật, tê tê dại dại.
Trên trán truyền đến cảm xúc ấm áp, một cỗ tinh thần lực ôn hòa bao vây lấy hắn, giống như đặt mình trong biển rộng, rộng lớn mênh mông, gợn sóng dập dờn.
Dưới sự vỗ về ôn nhu dịu dàng, thần kinh căng thẳng của Hạ Lẫm dần dần trở nên thư giản, cảm giác đau đớn tra tấn hắn lâu dài trước kia tựa như bị đẩy đi xa.
Giờ khắc này, hắn giống như một đứa trẻ sơ sinh bình thường, không một chút đề phòng nào đối với An Nhàn.
Khi Hạ Lẫm mở mẳt ra, trong phòng chỉ còn lại một mình hắn, sắc trời ngoài cửa sổ đã ảm đạm, chẳng hay chẳng biết, vậy mà đã qua bốn năm giờ.
Trong lòng Hạ Lẫm kinh sợ không thôi, không chỉ kinh sợ với việc An Nhàn có năng lực trị liệu tinh thần đặc biệt, mà còn khinh sợ sự tín nhiệm của mình đối với cô. Vừa rồi chỉ cần đối phương hơi có dị động, tinh thần của hắn có khả năng sẽ rơi vào hỗn loạn.
Hạ Lẫm cảm giác được tinh thần vô cùng yên ổn, đau đớn cũng đã biến mất, mặc dù là tạm thời nhưng năng lực của Lạc Y vẫn khiến hắn cảm thấy rất mừng rỡ.
Ra khỏi phòng, men theo cảm ứng tinh thần, Hạ Lẫm tìm được thân ảnh thon dài kia ở trong sân.
Bất cứ lúc nào, nơi đâu, bất kể ngồi dựa đi đứng, người này dường như có thể hòa hợp thành một với tất thảy mọi thứ xung quanh, thấy như thế nào cũng rất thoải mái.
"Anh đã tỉnh rồi à?" An Nhàn buông dược liệu phơi nắng trong tay, đi đến bên người Hạ Lẫm nói: "Tinh thần tổn thương của anh, tôi đại khái đã hiểu biết rõ ràng, nhưng mà cấp bậc tinh thần lực của anh rất cao, tạm thời tôi không có biện pháp giúp anh chữa khỏi ngay lập tức, chỉ có thể chậm rãi điều trị."
Hạ Lẫm gật gật đầu, hắn biết rõ trị liệu tổn thương cho tinh thần lực cấp S quả thực khó khăn, cũng không bất ngờ đối với kết quả này. Nhưng mà hắn lại không chú ý là An Nhàn chỉ nói không có biện pháp nào chữa khỏi "ngay lập tức".
"Nếu anh không còn việc gì khác, vậy thì mời trở về." An Nhàn chỉ tay ra ngoài cửa:"Phó quan của anh đã tới hỏi vài lần, nếu như không cảm ứng được tinh thần và hơi thở ổn định của anh, chỉ sợ hắn đã muốn lao vào cướp người."
Hạ Lẫm im lặng, lần đầu tiên hắn cảm thấy được phó quan của mình rất thiếu kiên nhẫn. Hắn không phải chỉ ngủ một lúc thôi sao, làm gì phải ngạc nhiên như thế?
( Phi Thác: Chỉ ngủ một lúc gì chứ?! Năm tiếng đồng hồ đó, ngài, cho dù ngài có uống thuốc thì cũng không thể ngủ lâu được như vậy đâu! QAQ)
Nhìn xem thời gian, quả thực không còn sớm.
"Lần sau gặp lại." Hạ Lẫm cáo từ rời đi.
Lại nói đến mấy người La Đức, sau khi bị đưa vào cục cảnh sát thì rất nhanh liền nhận tội, còn khai ra cả Sài Tử Dân. Sài Tử Dân tỏ vẻ phẫn nộ vô cùng, tuyên bố bản thân vốn dĩ không hề sai khiến thủ hạ đến phóng độc vào hoa điền của người khác. Ngay cả Lạc Y là cái củ tỏi gì thì hắn có biết đâu. Từ trình độ nào đó mà nói, hắn quả thực không có nói sai, đối với sự lên án thủ hạ, hắn hô to oan uổng. Nhưng mà do các loại nhân chứng căn cứ chính xác sáng tỏ, hắn chỉ có thể ngậm "oan" chịu phạt, trong lòng cực kỳ oan ức.
Chuyện này, Phi Thác đương nhiên sẽ không dùng danh nghĩa của Hạ Lẫm, mà là tìm một gã thuộc hạ cấp dưới giao cho hắn xử lí. Dù sao thân phận Hạ Lẫm vô cùng đặc biệt, nếu như bị người khác phát hiện ra hắn vì một người bình thường mà ra mặt, tất nhiên sẽ là cơ hội để người khác chú ý. Cho dù là hắn hay là người chủ tiệm kia, cũng đều là một chuyện phiền phức.
Hạ Lẫm cũng không biết, trong khoảng thời gian hắn ngủ say này, Phi Thác đã từng cảnh cáo An Nhàn:
"Không cần để lộ ra bên ngoài rằng cậu có quan hệ với Hạ gia, bằng không hậu quả tự cậu gánh lấy."
An Nhàn đương nhiên không thèm để ý, cô hoàn toàn không biết bản thân cùng Hạ Lẫm có quan hệ gì đáng giá để tiết lộ ra.
Vào ban đêm, Hoa Hoa Thế Giới một lần nữa treo biển hành nghề buôn bán.
Khu bình luận lập tức bùng nổ, nhóm Hoa hữu gào khóc thảm thiết chào đón Minh chủ trở về.
【 Aaaaaaaa, Minh chủ, cuối cùng anh cũng xuất hiện rồi!!!!】
【 Minh chủ, một lời không hợp liền đóng tiệm là có ý gì đây? Không biết còn tưởng cậu mang theo khoản tiền chạy trốn nữa đấy!】
【 Lần sau trước khi không tiếp tục kinh doanh có thể thông báo một tiếng không? Ít nhất cũng để chúng tôi biết vì sao cậu không tiếp tục kinh doanh và cả khi nào thì khai trương lại nữa! 】
【 Minh chủ, anh còn như vậy thì sẽ mất đi bảo bối đó, anh có biết hai ngày nay tui như thế nào không? Quả thực ruột gan như đứt từng khúc, tứ chi điên cuồng. 】
【 Minh chủ, có phải là cậu bị bệnh rồi không? Nếu do thân thể không thoải mái thì phải nghỉ ngơi cho thật tốt, chúng tôi vẫn sẽ luôn ủng hộ cậu! 】
【 Mấy ngày nay thường xuyên thấy Hoa Hoa Thế Giới có người phê bình, Minh chủ sẽ không phải là bị đối thủ cạnh tranh theo dõi đấy chứ? 】
【 Suy đoán của Lầu trên rất có khả năng, Minh chủ, cậu yên tâm, ánh mắt của quần chúng sáng như tuyết, bất luận là phê bình cái gì cũng không thể lay động được vị trí của cậu trong lòng tụi tui đâu. 】
【 Minh chủ, tranh thủ thời gian chiêu đãi vài loại tân dược, trấn an tâm hồn tổn thương của tụi tui một chút đi! 】
【 Đồng ý! 】
........
Nhìn đến những lời nhắn này, trong lòng An Nhàn sinh ra một cỗ ấm áp.
Cảm giác có người lo lắng, thật tốt.
Để báo đáp nhóm Hoa hữu đã trân trọng và ủng hộ, An Nhàn quyết định phá của một lần, phát nhiều phúc lợi.
【 Thông báo: Từ ngày 15 tháng 2 đến ngày 25 tháng 2, những người mua đã tiêu phí ở bổn tiệm từ 1000 điểm trở lên, đều nhận được một chậu hoa cỏ. 】
【 Minh chủ muôn năm! 】
【 Minh chủ thật hào phóng! 】
【 Minh chủ, cuối cùng anh cũng hào phóng được một lần. 】
Lúc này còn chưa xong, ngay sau đó lại có thông báo thứ hai.
【 Thông báo: Năm ngày sau tuyên bố tân phẩm, số lượng bán đấu giá: 20, danh sách miễn phí: 5. Từ lần phát sóng trực tiếp tân dược này chọn ra năm vị có điều kiện tốt nhất, đưa tặng một danh sáng miễn phí tân dược. 】
Một lần hai thông báo, khu bình luận hoàn toàn bùng nổ.
Gia tăng số lượng bán đấu giá và danh sách miễn phí rồi thì không nói, mà phát sóng trực tiếp tân dược lại còn có cơ hội đạt được danh sách miễn phí tân dược lần sau nữa! Tất cả mọi người đều bắt đầu xoa tay, thề rằng nhất định phải cướp được tân dược lần này, bởi vì để bản thân có cơ hội phát sóng trực tiếp, cũng đạt được một phần miễn phí tân dược.
Hiện tại trong lòng mọi người chỉ có duy nhất một ý niệm trong đầu: Tân dược mau mau tuyên bố đi!
oOo