Chương 23: Cô ta chính là cá Koi mà hậu thế nói 2
Cô ta chính là cá Koi mà hậu thế nói 2Sau đó, bởi vì vấn đề tác phong mà Trần Nguyệt Thăng ném đi chức vị tiểu đội trưởng, còn xám xịt cưới quả phụ.
Điền Tĩnh lại diễn một phen thâm tình khóc lóc kể lể, khiến Trần Nguyệt Thăng cảm thấy có lỗi với cô ta, cuối cùng cũng không đòi lễ hỏi và xe đạp về, coi như đó là đền bù.
Có lẽ cái gì không có được mới là tốt nhất, cho dù sau khi kết hôn với góa phụ, Trần Nguyệt Thăng vẫn thâm tình với Điền Tĩnh như cũ, là một con chó trung thành nhất của cô ta, Điền Tĩnh chỉ chỗ nào anh ta cắn chỗ đó.
Không lâu sau, thanh niên trí thức xuống nông thôn, cuối cùng thì chân mệnh thiên tử của Điền Tĩnh cũng ngồi ô tô, mang theo hoa hồng tới thôn Đại Lao Tử.
Người đi cùng còn có anh.
Cố Nguyệt Hoài nghĩ tới chuyện cũ khiến trong lòng tràn ngập thăng trầm khó có thể chịu đựng. " Trần Nguyệt Thăng! Còn không buông tay! Cậu bị làm sao thế? Lên làm tiểu đội trưởng thì lợi hại à? Còn dám động thủ đánh người? Có phải muốn vào cục cảnh sát không? " Một giọng quát chói tai từ xa truyền đến, mang theo cảm xúc đau lòng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Cố Nguyệt Hoài định thần lại, bình tĩnh nhìn về phía người tới.
Đó là một người đàn ông đội mũ giải phóng màu xanh, mặc quân phục giải phóng cùng màu, ông ta khoảng sáu mươi tuổi, khuôn mặt đầy dấu vết của thời gian, nói tới nói lui còn dày đặc khẩu âm địa phương.
Người đàn ông này tên là Vương Phúc, là bí thư chi bộ của đại đội sản xuất Đại Lao Tử.
Vương Phúc văn hóa cấp tiểu học, thuộc nhóm người có văn hóa trong thôn, từng đảm nhiệm vị trí kế toán của đại đội, sau năm 70 thì lên làm bí thư chi bộ của đại đội sản xuất, thậm chí một lần làm đến hơn mười năm, rất có uy vọng trong thôn.
Phía sau ông ta còn có chủ nhiệm hội phụ nữ Hoàng Phượng Anh và một người đàn ông trung niên cao to nữa.
Hoàng Phượng Anh thì không cần nhiều lời, còn người đàn ông trung niên này lại khá có địa vị, chính là đội trưởng đội dân quân của đại đội, Lôi Đại Chùy.
Đội dân quân là lực lượng dự bị, là tổ chức vũ trang quần chúng không tách rời khỏi sản xuất.
Lôi Đại Chùy có một " tiểu phân đội dân quân" dưới tay, trong tay còn có mấy khẩu súng săn, cho nên ở niên đại này, đội trưởng đội dân quân tại các đại đội có quyền lợi không hề kém cục trưởng công an ở trong huyện.
Phạm vi kiểm soát của Lôi Đại Chùy không chỉ giới hạn ở một đại đội sản xuất Đại Lao Tử.
Ngày thường trong tuần, ông ta còn đi khắp các công xã, chuyên môn làm đấu tranh giai cấp, đả kích phần tử đầu cơ trục lợi trên chợ đen và tịch thu tất cả các mặt hàng bị cấm trên thị trường.
Đời trước, khi Điền Tĩnh báo cáo cha cô ta, đã vụng trộm nói cho Lôi Đại Chùy.
Cố Nguyệt Hoài biết Nhậm Thiên Tường là một kẻ hèn nhát.
Mặc dù trong thành phố như đang giẫm trên băng mỏng, vô cùng muốn thông qua bảo bối nhà họ Cố để đông sơn tái khởi, có được sống cuộc sống tốt đẹp.
Nhưng chỉ cần bị súng chĩa vào, chắc chắn anh ta sẽ bị dọa đến lật lọng.
Một khi Lôi Đại Chùy cắm một chân vào, vậy thì chuyện này sẽ không thể tuỳ ý nói lung tung được nữa.
Tuy nhiên cô đã nói rồi, nếu Điền Tĩnh muốn xé toang miếng thuốc cao da chó Nhậm Thiên Tường này thì cũng phải lột mất một tầng da! Nếu quả thật để cô ta dễ dàng nhảy ra ngoài vòng tròn như vậy, thì cô thật sự sống uổng phí một lần.
Trần Nguyệt Thăng bị người do Lôi Đại Chùy mang đến kéo ra, anh ta còn đang thở hổn hển, khuôn mặt vốn đen nhánh đỏ bừng lên, rõ ràng là đã đánh vào đầu ai đó, nhìn ánh mắt anh ta trừng mắt về phía Nhậm Thiên Tường không khác gì đang nhìn một người chết cả.
Về phần Nhậm Thiên Tường, thì giống một con chó chết nằm trên mặt đất, thậm chí không còn sức lực để cuộn tròn người lại.
Trần Nguyệt Thăng ra đòn mạnh nên mặt anh ta sưng rất to, đến mức còn rụng mất ba cái răng.
Hoàng Phượng Anh nhìn hoàn cảnh khốn khổ của Nhậm Thiên Tường, trong lòng tức giận đến phát run, bà ấy không nhịn được đẩy Trần Nguyệt Thăng một thanh, nghiêm nghị nói: " Trần Nguyệt Thăng! Cậu có biết đây là hành động gì không? Đó là hành vi chủ nghĩa tư bản bị người lên án! " " Bây giờ là xã hội mới, mọi người đều là giai cấp đồng chí, sao cậu có thể đánh người ta thành như thế này? " " Câu đang bôi đen giai cấp nông dân chúng tôi! Nhất định phải nghiêm khắc phê bình! "