Trọng Sinh 80: Nữ Thầy Tướng (Dịch)

Chương 49 -

Chương 49 -


Nhưng Diệp Hoan nhanh chóng bỏ đi suy nghĩ lung tung, sư phụ bắt đầu chính thức giảng giải tri thức tướng học cho cô rồi.
Tri thức tướng học thông thường khó hiểu, bởi vì nghe có hơi lệch lạc, liên quan tới bát quái kinh dịch, không chăm chỉ học, nếu tự đọc sách học, không dễ học được. Nhưng lúc Kỷ sư phụ giảng, sẽ thường chen vào một số câu chuyện tướng học làm ví dụ, giảng rất hài hước thú vị, thi thoảng sẽ dựng ra tình huống, bảo Diệp Hoan đoán tiếp theo sẽ xảy ra cái gì, rất dễ điều động tính tích cực học tập của Diệp Hoan.
Diệp Hoan càng nghe càng hứng thú, cô đưa các nghi vấn mình gặp phải lúc tự học ban đầu hỏi sư phụ, cuối cùng được giải đáp ở chỗ sư phụ.
Đây chính là khác biệt giữa có sư phụ và không có sư phụ. Tuy Diệp Hoan có được truyền thừa vô cùng toàn diện, nhưng lần đầu tiên cô tiếp xúc với tri thức ở phương diện này, tự học vẫn rất phí sức, chi bằng có sư phụ giảng giải dễ hiểu đơn giản hơn nhiều.
Hơn nữa tri thức tướng học coi trọng truyền thừa hơn, nếu không bái sư, chắc chắn không được sự hướng dẫn ân cần và bồi dưỡng trọng điểm của sư phụ. Cũng tức là nói nếu để Diệp Hoan tự học truyền thừa trong đầu, có thể phải tự học rất lâu, mà có sư phụ hướng dẫn, có thể nhanh chóng thông hiểu, giúp mình học được tinh túy bên trong.
Cho nên nói Diệp Hoan đúng lúc gặp được Kỷ sư phụ quả thật là may mắn vô biên.
"Sư phụ, thực ra con quên nói với người một chuyện."
Kỷ đạo trưởng nhàn nhạt nhìn đồ đệ, hỏi: "Chuyện gì?"
"Sư phụ, công pháp mà con tu luyện đã giúp con mở Mắt Âm Dương, bây giờ con có thể nhìn thấy màu sắc khí vận trên người người khác..."
Diệp Hoan nói đặc tính công pháp của cô cho sư phụ biết. Dù sao sớm muộn sư phụ cũng biết, chi bằng nói sớm cho ông ấy.
"Cái gì, thế mà lại còn có công pháp như thế này?" Cuối cùng Kỷ đạo trưởng không bình tĩnh được nữa, sau đó ông ấy thở dài một tiếng nói: "Có thể thấy khí vận của con nghịch thiên, thế mà lại giúp con nhặt được công pháp như vậy, con biết người trong huyền môn muốn mở Thiên Nhãn khó cỡ nào không..."
Kỷ đạo trưởng không nhịn được ngưỡng mộ vận khí tốt của đồ đệ nhỏ.
*
Tám yếu tố thành công của người tu hành là "pháp, lữ, tài, địa, sư, đức, tuệ, ngộ", cũng tức là nói, nếu một người muốn tu hành thành công, tám yếu tố này vô cùng quan trọng.
Mà "pháp" được xếp đầu tiên, có thể thấy được tính quan trọng của nó. Thể chất mỗi người mỗi khác, mới tu hành nếu lựa chọn công pháp tu luyện tốt hơn, phù hợp hơn mới có thể nhanh tu luyện ra hiệu quả hơn.
Không phải mỗi người đều có vận khí tốt như Diệp Hoan.
Kỷ đạo trưởng xoắn xuýt một lúc, nghiêm túc nói với đồ đệ: "Diệp Hoan, xem ra công pháp mà con có được là công pháp tuyệt thế của đạo gia. Theo ta biết công pháp tồn tại trên đời này không có một cái nào có thể tu luyện Mắt Âm Dương. Cho nên công pháp của con vô cùng quý báu, nếu con không muốn truyền ra ngoài, có thể không cần nói cho ta biết công pháp. Lời ta nói trước đó, con coi như chưa từng nghe thấy."
Tuy Kỷ đạo trưởng vô cùng tò mò công pháp của Diệp Hoan, nhưng đó quả thực là cơ duyên của đồ đệ, nếu đồ đệ không muốn nói cho ông ấy biết, ông ấy sẽ không cưỡng cầu.
Có một sư phụ luôn nghĩ cho cô, Diệp Hoan cảm thấy áp lực rất lớn. Dù sao thì ngoài không gian không thể tiết lộ, Diệp Hoan thật sự muốn nói cho sư phụ biết những công pháp truyền thừa kia. Một là không muốn truyền thừa bị chôn vùi; hai là có thể có vấn đề không hiểu, lúc nào cũng có thể thỉnh giáo sư phụ.
Diệp Hoan nhanh chóng đưa ra quyết định: "Sư phụ, đợi con biết viết chữ, con sẽ viết công pháp mình có được lại, để người xem thử, rất nhiều thứ con không đọc hiểu."
Có một đồ đệ không bao ăn, Kỷ đạo trưởng đã rất vui, nhưng ông ấy vẫn nói: "Không vội, đợi con biết viết chữ rồi quyết định cũng được.
Xong rồi, Kỷ đạo trưởng lại nói với Diệp Hoan chuyện bái sư.
"Nói ra sư phụ của con là ta kế nghiệp môn hạ Huyền Nhất Môn, tới đời của ta là đời thứ sáu mươi tám. Bây giờ môn phái huyền học dần héo tàn, Huyền Nhất Môn của ta cũng chỉ còn lẻ tẻ vài người, chỉ còn lại ta và sư bá của con. Sư bá của con còn nhận một đồ đệ, tên Diêm Hàn, sau này có cơ hội dẫn con đi gặp bọn họ."
"Con còn nhỏ, bây giờ không thể dẫn con về đạo quán của môn phái hành bái sư lễ. Ta đã tính ngày lành, ngày kia dẫn con đến đạo quán ta đang ở chính thức bái sư, sau khi bái sư, mới coi như là chính thức thuộc môn hạ của ta."
Diệp Hoan hỏi: "Sư phụ, còn cần con chuẩn bị gì không?"
"Tới lúc đó vi sư sẽ chuẩn bị đầy đủ, con chỉ cần theo ta lên núi là được."
Diệp Hoan không biết gì về cách bái sư, chỉ đành ngoan ngoãn gật đầu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất