Sau khi Ôn Uyển dùng cơm xong,
trong người có chút buồn bực, đi dạo ở trong sân, vừa đi một chút đã gần nửa ngày, ngay cả mặt trăng cũng đã nhô lên.
Ôn Uyển dạo bước
dưới ánh trăng, đứng ở nơi đó, lặng yên ngắm nhìn mặt trăng trên trời.
Ánh trăng sáng trong lành lạnh, mang đến cho người ta cảm giác cô đơn.
Nghe nói ở cung Quảng Hàn lạnh như băng, ngày qua ngày Hằng Nga trải qua cuộc sống cô đơn tẻ nhạt, hối hận muốn trốn đi nơi khác.Nghe nói Hằng
Nga hối hận, thế nhưng cõi đời này cái gì cũng có, thứ duy nhất không có chính là thuốc hối hận.
Cũng không biết Bạch Thế Niên có xem đồ