Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 253: Áp bức cực hạn (2)

Chương 253: Áp bức cực hạn (2)

- Ngươi nói thử một chút đi.
- Ở chỗ ta một bộ Kiên Cố Thạch chỉ mất 10 ngân tệ, khoáng thạch khác cũng rẻ hơn Tinh Nguyệt Vương Quốc rất nhiều.
Thư Sinh Đàm Tiếu rất tự tin nói.
- 10 ngân tệ một bộ mà cũng gọi là rẻ? Ngươi đang đùa ta à? Hay là ngươi tưởng thời gian của ta nhiều lắm.
Thạch Phong cả giận nói.
- Ta tối đa chỉ bỏ ra 5 ngân tệ cho một bộ, bằng không thì không bàn nữa.
- Duy Ngã hội trưởng, ta biết Kiên Cố Thạch của Tinh Nguyệt Vương Quốc là giá gì, bình thường cũng có thể mua được với giá mười một mười hai ngân tệ một bộ, nếu mua về chính là có thể kiếm được một hai bạc, hơn nữa Kiên Cố Thạch ở chỗ ta không phải là con số nhỏ, tuyệt đối có thể khiến Duy Ngã hội trưởng kiếm một mớ.
Thư Sinh Đàm Tiếu trước đó đã làm công khóa rồi, cũng điều tra giá, cho nên vô cùng tự tin Duy Ngã Độc Cuồng khẳng định sẽ cảm thấy hứng thú, chỉ là muốn ép giá một chút.
- Mười một mười hai ngân tệ, ngươi có biết đó là giá lúc nào không?
Thạch Phong nói với vẻ khinh thường.
- Đó là chuyện hai ngày trước rồi, hiện tại cấp bậc của mọi người lên cao, chỗ có thể kiếm được Kiên Cố Thạch rất nhiều, hiện tại căn bản không bán ra được với giá cao như vậy, ta vẫn là câu cũ, 5 ngân tệ một bộ, không bán thì thôi.
Lúc này Thư Sinh Đàm Tiếu có chút hoảng rồi, vừa hay là điều tra vào hai ngày trước, hơn nữa đúng như Thạch Phong nói, cấp bậc của người chơi không ngừng đề thăng, không chỉ Kiên Cố Thạch rơi ra càng lúc càng nhiều, khoáng thạch có thể đào ra không ít.
Giống Kiên Cố Thạch mà Hoàng Hôn Hồi Hưởng thu thập, một bộ chỉ mất ba đến bốn ngân tệ, nếu bán cho Thạch Phong với giá 5 ngân tệ thì khẳng định là không kiếm được bao nhiêu.
- Ta biết Duy Ngã hội trưởng không dễ dàng, hay là thế này đi, một bộ 8 ngân tệ nhé?
Thư Sinh Đàm Tiếu thăm dò.
- Cút, không bán thì thôi.
Thạch Phong giả bộ giận dữ nói.
Tuy Thạch Phong nói Kiên Cố Thạch đã hạ giá, nhưng Bạch Hà Thành không có quá nhiều hàng, khoảng 11 ngân tệ một bộ, có điều Thạch Phong không gấp, bởi vì Hoàng Hôn Hồi Hưởng rất sợ khoáng thạch bị kẹt lại trong tay, tổn thất như vậy đủ để khiến Hoàng Hôn Hồi Hưởng ăn không tiêu, phát triển tiến vào đình trệ, ngược lại để công hội khác vượt qua.
- Duy Ngã hội trưởng, chờ một chút, 7 ngân tệ thế nào?
Thư Sinh Đàm Tiếu thấy nhìn thấy Thạch Phong đã xoay người muốn đi, vội vàng nói.
Nhưng giá 7 ngân tệ không khiến Thạch Phong dừng bước.
- Được rồi được rồi, 6 ngân tệ, không thể hạ thêm được nữa.
Thư Sinh Đàm Tiếu thấy Thạch Phong kiên định như vậy, không có chỗ trống để xoay chuyển, trong lòng cũng hoảng, dẫu sao người chơi của Tinh Nguyệt Vương Quốc là quá khó tìm, hơn nữa hội trưởng công hội như Duy Ngã Độc Cuồng lại trưởng càng khó tìm hơn, nếu không thể mau chóng bán đi những khoáng thạch này, tương lai những thứ này sẽ càng lúc càng không đáng tiền.
Nhưng thực tại là tàn khốc, Thạch Phong căn bản không dừng bước.
Điều này khiến Thư Sinh Đàm Tiếu thật sự hoảng rồi, vội vàng của tới cản Thạch Phong lại, vội vàng giọng nói:
- Duy Ngã hội trưởng, chẳng lẽ ngươi sẽ không suy nghĩ lại một chút được à? 6 ngân tệ thật sự rất rẻ rồi, nơi khác là không tìm thấy khoáng thạch rẻ như vậy đâu.
- Không tìm thấy?
Thạch Phong mỉm cười, khoáng sản của Tinh Nguyệt Vương Quốc rất thưa thớt, thuộc về loại vương quốc sản xuất khoáng sản không cao, nhưng ở phương diện thảo dược lại là trung đẳng trở lên, nhưng vương quốc và đế quốc khác thì không phải như vậy.
Lập tức Thạch Phong hét lớn một tiếng:
- Kiên Cố Thạch 6 ngân tệ một bộ, tuyệt đối không thể rẻ hơn giá này?
Điều này khiến Thư Sinh Đàm Tiếu có chút không rõ.
Nhưng không ít người trên đường cái đều ném ánh mắt khinh bỉ về phía Thạch Phong.
- Đừng nói đùa nữa, 6 ngân tệ một bộ còn rẻ, ở chỗ chúng ta là 5 ngân 30 đồng cũng tính là đắt rồi, nếu ngươi muốn mua nhiều, ta có thể bán cho ngươi 5 ngân tệ một bộ.
- Cười chết ta mất, 6 ngân tệ một bộ còn đi ra khoe, ta thà về mua còn hơn.
Không ít người Trên đường cái đều bắt đầu cười Thạch Phong.
Có điều thực sự cảm thấy xấu hổ là Thư Sinh Đàm Tiếu, lúc này hắn đã xấu hổ vô cùng, lúc trước nói quá tuyệt đối, hiện tại mặt hắn lại bị đánh cho phù lên rồi.
Hơn nữa đã có người ra giá 5 ngân tệ, không gì có lực trùng kích hơn cái này.
- Thế nào? Không phải ngươi nói rất rẻ à? Tuyệt đối không tìm thấy giá thấp hơn sao?
Thạch Phong cười lạnh nói.
- Sao cả đường đều ra giá rẻ hơn ngươi vậy? Thực sự tưởng ta dễ lừa lắm à?
- Đây là hiểu lầm, thật đó.
Thư Sinh Đàm Tiếu quýnh lên.
- Dựa theo lời Duy Ngã hội trưởng nói, 5 ngân tệ một bộ thế nào?
- Đã muộn rồi, hiện tại ta tối đa chỉ trả 2 ngân tệ, lúc trước ta chỉ là thuận miệng hỏi trên đường, tùy tiện có người ra giá 5 ngân tệ, nếu tìm nhiều người hơn, nói không chừng giá sẽ thấp hơn, dẫu sao có không ít vương quốc là có khoáng thạch rất phong phú.
Thạch Phong cười miệt thị.
Lần này Thạch Phong đã ép giá tới ngay cả Thư Sinh Đàm Tiếu cũng khiếp sợ.
Có điều Thư Sinh Đàm Tiếu cũng biết, muốn bán những tài liệu rèn này với một cái giá không tồi thì đã là chuyện không thể.
Lúc này Thư Sinh Đàm Tiếu mới chính thức ý thức được muốn kiếm tiền ở Hắc Dực Thành là không dễ dàng.
Tuy Hắc Dực Thành gia tăng các loại kỳ ngộ, sức cạnh tranh cũng lớn hơn bất kỳ một thành thị nào, người chơi nơi này đến từ các vương quốc và đế quốc, mỗi vương quốc và đế quốc đều có chỗ đặc sắc riêng, tuy Hoàng Hôn Hồi Hưởng là công hội nhất lưu, nhưng ở trong thành thị này là không có bất kỳ ưu thế gì, ngay cả tài liệu rèn ở đây cũng không có bất kỳ ưu thế gì.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất