Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 278: Con người ta nhát gan lắm

Chương 278: Con người ta nhát gan lắm

- Bọn họ đã tới rồi, chỉ là...
Hà Hữu Tài lộ ra vẻ mặt do dự, muốn nói lại thôi.
Lão giả này chính là Hứa Văn Thanh, hiệu trưởng kiêm chủ tịch đại học Kim Hải, dạy ra rất nhiều học sinh ưu tú, là nhân vật vang danh ở các ngành các nghề, rất được tôn kính trong thành phố Kim Hải, giậm một cước cũng khiến thành phố Kim Hải phải chấn động.
- Nói đi.
Thanh âm của Hứa Văn Thanh đột nhiên trở nên lạnh lùng.
- Bọn họ đang ở bên ngoài.
Đối với một Hà Hữu Tài vừa mới ra đời mà nói, áp lực của loại khí thế này là chưa từng được cảm nhận, thiếu chút nữa thì không đứng vững.
- Đã ở bên ngoài thì vì sao bọn họ lại không vào?
Hứa Văn Thanh chất vấn.
- Chẳng lẽ muốn lão hủ đi mời bọn họ à?
- Mặt mũi của bọn họ đúng là đủ lớn, không ngờ muốn Hứa lão đi mời bọn họ, thực sự cho rằng chơi game không tồi thì có thể không để chúng ta vào mắt sao?
Triệu Kiến Hoa cũng giận dữ nói.
- Các ngươi đi xem thử, gọi bọn họ đi lên, cứ nói là ta bảo.
Hứa Văn Thanh lặng lẽ suy nghĩ một lúc, cảm thấy không nên, hơn nữa trừ người chơi chuyên nghiệp mở studio game ra, còn có không ít danh nhân trên đại hội cách đấu cũng không có mặt.
- Vâng.
Mấy bảo tiêu thân hình cao lớn, mặc áo đen đeo kính râm đi thang máy xuống lầu.
- Ta cảm thấy rất lạ, những người này rốt cuộc là làm sao vậy, đứng ở dưới lầu không lên, dưới lầu phát sinh chuyện gì à?
Triệu Kiến Hoa cảm thấy rất phẫn nộ với những người vẫn chưa có mặt này, hơn nữa trong lòng hắn luôn khinh thường những những người chơi chuyên nghiệp, theo hắn chơi game giỏi tới mấy thì cũng chỉ là chơi game, nếu không dựa vào sự tài trợ và ủng hộ của những tập đoàn xí nghiệp như bọn họ, vậy cũng chỉ là những tên hề nhảy nhót.
- Ta cũng cảm thấy lạ, người trẻ tuổi thời này đều là dạng tâm thái gì vậy, hay là những lão già chúng ta đã không theo kịp thời đại.
Một vị nam tử mặc trang phục võ đạo màu đen, tuổi trung niên cười cười, tự giễu nói, ở trên người hắn không hề có nhuệ khí, ngược lại là trầm ổn nhu hòa giống như biển lớn khiến người ta cảm thấy thân thiết.
Nhưng không một ai dám coi thường vị nam tử trung niên này, bởi vì nam tử này là Trần Vũ, đại sư võ thuật nổi danh của thành phố Kim Hải, mấy năm trước chính là quán quân trên đại hội cách đấu hàng năm của thành phố Kim Hải, là đệ nhất nhân không thể tranh luận, có điều hiện tại tuổi tác đã lớn, cho nên không tham gia bất kỳ đại hội cách đấu nào, mà là mở một quán ở thành phố Kim Hải, rất được hoan nghênh.
- Trần quán chủ, ngươi nói đùa rồi, chỉ là người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng mà thôi, chỉ là trò chơi ảo, với thân thủ của Trần quán chủ, tiến vào trò chơi Thần Vực đó, sợ rằng rất nhanh sẽ có thể trở thành cao thủ tuyệt đỉnh, danh chấn một phương.
Triệu Kiến Hoa mở miệng nói.
- Thực tại và ảo dẫu sao cũng khác nhau, hơn nữa thời đại thay đổi, tương lai chính là thế giới của những người trẻ tuổi đó.
Trần Vũ lắc đầu, hắn là một người tập võ, đối với bất kỳ chuyện gì cũng vô cùng mẫn cảm, hắn đã có thể cảm thấy rõ ràng bước chân của thời đại đã bắt đầu nhanh hơn, nhất là sự xuất hiện của Thần Vực, trước tiên không nói các tập đoàn tài chính lớn trên toàn thế giới đang nhao nhao tiến vào Thần Vực, chỉ là người chơi của Thần Vực đã vượt xa tưởng tượng, bất kỳ ai cũng có thể nhìn ra tiềm lực tương lai của Thần Vực là to lớn cỡ nào, càng đừng nói bên trong Thần Vực còn có một số bí mật.
Có điều Trần Vũ không biết là bí mật gì, không ngờ lại khiến những tập đoàn tài chính cấp thế giới lại đổ xô như vậy, trò chơi thực cảnh ảo Thần Vực này tuyệt không phải đơn giản như trong tưởng tượng.
Giống như các tập đoàn lớn trong thành phố Kim Hải, tuy sẽ tiến vào Thần Vực, nhưng những tập đoàn này cũng chỉ là mèo hoang ngửi thấy mùi cá, căn bản không biết Thần Vực rốt cuộc có bí mật gì.
Sau khi hai người hàn huyên, Hứa Văn Thanh cũng nhận được điện thoại bảo tiêu gọi tới.
- Hứa lão, những người này nói bọn họ có đại sự muốn bàn, cần một lúc nữa mới có thể đi lên.
- Đại sự, đại sự gì lại quan trọng hơn ái hữu hội lần này, chẳng lẽ bọn họ muốn có được sự tài trợ và ủng hộ của các xí nghiệp tập đoàn khác à?
Thanh âm của Hứa Văn Thanh đã trở nên trầm thấp hơn không ít, người biết tính tình của Hứa lão đều biết đây là biểu hiện Hứa lão đã tức giận.
- Hình như là bọn họ muốn nói chuyện với cao tầng của Linh Dực Công Hội, có điều hiện tại người xếp hàng quá nhiều, cho nên bọn họ mới phải tiêu tốn không ít thời gian.
- Linh Dực Công Hội, là một công hội trong Thần Vực à?
Hứa Văn Thanh cảm thấy kỳ quái.
Chỉ là một công hội trò chơi, lại khiến những studio nổi danh của thành phố Kim Hải đi nịnh bợ như vậy sao?
Chẳng lẽ là Linh Dực Công Hội vô cùng cường đại trong Thần Vực?
Tuy hắn không chơi trò chơi ảo, nhưng cũng biết công hội nổi danh của giới trò chơi ảo, nhưng trong những công hội nổi danh này căn bản không có công hội như Linh Dực.
- Nghe bọn họ nói Linh Dực này vô cùng nổi danh ở toàn bộ Tinh Nguyệt Vương Quốc, trên một số phương diện thậm chí là vượt trên cả công hội nhất lưu, rất nhiều tập đoàn tài chính lớn đều muốn gặp mặt cao tầng của Linh Dực, có điều Linh Dực quá thần bí, một mực không có cơ hội tiếp xúc, bọn họ không muốn bỏ qua cơ hội này.
- Nói như vậy thì Linh Dực Công Hội này đúng là không thể bỏ qua rồi.
Hứa Văn Thanh cũng có mấy phần hứng thú với Linh Dực Công Hội này, nhất là ở thành thị như thành phố Kim Hải, có thể xuất hiện công hội như vậy, là phải gặp một lần.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất