Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 410: Đuổi giết (2)

Chương 410: Đuổi giết (2)

- Ta cũng đi.
Tử Yên Lưu Vân cũng phản ứng rất nhanh, chạy theo Hỏa Vũ.
Sau đó người khác cũng hiểu ra, theo sát phía sau, trong lòng mỗi người đều rất xót xa.
Bọn họ đường đường là thành viên tinh anh của Linh Dực Công Hội, không ngờ lại để hội trưởng bảo vệ bọn họ, bọn họ như vậy thì có còn tính là thành viên tinh anh nữa không?
Nhưng chờ khi mọi người xông vào mật khố, ai nấy đều ngây đơ.
Trên vách tường sắt thép của mật khố không ngờ găm thi thể của tám gã Cơ Giới Khán Thủ Giả, lúc này trên mặt đất còn có không ít vật phẩm rơi ra, có điều không phát hiện thi thể của Thạch Phong.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trong lòng mọi người đầy nghi vấn.
Hỏa Vũ lập tức kiểm tra danh sách đoàn đội một chút, phát hiện tên của Thạch Phong vẫn sáng, không biến thành màu xám, chứng tỏ Thạch Phong chưa chết.
- Thế này rốt cuộc là sao?
Tuy Hỏa Vũ thở phào nhẹ nhõm, có điều nghi vấn trong lòng càng nhiều hơn.
Ngay khi mọi người đang lúng ta lúng túng, Thạch Phong đột nhiên hỏi trong trò chuyện đoàn đội:
- Tình huống Hiện tại của Khê Lưu Trấn thế nào? Cơ Giới Đồ Lục Giả có còn ở đó không?
- Hội trưởng, ngươi chạy đi đâu vậy? Chúng ta còn tưởng rằng ngươi bị Cơ Giới Đồ Lục Giả tiêu diệt rồi, Hỏa Vũ tỷ đang kích động muốn báo thù cho ngươi, chúng ta không cản được.
Tuyết Nhạn trêu.
Hỏa Vũ vừa nghe vậy, lập tức lườm một cái Tuyết Nhạn, trên khuôn mặt trắng nõn nổi lên hai mảng đỏ ửng, có chút thẹn thùng.
Tuyết Nhạn không khỏi lè lưỡi, trốn ở phía sau Thủy Sắc Sắc Vi, chỉ lộ ra cái đầu nhỏ nhìn Hỏa Vũ đang hai tay chống nạnh.
- Tuyết Nhạn, đừng nghịch ngợm, hiện tại là nói chính sự.
Thủy Sắc Sắc Vi dùng ngón tay búng một cái vào trán Tuyết Nhạn, làm bộ như cả giận nói.
- Thủy Sắc tỷ,ta sai rồi được chưa, ngươi cứ búng trán ta như vậy, ta sẽ biến thành ngu ngốc đó.
Tuyết Nhạn ôm trán, nước mắt lưng tròng.
Có điều Thủy Sắc Sắc Vi hoàn toàn bỏ qua sự làm nũng của Tuyết Nhạn, nói trong trò chuyện đoàn đội:
- Hội trưởng, đại bản doanh của Huyết Thủ Hội đã bị phá hoại rồi, hơn nữa Cơ Giới Đồ Lục Giả cũng rời khỏi Khê Lưu Trấn bay về phía tây bắc.
- Quả nhiên là đang đuổi tới.
Thạch Phong như hiểu ra gì đó, lập tức cười nói.
- Đuổi tới cũng tốt, Cơ Giới Đồ Lục Giả đã không còn ở Khê Lưu Trấn, như vậy bảo tàng trong mật khố giao cho các ngươi, tuyệt đối không thể để người khác tiện nghi.
Mở kết giới ma pháp cần tiêu diệt tám gã Cơ Giới Khán Thủ Giả, ngoài ra còn có Cơ Giới Đồ Lục Giả, hiện tại Cơ Giới Khán Thủ Giả đã chết sạch, chỉ còn lại Cơ Giới Đồ Lục Giả, chỉ cần Cơ Giới Đồ Lục Giả mà chết, kết giới ma pháp sẽ được cởi bỏ, mà đại bản doanh của Huyết Thủ Hội đã bị hủy, bảo tàng cũng lộ ra, khẳng định sẽ bị một số Thích Khách tiềm hành đào thoát hoặc là người chơi hồng danh vừa phục sinh của Khê Lưu Trấn phát hiện, nếu kết giới mở ra, những tên cuồng đồ không muốn sống đó cũng sẽ không trơ mắt nhìn Linh Dực Công Hội lấy đi bảo tàng, khẳng định sẽ có hành động, thừa cơ cướp đi một chút.
- Hội trưởng, ngươi cứ yên tâm đi, đồ của Linh Dực Công Hội chúng ta, không phải dễ cướp đi như vậy.
Thủy Sắc Sắc Vi nói xong, trong mắt lóe ra một đạo hàn mang, đối với người dám có chủ ý với Linh Dực Công Hội, một người cũng sẽ không bỏ qua.
Sau đó Thạch Phong bắt đầu chạy nạn.
Không Gian Di Động chỉ có thể di động cự ly 30 vạn mét, cũng chính là một hai khu vực thăng cấp, nhưng Khê Lưu Trấn lại ở chỗ biên giới của Bạch Hà Thành, xung quanh không có trấn nhỏ gì, có điều cho dù có, cũng không thể ngăn cản Cơ Giới Đồ Lục Giả.
Hiện tại chỗ có thể cản được Cơ Giới Đồ Lục Giả, cũng chỉ có Bạch Hà Thành.
Cho nên Thạch Phong trực tiếp dùng Không Gian Di Động đi tới điểm truyền tống gần nhất, trực tiếp thông qua điểm truyền tống về tới Bạch Hà Thành.
Chỉ là Thạch Phong vừa truyền tống đến Bạch Hà Thành, còn chưa kịp ra khỏi ma pháp trận truyền tống, phát hiện ngoài đại sảnh đang rất ầm ĩ, người chơi của các công hội đều vây quanh cửa lớn đại sảnh truyền tống, ai nấy đều khí thế hừng hực, giống như muốn ăn thịt người vậy.
- Bạch Hà Thành rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thạch Phong nhìn mọi người khí thế hừng hực, rất là buồn bực:
- Chẳng lẽ là nhận ra ta à?
Có điều Thạch Phong nghĩ nghĩ một chút lại cảm thấy không đúng, mục tiêu của những người này chắc không phải hắn.
Thạch Phong vì không để mọi người chú ý, trước khi tới Bạch Hà Thành đã khoác áo choàng đen, bất kể là bộ dạng hay là tên ID đều bị ẩn đi, hơn nữa hắn không nói hành tung với bất kỳ ai, sao lại có người đến chặn hắn, hơn nữa còn ở cửa đại sảnh truyền tống của Bạch Hà Thành, cho dù chặn được cũng có ý nghĩa gì, chẳng lẽ là thực sự muốn động thủ à?
Đến lúc đó vệ binh của Bạch Hà Thành không phải là ngồi không.
Sở dĩ những công hội này làm như vậy, khẳng định là có nguyên nhân khác.
- Thú vị, không biết những công hội này có ý đồ gì.
Thạch Phong mỉm cười đi tới.
Hiện tại Linh Dực Công Hội ở Bạch Hà Thành là giống như mặt trời ban trưa, công hội khác tất nhiên sẽ không quá an ổn, có một số hành động cũng là chuyện rất bình thường.
Lúc này cửa đại sảnh truyền tống vô cùng náo nhiệt, rất nhiều công hội của Bạch Hà Thành đang tụ tập, trong đó có đủ công hội tam lưu, cũng có người của hai công hội lớn Ám Tinh Công Hội và Hùng Bá Thiên Hạ.
- Những công hội các ngươi rốt cuộc có ý gì, không phải chúng ta đã nói là không có hứng thú rồi à.
Một vị nữ kỵ sĩ tư sắc bất phàm mắt ngọc mày ngài bực mình nói.
- Vị tiểu thư này, đừng nói như vậy, cái thứ hứng thú này có thể bồi dưỡng mà, hiện tại ngươi không có hứng thú, đó là vẫn chưa đủ hiểu biết về chúng ta, ta tin chỉ cần chúng ta ở chung lâu rồi, ngươi tất nhiên sẽ có hứng thú.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất