Chương 450: Cao thủ ám kình (1)
- Ta thấy hắn là bị dọa sợ rồi, khẳng định là muốn kéo dài thời gian, chờ lát nữa nói không chừng còn nói thân thể không thoải mái nữa.
Nhìn thấy Thạch Phong hoạt động thân thể cả nửa ngày, có một số người bực mình, nhao nhao trào phúng.
Thạch Phong không để ý, vẫn làm vận động chuẩn bị.
- Được rồi.
Sau khi Thạch Phong cảm thấy toàn thân đều thả lỏng mới nắm chặt quyền đầu, nhanh chóng đánh một quyền ở bia của máy kiểm tra.
Bồng một thanh âm vang lên, số liệu máy biểu hiện ra là 302kg.
- Sặc, còn tưởng rằng là lợi hại lắm, chỉ có 302kg quá à.
Nhìn thấy số liệu biểu hiện ra, không ít người đều cười giễu.
Có điều Thạch Phong đột nhiên bước ra nửa bước về phía trước, lại đánh ra một quyền.
Lần này mọi người lờ mờ nghe thấy khớp xương toàn thân Thạch Phong đều phát ra tiếng vang, bốp bốp bốp... Liên tục tám tiếng, trừ tiếng vang ra, một số người tinh mắt phát hiện, khi Thạch Phong ra quyền, lông tóc cả người đều dựng dứng lên, sau đó quyền tiếp theo đánh lên trên bia, đột nhiên nổ vang.
Đòn này là Thạch Phong sử dụng đến Bán Bộ Thốn Kình.
Tập trung lực lượng toàn thân ở một điểm rồi bùng nổ, đây là kỹ xảo cao thâm cần sức nắm giữ đối với thân thể đạt tới trình độ nhất định, mới có thể dùng ra.
Lần này máy kiểm tra hơi chấn động, số liệu biểu hiện ra cũng biến thành 437kg.
Có điều thế vẫn chưa hết, lại thấy Thạch Phong xoay người, đánh ra một quyền, nhẹ nhàng hạ xuống bia.
Bia của máy kiểm tra lập tức móp vào, toàn bộ máy kiểm tra đều dịch về phía sau một chút, mà chân hạ xuống đất của Thạch Phong lại cực kỳ nhẹ nhàng chậm chạp, nhưng mặt sàn làm bằng đá cẩm thạch lại giống như bị đại chùy oanh kích, giống như mạng nhện nứt ra từng tấc.
Máy kiểm tra đồng thời cũng phát ra tiếng nổ vang, số liệu biểu hiện là 576kg, một con số kinh người, đã phá kỷ lục kiểm tra sức đấm của Bắc Đấu.
- Mẹ ơi...
Sau khi Vương Thành nhìn thấy thì mắt thiếu chút nữa lòi ra khỏi tròng.
- Ối trời ơi.
Ngô Xuyên cũng nói ra lời nói tương tự, trong lòng vô cùng rung động.
Đừng nói là Vương Thành và Ngô Xuyên, tất cả người ở đây đều ngây đơ, cả nửa ngày cũng không nói ra được một câu.
Một quyền đẩy lui má kiểm tra sức đấm, một cước đạp vỡ sàn đá cẩm thạch.
Trong đó có một điểm mà khiến mọi người không thể hiểu được nhất.
Thạch Phong ra quyền và đặt chân nhìn qua th rõ ràng rất nhẹ nhàng, căn bản là không cảm thấy sẽ có lực lượng lớn như vậy, nhưng lại vẫn xảy ra, hơn nữa lực lượng bộc phát ra quả thực quá khủng bố.
Đây còn là dụng cụ và đá cẩm thạch, nếu đánh vào trên người, vậy còn không phải là một kích mất mạng à.
Hai người Vương Thành và Ngô Xuyên nhìn sàn đá cẩm thạch vỡ vụn, đều không khỏi nuốt nuốt nước miếng, lúc này lại nhìn Thạch Phong, đã không còn vẻ khinh thị lúc trước, ngược lại là kính sợ rất sâu, đến bây giờ bọn họ mới hiểu, vì sao Triệu Nhược Hi lại nói như vậy, nếu bọn họ thực sự đối chiến, kết quả là không cần nói cũng biết.
- Thạch Phong này đúng là quá dám giận, rõ ràng lợi hại như vậy, lại một mực che giấu, thiếu chút nữa thì khiến ta tưởng rằng hắn sẽ thua.
Sau khi Triệu Nhược Hi nhìn thấy biểu hiện kinh người của Thạch Phong, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tiếu Nham đứng cạnh dụng cụ cũng nhìn về phía Thạch Phong lúc này đang cả người đổ mồ hôi, sắc mặt ửng đỏ với vẻ không thể tin nổi, hắn đột nhiên nghĩ tới một loại khả năng, không khỏi nhỏ giọng hỏi:
- Đây là ám kình à?
Tiếu Nham kiến thức rộng rãi, nghĩ nghĩ một chút liền thấy cũng chỉ có người võ thuật đạt tới đại thành, sử dụng loại kỹ xảo cao thâm ám kình mới có thể làm được loại chuyện này.
- Ừm, đích xác là ám kình.
Thạch Phong gật đầu, không ngờ Tiếu Nham cũng biết ám kình.
Ám kình là một loại kỹ xảo đả kích cao thâm, không phải thần thoại truyền thuyết gì, cũng không phải siêu năng lực, Thạch Phong ở đời trước đã tiêu tốn nhiều năm thỉnh giáo không ít đại sư võ thuật, không ngừng rèn luyện vất vả, lại trải qua Thần Vực không ngừng hoàn thiện, cuối cùng cũng luyện được sức nắm giữ đối với thân thể đến trình độ nhất định, vất vả lắm mới nắm giữ được kỹ xảo này.
Sức phá hoại của ám kình tất nhiên rất lớn, nhưng tiêu hao đối với thể lực cũng cực lớn, chỉ là phát ra một đòn đã khiến hắn có chút mệt nhọc, mà hắn hiện tại đã có chút hư thoát, chỉ cần phát ra thêm một đòn nữa, chỉ sợ cũng sẽ mệt tới nằm bò dưới đất.
- Thạch tiên sinh... Ta đại biểu... Bắc Đấu cảm tạ ngươi đã phá kỷ lục sức đấm trước nay của Bắc Đấu chúng ta, dựa theo quy củ, Bắc Đấu sẽ thanh toán ba mươi vạn điểm tín dụng, có điều ta ở đây làm chủ, trừ thanh toán ba mươi vạn điểm tín dụng, sau này Thạch tiên sinh chính là hội viên bạch kim của Bắc Đấu chúng ta, tất cả tiêu phí ở Bắc Đấu đều chiết khấu sáu thành, còn có phòng bạch kim dự lưu cung cấp cho Thạch tiên sinh nghỉ ngơi.
Được Thạch Phong gật đầu thừa nhận, Tiếu Nham thiếu chút nữa thì kích động tới không nói nên lời, lúc này lại nhìn Thạch Phong, hoàn toàn đã không còn thái độ nhìn hậu bối, mà là coi thành tiền bối, cho nên ngay cả xưng hô cũng thay đổi.
Hắn từ nhỏ đã thích võ thuật, chưa từng dừng rèn luyện thân thể, cho dù đến hiện tại cũng vậy, mà hắn một mực theo đuổi có thể tiến dần từng bước trong võ học, luyện ra ám kình, có điều hắn nỗ lực nhiều năm như vậy vẫn không thành công, hiện tại có thể có một vị cao thủ ám kình đứng ở trước mắt hắn, sao lại có thể không kích động.
Đối với võ thuật mà nói, không phân tuổi tác, người thành công làm thầy.
Tuy Thạch Phong trẻ tuổi, có điều luyện ra ám kình trong truyền thuyết thì chính là tiền bối của hắn, tất nhiên phải đối đãi cung kính.
- Tiếu thúc thúc, ngươi từ lúc nào lại trở nên hào phóng như vậy.