Chương 464: Ngũ đại thành (2)
Không phải là vì Linh Dực Công Hội có ưu thế mà công hội khác không có sao?
Chỉ cần Linh Dực thể hiện ra nhiều ưu thế mà công hội khác không có hơn, có nhiều người chơi hơn chạy tới nhiều hơn, hơn nữa theo cấp bậc của người chơi đề thăng, thu nhập tăng nhiều, phí truyền tống giữa các thành thị cũng sẽ không còn là vấn đề, đến lúc đó nhất phát triển Bạch Hà Thành thành thành thị vượt qua cả Tinh Nguyệt Vương Thành cũng không phải là không thể.
- Ừm, là tin tức nội bộ của Minh Phủ à?
Thạch Phong bỗng nhiên nghe thấy âm thanh nhắc nhở có tin tức, một nhắc nhở tin tức đang không ngừng chớp động trước mắt Thạch Phong, bên trên viết người gởi tin là Tuyệt Thiên.
Tin tức Tuyệt Thiên gửi đến đối với Thạch Phong hiện tại mà nói, chắc chắn là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, chính là thứ mà Thạch Phong rất cần.
Minh Phủ đã nắm giữ của mấy tòa thành thị xung quanh Bạch Hà Thành, cụ thể đã nắm giữ tới trình độ nào, nắm giữ quyền chủ đạo của những thành thị nào, Thạch Phong vẫn chưa biết, căn bản không thể ứng đối, cần lãng phí rất nhiều thời gian để tìm kiếm và phá hoại chuyện tốt của Minh Phủ không phải là kết quả dẫn hắn muốn nhìn thấy.
Nếu có thể nắm giữ được tư liệu chi tiết của Minh Phủ,làm việc gì cũng dễ dàng hơn.
- Tư liệu này đúng là không ít, Tuyệt Thiên không phải là bắt cóc Phong Hiên Dương chứ, không ngờ có thể có được tư liệu chi tiết như vậy.
Sau khi Thạch Phong mở nhìn một cái thì giật mình, phát hiện tư liệu có tới hơn mấy chục trang, trình độ chi tiết hơn xa tưởng tượng, đây tuyệt đối không phải tư liệu mà thành viên ngoại vi có thể nắm giữ được, chắc cũng phải là ở trình độ của Phong Hiên Dương mới có tư cách biết.
Có tư liệu Minh Phủ chi tiết như vậy, Thạch Phong lập tức tìm một chỗ yên lặng trong ngay ngồi xuống, bắt đầu nghiên cứu kỹ.
Sau hơn hai giờ, Thạch Phong cuối cùng cũng đọc hết nội dung của tờ cuối cùng, không khỏi thở phào một hơi.
- Tuy ta đã đánh giá Minh Phủ đủ cao, nhưng vẫn không ngờ Minh Phủ lại đáng sợ như vậy, chỉ là khu đông bộ của Tinh Nguyệt Vương Quốc đã âm thầm nắm giữ hơn 316 công hội, chẳng trách ngay cả Bạch Khinh Tuyết cũng rất kiêng kị Minh Phủ.
Thạch Phong chỉ phỏng đoán sơ qua một chút, số lượng người chơi mà Minh Phủ nắm giữ ở khu vực đông bộ Tinh Nguyệt Vương Quốc đã đạt tới trăm vạn, mà nhân số nắm giữ ở địa khu đông bộ của Minh Phủ là ít nhất, chủ yếu đều tập trung ở gần vương thành trung bộ.
Tổng nhân số hiện tại của Linh Dực chỉ là năm ngàn người, so với hơn trăm vạn người của Minh Phủ thì cũng chẳng khác gì con kiến.
Càng đừng nói còn có tinh nhuệ Minh Thần Vệ mà bản thân Minh Phủ âm thầm bồi dưỡng, tuy số lượng của những Minh Thần Vệ đó không nhiều, chỉ có hơn bốn trăm, nhưng mỗi người đều là cao thủ, nếu tạo thành một đoàn một trăm người, diệt sát đoàn tinh anh trăm người đang quét quái thăng cấp ở dã ngoại, hoàn toàn là rất dễ dàng, mà cao thủ như vậy lại có tới bốn trăm người, quả thực là quá khủng bố.
Ngoài ra công hội chủ đạo của năm tòa thành phố lớn ở phụ cận Bạch Hà Thành là Thanh Sương Thành, Phong Diệp Thành, Liệt Phong Thành, Song Sư Thành, Hàn Tinh Thành đều đã bị Minh Phủ âm thầm nắm giữ, hơn nữa những công hội này lại không hề kém hơn Ám Tinh, không thể không nói là không có cường địch tồn tại, nhưng vẫn lớn mạnh nhanh chóng, trong đó công hội chủ đạo Phong Diệp Thành Nhất Tiếu Khuynh Thành còn mạnh hơn Ám Tinh ở thời kì đỉnh phong.
Nếu không ngăn cản, những công hội hào cường bị Minh Phủ nắm giữ này trở thành bá chủ một thành cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.
- Minh Phủ đúng là khiến người ta đau đầu, tình huống này còn xấu hơn cả so với tưởng tượng.
Thạch Phong chau mày, gãi gãi đầu, không khỏi trở nên trầm tư.
Với trình độ hiện tại của Linh Dực Công Hội, vượt thành toàn lực đối phó một công hội cũng là cũng rất phí sức, đối phó với năm công hội này thì căn bản là không thể, hơn nữa vượt thành để chiến đấu, trước tiên không nói là rất bất lợi ở sân nhà của người khác, chỉ là quấy rối cũng cần đủ chiến lực cường đại, ít người thì căn bản là không tạo thành ảnh hưởng gì đối với những công hội này, đã thế còn phải thanh toán rất nhiều phí truyền tống, lãng phí rất nhiều nhân lực và vật lực, Linh Dực căn bản là không tiêu hao nổi.
Hơn nữa với thực lực hiện tại của hắn, ảnh hưởng đối với một công hội cũng không lớn.
- Tốc độ chuyển chức phải nhanh hơn.
Thạch Phong nhìn nhìn Thạch Trung Kiếm trong ba lô, tâm muốn chuyển chức lại càng bức thiết hơn.
Thạch Phong nghĩ tới nghĩ lui, hiện tại hắn cũng không có biện pháp gì, việc duy nhất có thể làm chính là đề thăng thực lực của mình.
Chiến lực của người chơi bậc một và người chơi bình thường có chênh lệch không nhỏ, càng đừng nói là nghề nghiệp ẩn tàng, nếu hắn có thể chuyển chức thành công, trở thành người chơi chuyên nghiệp bậc một, đến lúc đó tạo thành một số phiền phức cho những công hội này, tranh thủ nhiều không gian phát triển hơn cho Linh Dực, cũng không phải là không thể.
Lập tức Thạch Phong bước tới quầy ngân hàng, từ trong kho cá nhân lấy ra hai khối Hiền Giả Thạch một mực gửi ở đó, lại từ trong kho công hội lấy ra rất nhiều Ma Thủy Tinh.
Những Ma Thủy Tinh này đều là thành viên công hội khi hạ phó bản kích sát tiểu quái và BOSS rơi ra, bởi vì là tài liệu dùng để chế tác trang bị, nhưng hiện tại lại chưa dùng đến, cho nên một mực chất đống ở đó, trong kho công hội chứa không ít, có điều hiện tại đều bị Thạch Phong lấy ra hết.
Sau đó Thạch Phong trở về phòng rèn ở Tinh Ngân Thương Hành, lấy ra toàn bộ Ma Thủy Tinh và Hiền Giả Thạch.
Ma Nguyên Thạch vốn là khoáng vật chất sinh ra trong Ma Thủy Tinh, nếu tinh luyện Ma Thủy Tinh có xác suất nhất định có được Ma Nguyên Thạch, cho nên Thạch Phong muốn thông qua Hiền Giả Thạch để tinh luyện Ma Thủy Tinh, từ đó mà có được Ma Tinh Thạch.