Chương 476: Thiên địa tuyệt sát (1)
Thần linh thượng cổ cũng là thiên địa sinh ra, lực lượng có được hoàn toàn là hủy thiên diệt địa, cho dù là nghề nghiệp Thần cấp bậc sáu của Thần Vực ở trước mặt thần linh thượng cổ cũng giống như con kiến, hoàn toàn là tồn tại vô địch, có điều những đã chết trong đại chiến thượng cổ.
- Vận khí của ngươi đúng là nghịch thiên, chẳng trách không muốn có được truyền thừa cao cấp.
Hạ Liên mỉm cười, giải thích.
- Hoa Phá Vĩnh Hằng Vật được ghi chép trong sách cổ là vật trong Thánh Thập Đại Truyền Thừa, hơn nữa truyền thừa là duy nhất, ngay cả truyền thừa đỉnh cấp của tháp ngắm sao cũng kém xa.
- Thánh Thập Đại Truyền Thừa?
Đầu Thạch Phong có chút không phản ứng kịp.
Trước kia Thạch Phong từng nghe qua truyền thừa cao nhất cũng chính là truyền thừa đỉnh cấp, Thánh Thập Đại Truyền Thừa vẫn là lần đầu nghe nói.
- Về Thánh Thập Đại Truyền Thừa ta cũng chỉ là xem qua trong sách cổ, hôm nay ta cũng là lần đầu tiên được thấy, cụ thể là gì thì ta cũng không rõ, có điều ta phải nhắc nhở ngươi một chút, Thánh Thập Đại Truyền Thừa là không tầm thường.
- Chỉ là muốn đạt được độ khó truyền thừa đỉnh cấp tiếp cận nhiệm vụ cấp truyền thuyết, Thánh Thập Đại Truyền Thừa ít nhất cũng có độ khó nhiệm vụ cấp truyền thuyết, nếu ngươi không đủ nắm chắc, tốt nhất đừng tùy tiện thử, sẽ chết người đó, cho dù ngươi là Thiên Quyến Giả.
Hạ Liên nhìn Thạch Phong, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, cho dù khi tuyên bố nhiệm vụ Bất Hủ Vương Quan này cũng không nghiêm túc như vậy, nhất là khi nói chữ chết này, lại dừng một chút.
Từ trong giọng nói, Thạch Phong có thể cảm thấy rõ thiện ý của Hạ Liên, cũng biết độ khó và nguy hiểm trong đó.
Nguyên tắc trao đổi đồng giá của Thần Vực chính là không chỗ nào không có.
Khảo nghiệm Truyền thừa cũng có nguy hiểm, ví dụ như truyền thừa sơ đẳng bình thường nhất, nếu thất bại, trong mười ngày không thể nhận khảo nghiệm truyền thừa, rớt ba cấp bậc, yếu ớt ba ngày.
Mà truyền thừa trung đẳng càng ác hơn, sau khi thất bại, trong hai mươi ngày không thể nhận khảo nghiệm truyền thừa trung đẳng, rớt năm cấp, yếu ớt bảy ngày, thậm chí thuộc tính cơ bản của người chơi cũng sẽ tổn thất vĩnh cửu một chút.
Truyền thừa cao cấp và truyền thừa đỉnh cấp thì càng không cần phải nói.
Nếu là truyền thừa cao cấp, Thạch Phong có chín thành nắm chắc, về phần truyền thừa đỉnh cấp thì Thạch Phong nắm chắc năm sáu thành.
Hiện tại lại là Thánh Thập Đại Truyền Thừa, không có bất kỳ tư liệu gì để tham khảo, Thạch Phong cũng không nắm chắc lắm.
Hạ Liên là Đại Thần Quan bậc bốn, tình báo nắm giữ khẳng định là nhiều hơn người chơi như hắn.
Chỉ từ việc biết Hoa Phá Vĩnh Hằng Vật là gì đã có thể nhìn ra.
- Ta chờ ở đây à?
Thạch Phong nhìn Hoa Phá Vĩnh Hằng Vật đã cắm vào đá phiến, lâm vào trầm tư.
Hiện tại Hoa Phá Vĩnh Hằng Vật đã giác tỉnh, hắn tùy thời có thể đi nhận khảo nghiệm truyền thừa, hoàn toàn có thể tích lũy một chút thực lực rồi lại đi khiêu chiến, như vậy hắn sẽ nắm chắc thông qua hơn.
Nói như thế nào thì cũng là Thánh Thập Đại Truyền Thừa, nếu thất bại, hậu quả hậu quả là đáng sợ, nói không chừng sẽ giống như Hạ Liên nói.
Chết!
Thiên Quyến Giả là tồn tại bất tử, có thể phục sinh vô hạn, nhưng Hạ Liên lại có thể nói ra như vậy, chứng tỏ cái giá của thất bại là khiến người chơi không thể thừa nhận được, chỉ có thể xóa nick chơi lại.
Chờ sau khi thực lực đề thăng trên diện rộng rồi lại đi khiêu chiến truyền thừa chắc chắn là cách làm ổn trọng nhất.
Nhưng Thần Vực chém giết mười năm, Thạch Phong biết rõ một việc.
Sinh hoạt ở Thần Vực, giống như đi ngược dòng nước không tiến thì lùi.
Chỉ là ổn trọng thì vẫn chưa đủ, có đôi khi muốn đột phá thêm một bước, phải mạo hiểm, hơn nữa hắn cũng không có nhiều thời gian để chờ.
Phiêu lưu và kỳ ngộ là cùng tồn tại.
Càng sớm đạt được Thánh Thập Đại Truyền Thừa, có nghĩa là con đường thành thần mà Thạch Phong đã lên kế hoạch cũng sẽ dễ dàng hơn không ít, vốn Thạch Phong cũng không nắm chắc đối với tấn thăng nghề nghiệp bậc năm, không biết phải chuẩn bị bao nhiêu năm, càng đừng nói là nghề nghiệp Thần cấp bậc sáu, đó chính là đỉnh phong nhất của Thần Vực, đâu phải là dễ làm được như vậy.
Thạch Phong biết rất rõ phân lượng của mình, hiện tại hắn lợi hại chỉ là nhờ dựa vào đã chơi Thần Vực hơn mười năm, trên con đường thành thần không phải là nói chơi nhiều hơn mấy năm thì có thể làm được, nếu hắn sớm chuyển chức trở thành một trong mười nghề nghiệp lớn, lại thêm kế hoạch và chuẩn bị mà hắn đã tính kỹ, đối với thành thần, chắc chắn có thêm mấy phần nắm chắc.
Thạch Phong trực tiếp đi tới Hoa Phá Vĩnh Hằng Vật, lập tức một tay nắm lấy chuôi kiếm màu vàng, muốn nhấc lên, nhưng bất kể Thạch Phong dùng sức như thế nào, Hoa Phá Vĩnh Hằng Vật vẫn không rút ra được, bên tai lại vang lên nhắc nhở của hệ thống.
Hệ thống: Có nhận không khảo nghiệm truyền thừa không? (thời gian còn lại 23 giờ 54 phút).
- Thì ra là thế.
Thạch Phong cười khổ.
Hoa Phá Vĩnh Hằng Vật căn bản không muốn cho hắn quá nhiều thời gian để đề thăng.
Thạch Phong lựa chọn nhận khảo nghiệm.
Lập tức Hoa Phá Vĩnh Hằng Vật tỏa ra thần quang màu vàng, bao bọc lấy Thạch Phong, sau đó cắn nuốt Thạch Phong, mà Hoa Phá Vĩnh Hằng Vật ở trong phòng cũng theo đó biến mất.
- Không gian truyền tống?
Hạ Liên nhìn Thạch Phong và Hoa Phá Vĩnh Hằng Vật đã biến mất, trong ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc.
Toàn bộ tháp ngắm sao đều có kết giới vô cùng cường đại thủ hộ, ở đây ở đây ma pháp truyền tống nào cũng đều không có hiệu quả, bất kể là ra ngoài hay là tiến vào đều không thể, nhưng Hoa Phá Vĩnh Hằng Vật lại dễ dàng làm được.
- Hy vọng tên ngu ngốc đó có thể thông qua khảo nghiệm.
Hạ Liên nhìn nơi Thạch Phong biến mất, cười nhạt.
- Chỉ là vì lay tỉnh thanh kiếm đó, lại khiến ta yếu ớt đến mức này, lại phải tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, chỉ lấy năm trăm kim tệ của hắn thì lợi cho hắn quá, lần sau gặp hắn, nhất định phải đòi lại cả vốn lẫn lời.