Chương 061: Sâu mọt và bạch nhãn lang
Lâm Trác Vận năm nay 20 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học, mới đi làm ở cơ quan chính phủ được hai tháng. Vì cảm thấy nhàm chán, cô liên chuyển đến Học viện Hóa chất làm giảng viên, hơn nữa còn là giảng viên chính thức.
Sinh viên đại học 20 tuổi, ngay cả ở thế kỷ mới cũng không nhiều, huống chi là bây giờ, độ tuổi nhập học phổ biến lại khá cao. Không phải do cô thiên tư thông minh, mà là vì bố mẹ cô đều là giáo sư, dù bị hạ phóng xuống nông thôn, nhưng vẫn luôn chú trọng bồi dưỡng kiến thức văn hóa cho con gái từ nhỏ. Năm 1980. bố mẹ được minh oan, Lâm Trác Vận khi đó mới 7 tuổi đã trở về thành phố, lập tức học lớp 4. Còn về công việc, chỉ có thể nói là tùy hứng.
Gia đình có quan hệ, bản thân cũng có năng lực, chẳng phải muốn làm gì thì làm sao? Đến Thanh Hoa, Bắc Đại làm giảng viên tất nhiên là không thể, nhưng đến Học viện Hóa chất làm giảng viên lại dễ như trở bàn tay.
So với Trần Đào, Lâm Trác Vận ngực không lớn, chân không dài, nhưng bù lại khuôn mặt hoàn hảo, ngũ quan thanh tú, hơn nữa trên người còn toát ra khí chất tri thức, nho nhã. Cô giống như một đóa lan được chuyển từ thung lũng sâu đến nhà kính, ngây thơ, tĩnh lặng, tao nhã, yếu đuối. Còn Trần Đào lại giống như một cây đào dại, chịu hạn chịu rét, kiên cường bất khuất, nở hoa rực rỡ giữa khe đá căn cỗi. "Tôi là giám đốc Tiểu Tống, không ngờ Lâm tiểu thư cũng từng nghe nói về tôi." Tống Duy Dương cười nói.
Lâm Trác Vận nói: 'Hôm trước, khi tôi rời khỏi tỉnh thành, bố tôi còn khen cậu đấy. Ông ấy còn đưa bài báo viết vê cậu cho tôi xem, bảo tôi phải cố gắng làm việc, khiêm tốn thận trọng, đừng làm việc ba ngày bỏ hai bữa."
Truyện "Trọng Sinh Dã Tính Thời Đại Chương 061: Sâu mọt và bạch nhãn lang" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này