Chương 088: Mã Tuấn Hào là anh trai tôi
Nhà máy bông vải nơi Trần Đào từng làm việc rất lớn, tường gạch đỏ bao quanh tạo thành một thế giới bán độc lập. Bên trong tường không chỉ có nhà máy, mà còn có khu dân cư, trường học, bệnh viện, quán trà, đồn công an, chợ... Tóm lại, những cơ sở sinh hoạt cần thiết đêu có. Tính sơ sơ, bên trong có lẽ có hai ba vạn người sinh sống và làm việc, mỗi khi người nhà quê lên thành phố, đều chỉ có thể nhìn qua bức tường mà ao ước. So với nhà máy đồ hộp của Tống Duy Dương, nhà máy bông vải này giống như một đứa trẻ ba tuổi. Tuy nhiên, nhà máy này đã bước vào giai đoạn thoái trào, năm ngoái có đến hai tháng không hoạt động, sa thải hàng trăm công nhân.
Tống Duy Dương và mọi người lái xe từ đồn công an, dọc đường thấy không ít nữ công nhân. Họ đội mũ trắng hình trụ, mặc tạp de trắng, đeo thêm cả bao tay dày, có người dường như không kịp thay đồ lao động, vừa đi vừa mặc lên người. Trịnh Học Hồng hỏi: "Những nữ công nhân này đi đổi ca phải không? Được đấy, nhà máy làm ăn phát đạt, ngay cả dịp Tết cũng phải chia ca làm việc."
Trần Đào giải thích: "Nghe cô tôi nói, hai tháng trước nhà máy đổi giám đốc, là quân nhân xuất ngũ. Vị giám đốc mới rất giỏi, vừa nhậm chức đã nhận được đơn hàng mới. Trước đây toàn sản xuất vải bạt các loại, bây giờ còn sản xuất cả lót giày và thân giày cho một công ty tư nhân.”
'Vậy đúng là người có năng lực. Trịnh Học Hồng cười nói.
Tống Duy Dương nói: "Thời buổi này, khắp Trung Quốc đều là cơ hội kiếm tiên. Những nhà máy lớn như thế này, thực ra có rất nhiều cơ hội, chỉ cần có người lãnh đạo giỏi là được."
Truyện "Trọng Sinh Dã Tính Thời Đại Chương 088: Mã Tuấn Hào là anh trai tôi" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này