Chương 21: Có phải cậu ta đang theo đuổi cậu không?
Sắc mặt Diệp Cẩn cứng lại, ngay sau đó lại thản nhiên nở nụ cười: “Em gái Vân Tịch hiểu lầm rồi, sao tôi lại thăm dò được chứ?
Có gì đâu mà thăm dò?
Tôi chỉ là…thật lòng muốn tặng cậu một cây kem mà thôi”.
“Bây giờ trời nóng như vậy, vừa kết thúc giờ tự học buổi tối, cậu về ăn kem cho mát!”.
Cố Vân Tịch nhìn cậu ta bằng đôi mắt đen kịt sáng ngời một lúc, sau đó nở nụ cười!
Cônhận lấy cây kem, cười híp mắt nói cảm ơn: “Thế thì cảm ơn anh Diệp Cẩn!”.
Nói xong, cô cất bước vào ký túc xá.
Diệp Cẩn đột nhiên hẫng một nhịp tim vì nụ cười rực rỡ đó, còn chưa lấy lại tinh thần thì cô nhóc đó đã rời đi rồi!
Diệp Cẩn đứng dưới lầu ký túc xá, mê man trong khoảnh khắc!
Cậu ta nhìn nơi Cố Vân Tịch biến mất một chút, lại lắc đầu mấy cái, đột nhiên cảm thấy, rốt cuộc là thăm dò được rồi?
Hay là chưa?
Cố Vân Tịch cầm cây kem bước vào phòng ký túc xá, Tưởng Hân Lôi lập tức sáng mắt lên nghênh đón: ‘Vừa rồi mình thấy một bóng người, là ai vậy?
Cây kém này là cậu ta tặng sao?”.
Buổi tối không đủ ánh sáng, Tưởng Hân Lôi không thấy rõ đối phương là ai.
Cố Vân Tịch cười để cây kem lên bàn, chuẩn bị đồ vào phòng tắm tắm: “Diệp Cẩn lớp 12/7!”.
Tưởng Hân Lôi huýt sáo vang dội: “Được lắm!
Đến đại thần Diệp Cẩn cũng ân cần với cậu như thế, mình thấy mấy lần cậu ta tặng đồ cho cậu rồi, thành thật khai báo, có phải đại thần đang theo đuổi cậu không?”.
Khối 12 của trường trung học số một Giang Châu có rất nhiều lớp, lớp 6, lớp 7 cho đến lớp 12 có thể nói là mặt trời ban trưa, thành tích nổi bật hơn các lớp khác rất nhiều, những người có thành tích tốt nhất khối đều nằm trong các lớp đó.
Trong đó, Cố Vân Tịch lớp 12/6 và Diệp Cẩn lớp 12/7 là xuất sắc nhất.
Hai lớp này, một lớp thì có Cố Vân Tịch thành tích vượt trội, một lớp thì có Diệp Cẩn không cần học cũng có thành tích vượt trội!
Diệp Cẩn là một sự tồn tại như thần ở trường, rất nhiều người gọi cậu ta là đại thần!
Bởi vì câu nói của Tưởng Hân Lôi mà các cô gái khác trong phòng đều nhìn lại.
Cố Vân Tịch cười nói: “Cậu cảm thấy người như Diệp Cẩn sẽ dễ dàng theo đuổi một cô gái sao?
Ba năm cấp ba, chưa từng nghe nói cậu ta thích ai cả!?”.
Tưởng Hân Lôi nhíu mày: “Trước đây không có không có nghĩa bây giờ cũng không có!
Trước đây không phải là không có cậu sao!”.
Tưởng Hân Lôi cười híp mắt, đi vòng quanh Cố Vân Tịch hai vòng, trêu ghẹo: “Đại thần Diệp Cẩn là một truyền kỳ trong trường, tuy hotboy là Tần Hiên, nhưng cậu ta không cùng đẳng cấp với đại thần”.
“Đại thần đúng là truyền kỳ!”.
“Trước kia, mọi thứ của đại thần đều xa vời không thể chạm đến, thành tích các môn đều cực kỳ xuất sắc, nhưng bây giờ thì khác, bây giờ xuất hiện một người như cậu”.
“Cậu nói xem, thành tích của cậu nghiền ép cậu ta, da trắng mặt đẹp chân dài, nhất là khuôn mặt của cậu, quả thật khiến cả người lẫn thần đều căm phẫn, một cô gái vừa xinh đẹp vừa trí tuệ thế này, thử hỏi có chàng trai nào không động lòng!?”.
“Đặc biệt là thái độ của cậu đối với Tần Hiên và Vương Diệu Tình hai ngày nay, ngầu muốn chết, lẽ nào cậu không phát hiện ra, phong cách hành xử của cậu bây giờ hơi giống với đại thần Diệp cẩn sao?”.
“Đại thần theo đuổi cậu là điều hiển nhiên!”.
Lương Sơ Hạ ở bên cạnh nằm trên giường gật đầu, vẻ mặt hâm mộ: “Mình cảm thấy Lôi Lôi nói rất có lý, đại thần Diệp đó!
Được cậu ta theo đuổi chắc chắn rất hạnh phúc!!
Huhu ghen tị quá!”.
Cố Vân Tịch hơi buồn cười, quả thật khâm phục trí tưởng tượng của Tưởng Hân Lôi!
Diệp Cẩn không đơn giản như bọn họ nghĩ đâu, tên kia mười năm sau thành tích cao đến mức kinh khủng, bây giờ đã là hồ ly con rồi, nếu nói với bọn họ là cái tên kia có lẽ chỉ rảnh rỗi buồn chán, trêu chọc cô một chút mà thôi, có lẽ bọn họ cũng không tin.
“Được rồi, đừng nhiều chuyện nữa, Diệp Cẩn không đơn giản như các cậu nghĩ đâu, cậu ta sẽ không dễ dàng theo đuổi ai khác, nếu thật sự muốn theo đuổi mình thì sẽ không hành động rõ ràng như vậy, hơn nữa…”.
Cố Vân Tịch hếch cằm lên, vẻ mặt kiêu ngạo: “Trong lòng bổn cô nương có đối tượng rồi!”.
Tưởng Hân Lôi: “…”.
Lương Sơ Hạ: “…”.
Cố Vân Tịch vào phòng tắm tắm, cũng không chú ý đến ánh mắt quái lạ của người trong phòng.
Tưởng Hân Lôi và Lương Sơ Hạ chỉ nhiều chuyện thôi, không để trong lòng, nhưng người khác thì không như vậy!
C61 -