Trọng Sinh Hào Môn: Cô Vợ Thần Y Quá Ngọt Ngào (Dịch)

Chương 26.2: Có nhớ em không?

Chương 26.2: Có nhớ em không?
Nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn động lòng người của cô kết hợp với vóc dáng mảnh mai, nhất thời trở nên có sức hấp dẫn đặc biệt!
Thấy Lục Hạo Đình, Cố Vân Tịch nở nụ cười xán lạn, lập tức lấy túi hành lý của mình vọt tới.
“Anh Hạo Đình!”.
Ngay khi đối mặt với Lục Hạo Đình, sự thờ ơ và xa lạ trên người cô biến mất, thái độ gần gũi với Lục Hạo Đình, cho dù ai cũng có thể nhìn ra được.
Mấy ngày không gặp, vừa gặp cô đã nở nụ cười xán lạn như vậy, như vầng sáng sáng chói dưới ánh mặt trời gay gắt, Lục Hạo Đình cảm thấy hơi ngẩn ngơ!
Anh cảm thấy trên người Vân Tịch bây giờ không có sự cố chấp và tự ti trước đây nữa, con người cô như biết phát sáng, càng ngày càng đẹp!
Đẹp?
Lục Hạo Đình hoàn hồn lại, lập tức thấy mọi người xung quanh ai cũng nhìn Cố Vân Tịch bằng đôi mắt như con sói gian ác, khuôn mặt đẹp trai vốn dĩ đã nghiêm túc của anh lập tức xám xịt lại.
Anh đưa tay ra nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Cố Vân Tịch, kéo sang bên cạnh mình, sau đó mới nói: “Sao lại tự chạy tới đây?
Không phải anh nói sẽ đi đón em sao?”.
Cố Vân Tịch cười nói: “Không phải anh bận sao!
Cũng không xa, em lớn vậy rồi, không mất tích được đâu!”.
Lục Hạo Đình thấy mọi người xung quanh nhìn chòng chọc vào bàn tay quấn trên eo cô của anh, đôi mắt nghiêm túc hơi lộ vẻ đắc ý nho nhỏ.
“Được rồi, giới thiệu với mọi người một chút, đây là Cố Vân Tịch, một em gái nhà bên của tôi, lớn lên bên tôi từ nhỏ, khi còn bé đã định hôn ước với tôi, được nghỉ học nên tới chỗ tôi chơi”.
Nói xong, cũng không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người xung quanh, anh nói với Cố Vân Tịch: “Đi thôi!
Anh đưa em tới chỗ ở!”.
“Ừm!”.
Lục Hạo Đình nhận lấy hành lý của Cố Vân Tịch, hai người xoay người rời đi.
Mọi người ngơ ngác đứng phía sau nhìn một lúc lâu!
“Mẹ kiếp!
Sao tôi lại không có cô bé nào xinh đẹp như vậy đính hôn từ nhỏ nhỉ?”.
“Đúng vậy!
Sớm biết thế lúc nhỏ tôi cũng tìm một bé gái xinh đẹp để đính hôn rồi!”.
“Chúng ta đều còn độc thân khổ như chó đây, mà người ta đã xác định vợ từ lâu rồi?”.
“Đại ma vương còn có vợ, như thế còn có công lý nữa không?”.
“Hahahaha…”.
Nhìn mọi người chế giễu, Hàn Bình khá là đắc ý hất cằm lên!
Trước đây luôn nói đại ca bọn họ mặt lạnh như băng, con gái thấy là sợ chạy mất, chắc chắn sẽ cô độc cả đời, bây giờ thì sao?
Bẽ mặt chưa?
Đại ca người ta đã có vợ từ lâu rồi, chỉ chờ vợ lớn rồi cưới thôi!
Chị dâu nhà mình là xinh đẹp nhất!
Lục Hạo Đình đưa Cố Vân Tịch đến dãy nhà dành cho gia quyến, đây là lần đầu tiên của kiếp trước và cả kiếp này Cố Vân Tịch tới đây, cô tò mò nhìn xung quanh một lúc lâu.
Lúc đi ngang qua một tiệm cơm nhỏ, Lục Hạo Đình đi vào bảo người ta gói mấy món ăn, lát nữa anh tới lấy!
Nơi này có quán cơm, có siêu thị, ai có điều kiện tốt, nếu không muốn ăn ở căn tin thì cũng có thể tự mình tới quán cơm gọi món.
Ngoài việc quản lý hơi nghiêm ngặt ra thì cuộc sống ở đây dường như không khác gì ở bên ngoài cả.
Lục Hạo Đình dẫn Cố Vân Tịch vào dãy nhà dành cho gia quyến, vào phòng mình,Cố Vân Tịch nhìn căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ là biết rõ Lục Hạo Đình đã đặc biệt thu dọn vì biết cô sắp đến.
Cố Vân Tịch xoay người, lập tức nhào vào lòng Lục Hạo Đình, chớp mắt ngẩng đầu nhìn anh: “Có nhớ em không?”.


C71 -

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất