Trọng Sinh Hào Môn: Cô Vợ Thần Y Quá Ngọt Ngào (Dịch)

Chương 34.2: Hai chữ rãnh rỗi.

Chương 34.2: Hai chữ rãnh rỗi.
Con ngươi Tần Mạc co rụt lại!
Câu nói này có rất nhiều ý tứ, cơ hồ là đã bao hàm lấy nhân cách của Diệp Cẩn ra phân tích.
Cố Vân Tịch tiếp tục nói: “Dựa theo tính cách của Diệp Cẩn tính cách, mặc dù không loại trừ khả năng cậu ta sẽ giống những đôi tình nhân bình thường khác, nhưng khả năng lớn nhất, chỉ có hai loại.”
“Một, nếu thật sự thích tôi theo dạng cho tất cả mọi người biết, đã sớm đem tôi vào vòng bảo vệ của cậu ta, cảnh cáo những người kia không cho phép khi dễ tôi!”
“Hai, nếu theo dạng kín tiếng, sẽ không để cho người chung quanh biết mối quan hệ của tôi và cậu ta, bây giờ là lớp 12, năm sau liền lên đại học, lúc đó nói chuyện yêu đương tiện hơn nhiều, chờ đợi một năm Diệp Cẩn không đến mức đợi không được!
Ít nhất, cậu ta là sẽ không bỏ mặc tôi ở trường bị nữ sinh căm ghét mà không quản!”
Sâu thẩm trong đôi mắt Tần Mạc hiện lên một chút ý cười, cô gái này thật đúng là rất thông minh!
Diệp Cẩn học giỏi, hơn nữa cũng không phải loại học vẹt, những truyền kỳ ở trường của cậu ta mọi người đều biết, lại thêm dáng vẻ đẹp trai, tính cách cởi mở, cho nên trong trường học rất nhiều nữ sinh đều rất mê cậu ta!
Nếu ngày nào đó Diệp Cẩn theo đuổi cô gái nào, cô gái đó chắc đã sớm mừng như điên, không nghĩ tới Cố Vân Tịch vậy mà còn bình tĩnh phân tích con người Diệp Cẩn này!
Ha ha!
Cậu ta có chút tin tưởng, lúc trước, cô gái này đúng là đang chơi Tần Hiên!
Tần Mạc cười nói: “Vậy cậu có biết, vì sao cậu ta lại đối xử với cậu như thế không?”
Cố Vân Tịch liếc mắt, “Hai chữ, rảnh rỗi!”
Tần mạc: “......” Ha ha ha ha!
Cố Vân Tịch nói chuyện với Tần Mạc, cũng không có tránh bạn học chung quanh, cuộc đối thoại của hai người bạn học chung quanh đều nghe được, rất nhanh đã bị truyền ra.
Ngày hôm đó đều là trả lại bài thi và chữa lỗi bài thi, một ngày cứ thế kết thúc!
Lúc đến giờ tự học buổi tối, Cố Vân Tịch xin nghỉ, đi đến phố ăn vặt cách trường học cách đó không xa!
Đây là con đường náo nhiệt nhất gần trường học, bởi vì là khu phố cổ, chung quanh phòng ốc đều tương đối cũ kỹ, mặt tiền cửa hàng đều rất nhỏ hẹp, hơn nữa trình độ chi tiêu vô cùng thấp, cho nên ở bên ngoài là phố buôn bán lớn, ở đây được xưng là phố buôn bán nhỏ!
Người bỏ tiền chi tiêu ở nơi này đại đa số đều là học sinh sinh viên, cho nên một khi tan học, người trên con phố đều là học sinh.
Nhưng đồng thời, nơi này làm ăn đều dựa vào học sinh cho nên khi chưa tới giờ tan học, ở đây vắng lặng vô cùng.
Cho dù sắc trời đã dần dần tối, nhưng trên mặt Cố Vân Tịch vẫn đeo khẩu trang, đội mũ lưỡi trai đè rất thấp, còn đeo cả kính râm.
Lại thêm cô đã thay quần áo khác, cho dù là người quen biết cô, lúc này cũng không thể nhận ra cô được.
Cô một mực đi về phía trước, cuối cùng quẹo vào trong một cái ngõ bán đồ ăn nhẹ, cửa hàng hai bên đều là những quán ăn nhỏ, Cố Vân Tịch dừng lại trước một cửa hàng bán đồ nướng.
cửa hàng bán thịt nướng này rất nổi tiếng trong khu vực, vừa ngon vừa sạch sẽ.
Ngoài món nướng, họ còn bán các món ăn khác nên công việc kinh doanh của họ rất phát đạt.
Đương nhiên, vào lúc này không có vị khách nào.
Nhìn thấy Cố Vân Tịch vào, nhân viên cửa hàng ngẩng đầu nói: “Bạn học, muốn ăn cơm sao?
Ăn cái gì?”
Cố Vân Tịch nhìn anh ta một cái, “Tôi tìm ông chủ của anh!”
Nhân viên đó sững sờ!
Cố Vân Tịch nói: “Tôi là Cố Vân Tịch, đại tiểu thư An gia mười năm trước bị đuổi khỏi nhà!”
Con ngươi của nhân viên kia co rụt lại, “Chờ một chút!”


C85 -

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất