Chương 35.2: Người quản lý kim bài của giải trí An Nghệ.
Và có thể nói rằng một nửa hoặc thậm chí hơn một nửa số đó đều do Lâm Thâm tạo ra.
Bảy mươi phần trăm các ảnh đế ảnh hậu, thiên vương thiên hậu đều đã từng được Lâm Thâm dẫn dắt.
Nhiều tiểu hoa đáng và tiểu thịt tươi đang nổi tiếng hiện nay đều được Lâm Thâm phát hiện và bồi dưỡng vào thời điểm đó, thậm chí cả khía cạnh đạo diễn, đằng sau hậu trường, hậu cảnh, v.v., sự phát triển của những cảnh này đều nhờ Lâm Thâm.
Nhưng đáng tiếc, thành tựu chưa từng có như thế tự nhiên thu hút người ta ghen tị, hãm hại.
Điều này được Lâm Thâm chứng minh một cách sinh động nhất!
Sáu năm trước, anh ta bị người ta hãm hại, rồi bị giải trí An Nghệ phong sát, từ đó biến mất khỏi giới giải trí!
Lâm Thâm nghe được lời này, chỉ cười nói: "Cô Cố, nếu cô biết năng lực của tôi vẫn còn, cô cũng nên hiểu rằng có người ở An Nghệ cũng là kẻ thù không đội trời chung của tôi.
Anh ta cũng biết rằng năng lực của tôi vẫn còn đó.”
“Một khi để cho anh ta biết tôi tái xuất giang hồ, như vậy anh ta nhất định sẽ chèn ép tôi ngay từ đầu, đều này đối với nghệ sĩ của tôi chỉ có hại chứ không có lợi!”
Nghe vậy, Cố Vân Tịch mỉm cười, lông mày cong cong hoạt bát, "Được!
Anh không cần lo lắng, bởi vì địa vị của tôi, bất kể tôi tìm ai làm người đại diện, An Nghệ cũng sẽ chèn ép tôi.
Cho nên...
đây không phải là vấn đề."
An Nghệ bây giờ tận lực nâng đỡ tiểu hoa đán là An Vân Tuyết, đây chính là tiểu công chúa của tập đoàn An thị, còn cô là đại tiểu thư bị An gia đuổi đi, mặc kệ cô tìm ai làm người đại diện, đều sẽ bị người An gia chèn ép.
Lâm Thâm nhìn Cố Vân Tịch, nhìn thấy kiêu ngạo và tự tin trong mắt cô, đột nhiên anh như nhìn thấy chính mình khi còn trẻ, tự tin và tràn đầy năng lượng.
Có lẽ, bởi vì anh ta cùng Cố Vân Tịch đều bị An gia đuổi ra khỏi cửa cho nên Lâm Thâm đối với Cố Vân Tịch có chút đồng cảm.
"Ý cô là, cô muốn tự mình ra mắt sao?
Cô bé, xin hãy nghe lời khuyên của tôi.
Giới giải trí không phải là một nơi đơn giản như vậy.
Cô là một cô bé, tốt nhất đừng nhúng tay vào."
“An Vân Tuyết sở dĩ không lo lắng gì, có thể lẫn vào như cá gặp nước, không phải là bởi vì cô ta có bao nhiêu năng lực, càng không phải là bởi vì cô ta có kỹ năng diễn tốt, mà là bởi vì......
cô ta là tiểu công chúa An thị, tài nguyên của toàn bộ An Nghệ đều mặc cho cô ta lựa chọn.”
“Không người nào dám trắng trợn ngáng chân cô ta, không có ai đặt ra quy tắc ngầm của cô ta, mọi con đường đều dẫn đến Rome là không có sai, nhưng có một số người sinh ra đã ở Rome rồi, cô hiểu không?”
Cố Vân Tịch là khi xưa là đại tiểu thư An gia, mà khi đó An Vân Tuyết cũng chỉ là một đứa con tư sinh mà thôi, chênh lệch thân phận này không phải lớn một cách bình thường.
Mà bây giờ, Cố Vân Tịch chỉ là một đứa con bị An gia vứt bỏ, mà An Vân Tuyết lại trở thành công chúa cao cao tại thượng, tương phản lớn như vậy, dù là ai cũng không chịu được.
Có giải trí An Nghệ chống lưng, An Vân Tuyết chỉ cần không phải kẻ ngốc, chắc là có thể làm ra một chút thành tựu .
Hôm nay An Vân Tuyết có thể nói là đứng đầu trong tiểu hoa đán thế hệ trẻ rồi.
Lâm Thâm cho là Cố Vân Tịch không cam tâm khi bị cướp đi tất cả, không cam tâm đứng sau An Vân Tuyết nên mới nhất định phải vào ngành giải trí, quyết tranh cao thấp một cùng An Vân Tuyết .
Cố Vân Tịch trầm mặc rất lâu, cô nhìn Lâm Thâm ngồi đối diện, người này đã từng có niên thiếu khí thịnh, hào quang bắn ra bốn phía, mà bây giờ đã thu lại rất nhiều.
Sáu năm sinh sống bình thường, quả nhiên làm mất đi nhuệ khí của người ta mà!
"Ngành giải trí không đơn giản như tôi nghĩ.
Vậy anh Lâm, anh có thể cho tôi biết ngành nào đơn giản không?”
C87 -