Chương 32: Mấy người nói yêu đương đều không có đầu óc sao? (2)
Tô Lạc Ương đứng lên, “Tất nhiên!”
Đồn đãi vớ vẩn, còn có công kích nhàm chán của những người này, ở trong mắt cô đều là không đau không ngứa, huống chi miệng mọc ở trên người người ta, người ta muốn nói cái gì thì nói, chẳng lẽ cô còn có thể không cho phép người ta nói chuyện sao?
“Oa, đầu óc Tô Lạc Ương có bệnh đi, đề này tôi còn giải không ra, cô ta lại nói biết làm!”
“Hứ, khẳng định là vì mặt mũi nên cố làm ra vẻ thôi, chờ lát nữa bị chế giễu đi!”
Tô Lạc Ương khí định thần nhàn đi đến bục giảng, Chu Vũ cười với Tô Lạc Ương, sau đó tránh ra vị trí để Tô Lạc Ương tự mình giải đề.
Tô Lạc Ương cầm phấn viết nhìn công thức trước mắt, nhưng cũng không có trực tiếp động thủ giải đề, loại đề này trên cơ bản cô xem một lần liền biết, cô chỉ là đang suy nghĩ dùng phương pháp nào đơn giản nhất để giải đề công thức này.
“Tôi đã nói cô ta không biết mà, đi lên chỉ mất mặt xấu hổ!”
“Tôi đã sắp cười chết, biết ngay cô ta sẽ mang đến không ít trò cười cho chúng ta!”
Tô Lạc Ương cầm phấn viết, nghĩ vỡ đầu cũng nghĩ không ra làm sao viết đơn giản hóa đề này, thôi quên đi!
Chu Vũ đứng ở một bên, anh cũng không thúc giục, chỉ chờ Tô Lạc Ương động thủ, anh vẫn luôn cảm thấy có lẽ cô gái này sẽ cho anh một chút kinh hỉ.
Sau khi phấn viết chạm vào bảng đen, giống như là lái xe không có phanh lại, những người vốn còn đang cười nhạo Tô Lạc Ương theo âm thanh phấn viết trên bảng đen, toàn bộ đều kinh ngạc đến có thể bỏ vào một quả trứng.
Toàn bộ phòng học chỉ còn lại âm thanh Tô Lạc Ương viết chữ ở trên bảng đen, năm phút qua đi, một cây phấn viết thật dài cứ như vậy liền không còn, bảng đen vốn không có gì giờ đã mỗi một góc đều tràn ngập chữ.
“Viết xong!” Tô Lạc Ương xoay người nhìn về phía Chu Vũ, “Xin lỗi, thật sự không thể nghĩ ra hình thức đơn giản hơn để biểu đạt, đành phải đều viết tất cả phương pháp giải đề một lần!”
Chu Vũ; “……”
Bạn học trong lớp: “……”
Một nam sinh đẩy đẩy mắt kính, “Đây là gạt người đi, tôi hoàn toàn xem không hiểu!”
“Mẹ nó, lớp trưởng cũng xem không hiểu, vậy Tô Lạc Ương khẳng định là không hiểu lại giả vờ hiểu viết loạn một hồi!” Còn có người không quên tổn hại Tô Lạc Ương hai câu.
“Đây cũng không phải viết loạn, một loại đề xác thật là có rất nhiều loại giải pháp! Hơn nữa,” Chu Vũ nhìn về phía bóng dáng Tô Lạc Ương, con ngươi lóe lên ánh sáng không rõ ràng, “Hơn nữa, những cách giải do bạn học Tô Lạc Ương viết này, không hề sai cách nào!”
“Cái gì?” Vốn nhìn thấy Tô Lạc Ương viết ra nhiều chữ như vậy, bọn họ đã kinh ngạc đến trong miệng có thể nhét một quả trứng, hiện tại càng là đến cằm cũng rớt, một kẻ ngu ngốc có thể giải đề, còn có thể viết ra rất nhiều loại giải pháp.
Chu Vũ nhìn về phía Tô Lạc Ương, cười như không cười nói, “Bạn học Tô Lạc Ương, không nghĩ tới em lại giấu tài, thầy đã bắt đầu hoài nghi đôi mắt của trường học này có phải bị ghèn dán lại không!”
Lời này của Chu Vũ giống như có ám chỉ, bạn học khác hai mặt nhìn nhau, chỉ có Tô Lạc Ương có chút kinh ngạc ngước mắt, không nghĩ tới anh ta lại dám nói như vậy, anh ta sẽ không sợ bị những giáo viên kia nghe được sao!
C34 -