Chương 41: Đột nhiên thật muốn gặp cô một chút (2)
“Ai nói bạn trai tớ là Lạc Trạch, tớ đã sớm không còn quan hệ gì với anh ta, miễn bàn đến anh ta!”
Cô luôn không quen nhìn loại đàn ông khốn kiếp, loại tên khốn làm ra vẻ như Lạc Trạch, cô lại càng không quen nhìn.
Trước kia, lúc cô vẫn là Dạ Ương đã không biết bị tên khốn nào ngủ, còn có con, nếu về sau để cô biết tên khốn ngủ với cô là ai, cô nhất định giết chết anh ta!
Hai cô gái ở chỗ này nói chuyện vừa vặn bị đi người ở cửa nghe thấy được, Lạc Trạch xụ mặt đi vào, anh ta chính là không tin người trước kia yêu anh ta chết đi sống lại thật sự không thích anh ta nữa, lần này anh ta tới chính là muốn hỏi rõ ràng người đàn ông lần trước đón cô là ai!
Tô Lạc Ương và Lâm Tiêu Vũ đang trò chuyện, đột nhiên một người bắt lấy cổ tay của cô, Tô Lạc Ương nhíu mày, lại là ruồi bọ từ đâu tới, trực tiếp hơi xoay chuyển từ cái tay nắm chặt tay cô kia, tay hai người đã đổi một chút.
Tô Lạc Ương nắm cổ tay người kia, nhẹ nhàng vặn một cái, cùng với âm thanh răng rắc lệch xương còn có một tiếng kêu rên.
“Á!”
Âm nam cao bén nhọn chấn động đến màng tai Tô Lạc Ương phát đau, cô hất cái tay bị cô nắm ra, cô cho rằng người tới tìm cô gây sự lại vị đại tiểu thư nào, kết quả lại là vị…… tên mặt trắng nghèo nàn!
Lạc Trạch nắm một bàn tay đỡ cái tay bị Tô Lạc Ương vặn gãy xương, khuôn mặt đen thui âm trầm, nghiến răng nghiến lợi nói, “Tô Lạc Ương, tôi tốt bụng tới tìm cô, cô lại vặn tay tôi bị thương!”
Tô Lạc Ương cũng không nghĩ tới lại là Lạc Trạch, cô đứng lên, nghĩ đến chuyện vừa rồi siết tay Lạc Trạch, cô liền hận không thể lập tức chạy đến toilet rửa tay, chỉ là, đột nhiên nghĩ đến Lạc Trạch bị cô vặn gãy xương tay cũng không tốt lắm, lỡ như Dương Lệ kia biết được lại ụp cho cô một tội danh đả thương bạn học thì phải làm sao.
Rối rắm một lúc, Tô Lạc Ương vươn hai đầu ngón tay nhỏ.
“Cô làm gì?” Lạc Trạch cảm giác cổ tay mình đã đau đến tê dại, hiện tại anh chỉ là cố chống đỡ, sức lực của Tô Lạc Ương lớn như vậy từ khi nào, trực tiếp vặn gãy xương tay anh, nếu hiện tại anh không đi phòng y tế, chỉ sợ về sau tay anh đều không thể lại đụng vào đàn ghi-ta!
“Nói nhảm thật nhiều!” Tô Lạc Ương thật sự không muốn nhiều lời thêm một chữ với anh ta, hai ngón tay trực tiếp nắm cổ tay Lạc Trạch bị cô vặn lệch, nhẹ nhàng vặn ra sau một cái, Lạc Trạch còn chưa phản ứng lại đã lại thêm một tiếng răng rắc.
“Á!”
Tô Lạc Ương khó chịu móc lỗ tai, “Anh có phải đàn ông không, kêu đến lớn tiếng như vậy!”
Dứt lời, sắc mặt Lạc Trạch trắng bệch, cũng không biết là đau đến trắng bệch, hay là bị lời nói của Tô Lạc Ương làm tức đến trắng bệch.
Tô Lạc Ương ngồi trở lại vị trí của mình, tiếp tục ăn đồ trước mặt, hoàn toàn không có lại nhìn Lạc Trạch một cái, chỉ là tùy ý phất phất tay, “Tay anh tốt rồi, anh cũng có thể đi rồi!”
Đi?
Nghe được Tô Lạc Ương kêu anh ta đi, lúc này Lạc Trạch mới phục hồi tinh thần lại biết chính mình là tới làm gì, anh ta tới là muốn hỏi người đàn ông ở chiếc siêu xe lần trước là ai!
Lúc này phòng học không có ai, chỉ có Tô Lạc Ương và Lâm Tiêu Vũ bên cạnh, Lạc Trạch không kiên nhẫn nói, “Tô Lạc Ương cô đứng lên, tôi có lời muốn nói với cô!”
C55 -