Chương 27.2: Rắc rối tìm đến
Đường Vũ San hơi cau mày tỏ vẻ không hài lòng, trong đôi mắt thoáng qua một tia trách móc, "Đàn em Đường, cô có ý gì, đàn anh Ngụy chỉ nói một câu mà cô đã nhục mạ anh ấy như thế, tính tình như vậy không tốt lắm đâu!"
Đường Tĩnh Vân liếc mắt nhìn cô ta, cố nặn ra một nụ cười, "Đàn chị Đường, Đường Tĩnh Vân tôi chỉ là một kẻ nhỏ bé hèn mọn bò ra từ bụi đất, không phù hợp để giao tiếp với những người bề trên cao quý như các người, mong cô nương tay chừa cho tôi một con đường sống".
Cô vừa nói dứt lời, bầu không khí không thân thiện lồ lộ trong ký túc xá lại càng rõ ràng hơn, mọi người đều đổ dồn ánh mắt mang theo sự tò mò vào Đường Tĩnh Vân và Đường Vũ San, nghe những lời Đường Tĩnh Vân nói giống như giữa hai người họ có chút mâu thuẫn không muốn ai biết.
Mắt Đường Vũ San thoáng lộ vẻ kinh ngạc, lần này cô ta tìm đến đây đã lường trước việc Đường Tĩnh Vân sẽ có đủ loại phương pháp đối phó nhưng cô ta không ngờ cô lại thẳng thừng xé rách mặt như vậy, ngay cả mối quan hệ xã giao cơ bản nhất cũng lười duy trì, điều này hoàn toàn không có trong nền giáo dục mà cô ta được tiếp nhận từ nhỏ.
Giới thượng lưu có những quy tắc riêng, cho dù quan hệ giữa những người lớn tuổi trong gia tộc có tệ đến đâu, âm mưu tính toán ngầm giữa họ có nhiều đến thế nào đi nữa, dù có hận đến nghiến răng nghiến lợi, thì ngoài mặt vẫn phải bảo vệ mối quan hệ với nhau, đây là vấn đề thể diện bắt buộc.
Cô ta thầm hừ lạnh trong lòng, quả nhiên là đứa con gái riêng được nuôi bên ngoài không thể đưa lên mặt bàn được.
Đường Vũ San vẫn giữ biểu cảm thương tiếc quan tâm ngoài mặt, cô ta nói một cách chân thành, "Đàn em Đường, lần này tôi chân thành mời cô tới tham gia tiệc chào đón tân sinh viên của trường, lần này sẽ có các cựu sinh viên ưu tú trở về trường đại diện cho bộ mặt của trường Đại học Yến, tôi nghe nói cô chơi đàn piano rất hay, đừng vì lý do cá nhân mà từ chối việc này".
Đường Tĩnh Vân cười lạnh một tiếng, Đường Vũ San biết chuyện cô có thể chơi đàn piano từ đâu? Đều là những lời nói nhảm nhí! Một cô gái sinh ra lớn lên ở nơi đầu đường xó chợ, làm sao có tiền học thứ chỉ dành cho những người tài năng giàu có như đàn piano? Cô không tin Đường Vũ San không xem hồ sơ của cô, đương nhiên là có thể biết những điều này, kết hợp với thái độ hiện tại của cô ta không phải muốn ra oai phủ đầu với cô hay sao?
Cứ chờ đi, không lâu nữa sẽ có tin đồn một nữ sinh viên năm hai tên Đường Tĩnh Vân kiêu ngạo từ chối lời đề nghị biểu diễn dù Đường Vũ San đến tận nơi, không có tinh thần tập thể, v.v., sợ rằng hàng loạt tiếng xấu đều sẽ đổ lên đầu cô, những thủ đoạn như thế kiếp trước cô đã nhìn đủ rồi, cũng đã chán ngấy.
Cô nhớ kiếp trước cô ta còn gây ra rất nhiều phiền toái cho mình, chẳng hạn như cô chưa từng được học những thứ mà mọi tiểu thư giàu có phải rèn luyện tu dưỡng từ nhỏ, người ta mong đợi một cô gái bôn ba đầu đường xó chợ từ nhỏ có khiếu thưởng thức cao tới đâu, quy củ thanh tao tới mức nào được cơ chứ? Song chị gái cô, Đường Vũ San, tiểu thư chính thống của nhà họ Đường, lại đưa cô đến buổi tụ tập của các tiểu thư nhà danh giá, mượn chuyện này để sỉ nhục cô một phen.
C78 -